Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 889: Cơ hội 2

**Chương 889: Cơ hội 2**
Trương Thánh Văn mở trang web chính thức của công ty giải trí Thôi Xán, nhìn thấy một thông tin tuyển diễn viên theo yêu cầu của nội dung cốt truyện.
Sau khi nhấn vào, anh thấy cần phải nộp thông tin cá nhân, lý lịch cùng với các tác phẩm đã từng tham gia diễn xuất.
Trương Thánh Văn nhất thời có chút do dự, không tự tin vào bản thân, bởi trong lý lịch của mình không có mấy thành tích chói sáng.
Theo như lời đồn trong nhóm, sau khi công ty giải trí Thôi Xán công bố thông tin này, diễn viên trong giới sẽ chen chúc đến, đối thủ mà mình phải đối mặt không chừng sẽ có rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn.
Ngoại trừ kinh nghiệm diễn xuất lâu năm, các phương diện khác đều không có sức cạnh tranh.
Theo ý nghĩ của Trương Thánh Văn, công ty giải trí Thôi Xán rất khó có thể chọn một diễn viên không có danh tiếng như anh.
Hiện nay, khi các tác phẩm điện ảnh chọn diễn viên, những "lão làng" dần dần được rất nhiều công ty giải trí coi trọng, theo hướng phát triển ngày càng tốt, không còn là thời của "lưu lượng".
Nhưng chỉ có những diễn viên sau khi được mọi người công nhận, được cư dân mạng gọi là "lão làng" mới có càng nhiều cơ hội.
Bản chất vẫn là "lưu lượng".
Nếu không lấy gì hấp dẫn người xem, một bộ phim truyền hình hoặc trong phim không có một diễn viên nào được nhận biết, người xem cũng sẽ không đi xem.
Cơ hội lần này vô cùng mong manh.
Trương Thánh Văn một mình ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy cần phải đi thử một chút.
Vạn nhất có thể được để mắt tới thì sao?
Vạn nhất thông qua thử vai, nhận được cơ hội tham gia diễn xuất thì sao?
Trong kịch bản có rất nhiều nhân vật nhỏ, không chừng thật sự có vai thích hợp với bản thân.
Cho dù cuối cùng không được chọn, bản thân cũng không có bất kỳ tổn thất nào, cũng có thể từ đó phát hiện ra những thiếu sót của mình.
Ngồi trong phòng làm việc hồi lâu, Trương Thánh Văn cảm thấy có chút khát nước, đứng dậy cầm ly của mình, đi ra ngoài phòng giải khát lấy nước.
Vừa đi vào phòng giải khát, vừa vặn nghe được vài người đang nghị luận chuyện này.
"Mọi người đều thấy tin tức công ty giải trí Thôi Xán tìm kiếm diễn viên thử vai trên toàn bộ làng giải trí chưa?"
"Dĩ nhiên, trong nhóm cũng lan truyền rồi."
"Các người có ý tưởng gì không?"
"Cái này còn cần hỏi sao, đương nhiên là có ý nghĩ rồi."
"Tôi cảm thấy chắc không có mấy người có thể cưỡng lại sự cám dỗ của công ty giải trí Thôi Xán, nếu như diễn viên được công ty giải trí Thôi Xán ký hợp đồng, vậy chẳng phải là một bước lên trời à!"
Một người lộ ra vẻ suy tư, nói: "Lần này thử vai diễn viên đều cần viết lý lịch đã qua, lại còn phát hành trên trang web chính thức, hẳn là phim truyền hình."
"Ai mà biết được."
Bọn họ đều biết rõ Đàm Việt tập trung vào mảng điện ảnh, đã thời gian rất dài không có quay phim truyền hình rồi.
"Không chừng là Đàm Việt biên kịch đấy."
«Lang Gia Bảng» chính là do Đàm Việt biên kịch, sau khi phát sóng đã tạo nên cơn sốt một thời.
"Lý lịch của tôi đã gửi đi rồi, quản hắn là phim truyền hình của ai, tình hình công ty chúng ta, mọi người không phải không biết rõ."
Công ty giải trí này có quy mô rất nhỏ, tài nguyên cũng rất ít, đều hướng đến những diễn viên có danh tiếng tương đối cao, tài nguyên đến tay bọn họ càng ít ỏi hơn.
Không có danh tiếng, diễn viên phần lớn là phải tự mình tranh thủ.
"Cũng không biết rõ các người làm diễn viên nghĩ thế nào, nếu không có đường ra thì đổi nghề làm công việc khác đi chứ." Một người trong đó là nhân viên bình thường của công ty.
"Đổi nghề là không có khả năng, đời này cũng sẽ không đổi nghề, vạn nhất ngày nào đó nổi tiếng, ta chính là minh tinh nổi bật nhất làng giải trí."
"Tỉnh lại đi, đừng có mơ mộng nữa, còn chưa tới giờ ngủ đâu, chờ ngươi nổi tiếng, chúng ta đã sớm là công ty giải trí hàng đầu trong nghề rồi."
Vài người cười ha hả.
"Ta cảm thấy ý nghĩ này của anh ta rất tốt, một diễn viên phải có giấc mơ như vậy."
Mấy người trong phòng giải khát rối rít quay đầu nhìn về phía sau, thấy Trương Thánh Văn cầm ly đi vào.
Trương Thánh Văn cười nói: "Ta cũng chuẩn bị gửi một bản lý lịch."
Vì thói quen nghề nghiệp, anh thích đi theo mọi người tán gẫu.
Trương Thánh Văn cảm thấy một diễn viên thành công, không chỉ có thể diễn xuất hình thể phù hợp với nhân vật trong kịch, mà càng phải thể hiện ra thần thái của nhân vật.
Trong kịch bản có đủ loại nhân vật, biện pháp tốt nhất chính là để diễn viên tự mình trải nghiệm.
Loại phương pháp thứ hai chính là thông qua trò chuyện, quan sát để hiểu rõ.
Đều làm trong một công ty, vài người tương đối biết Trương Thánh Văn, bình thường không có việc gì thường xuyên cùng nhau tán gẫu, quan hệ coi như không tệ.
Một người trêu ghẹo nói: "Lão Trương à, đây chính là buổi thử vai của công ty giải trí Thôi Xán, nghĩ lại mà xem, ngươi ở trong làng giải trí cũng chưa có tên tuổi gì, bọn họ cần ngươi sao?!"
Trương Thánh Văn vừa lấy nước, vừa nói: "Một bộ phim làm sao có thể toàn là minh tinh tai to mặt lớn, cũng cần những người làm nền như chúng ta."
Có người mang mộng diễn viên nổi tiếng đồng ý nói: "Những lời này nói có trình độ, không có những nhân vật như chúng ta, ai sẽ nhớ đến bọn họ."
"Lời tuy là nói như vậy, bất quá cho dù là vai phụ cũng cần có thực lực, không biết trước mặt có bao nhiêu người đang xếp hàng, diễn viên nhỏ như các ngươi làm sao có thể tham dự vào buổi thử vai của công ty giải trí Thôi Xán."
Một câu nói phảng phất như chọc trúng điểm đau của hai người, tình cảnh nhất thời trở nên im lặng khác thường.
"Xin lỗi, là ta nói sai." Người này làm động tác tự vả vào miệng mình: "Con người của ta nói chuyện không suy nghĩ, các người đừng để trong lòng."
Một người giảng hòa: "Cơ hội khó có được, hai người các ngươi đi thử vai cố gắng lên."
"Đúng đúng, các ngươi cố gắng lên."
"Thôi, nên trở về tiếp tục công việc rồi."
Mọi người lần lượt rời khỏi phòng giải khát, Trương Thánh Văn trở lại phòng làm việc, tâm trạng có chút bị đả kích.
"Trước mặt không biết lại có bao nhiêu người đang xếp hàng." Trương Thánh Văn lặp lại những lời này: "Đúng vậy, sẽ có bao nhiêu người đây."
Thưởng thức ly cà phê đắng trong tay, trên mặt lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, trong đầu nghĩ trước mặt có bao nhiêu người thì có liên quan gì đến mình.
Kể từ khi theo đuổi nghiệp diễn viên, Trương Thánh Văn cũng sớm đã không nhớ mình bị từ chối bao nhiêu lần, thêm một lần nữa thì có sá gì?
Sau đó, Trương Thánh Văn gửi tài liệu của mình đến email được ghi trên thông tin thử vai.
Mặc dù đã suy nghĩ thông suốt, nhưng khi email được gửi đi, anh cảm thấy nhịp tim mình rõ ràng tăng nhanh.
Bản thân anh đã chờ đợi ngày thành công này quá lâu rồi.
Lần lượt cho anh hy vọng, đối mặt với kết quả lại một lần nữa thất vọng.
Mà lần này, công ty giải trí Thôi Xán không chừng chính là cơ hội mà anh vẫn luôn chờ đợi, bởi vì công ty này có nhân vật truyền kỳ kia.
Đang lúc Trương Thánh Văn cân nhắc mình có thể hay không thông qua sàng lọc, anh nhìn thấy trên điện thoại di động có thông báo email. Run rẩy như một tay súng bắn tỉa, anh mở email ra.
"Chúc mừng ngài! Trương tiên sinh, ngài đã nhận được cơ hội tham gia buổi thử vai do công ty giải trí Thôi Xán tổ chức lần này!"
"Thông qua rồi!" Trương Thánh Văn vô cùng cao hứng, trong thư còn có thời gian và địa điểm thử vai.
Anh không ngờ rằng trong tình huống cạnh tranh khốc liệt như vậy, công ty giải trí Thôi Xán còn có thể để mắt tới mình.
Lần này bất luận là nhân vật có hình dáng ra sao, Trương Thánh Văn cũng sẽ dốc hết sức mình để chuẩn bị, trong lòng đã quyết tâm, nhất định phải nắm chặt cơ hội lần này, cho dù vẫn "vô danh tiểu tốt", nhưng phải cố gắng làm được tốt nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận