Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 775: Ma Đô chuyến đi

**Chương 775: Chuyến đi Ma Đô**
(2022-10-31)
Sau khi ăn no.
Không biết là ai lớn tiếng nói một câu: "Đàm tổng, chúng ta đi dạo một vòng trong trang viên đi."
Đàm Việt ngược lại không có vấn đề, chủ yếu vẫn là phải xem ý tưởng của mọi người, hắn nói: "Những người khác có muốn xem hay không?"
"Muốn đi."
"Ta ở trên mạng thấy cảnh đêm rất đẹp, đi xem một chút đi."
"Buổi tối mới có không khí, cùng đi xem thử đi."
Đàm Việt nhìn mọi người vẫn còn hứng thú cao muốn du ngoạn ở Thuận Lợi Sơn Thủy trang viên, cười một tiếng, gật đầu đồng ý, nhìn thời gian, nói: "Một tiếng nữa, chúng ta trở về, mọi người cũng chú ý an toàn."
Phòng ăn nhất thời vang lên một tràng tiếng hoan hô.
Trong trang viên, bộ trên đường mòn cũng có đèn đường, cứ như vậy, một đám người tụ năm tụ ba từ phòng ăn đi ra, tiếp tục chụp ảnh tự sướng.
Các nhân viên cũng rất có nhãn lực, không có ai quấy rầy Đàm Việt cùng Trần Tử Du.
Hai người vừa ngắm cảnh đêm trang viên, vừa nói vừa cười rất là thích ý.
Thời gian vui vẻ rất ngắn, một giờ trôi qua rất nhanh.
Chờ tất cả mọi người đến đông đủ, xe buýt chậm rãi rời khỏi trang viên.
Trương Lai Khắc đi ra tiễn: "Trần tổng, Đàm lão sư, hai vị hôm nay cảm thấy thế nào?"
Trần Tử Du tán dương: "Quả đúng là một nơi tốt để giải trí và nghỉ ngơi, sau này có thời gian nhất định sẽ thường xuyên đến."
"Nếu muốn tới thì báo trước cho ta một tiếng, ta sẽ an bài."
"Thời gian không còn sớm, hôm nay sẽ không quấy rầy ngươi, chúng ta về trước đây."
Trương Lai Khắc gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: "Ta là fan của Đàm Việt lão sư, rất thích các tác phẩm điện ảnh của ngài, có thể chụp chung với ngài một tấm hình không?"
Đàm Việt và Trần Tử Du nhìn nhau cười một tiếng, không ngờ lại là một fan hâm mộ.
"Dĩ nhiên không có vấn đề."
"Tốt quá." Trương Lai Khắc vô cùng kích động, kêu thư ký của mình: "Tiểu Tô, đến chụp ảnh đi."
Trương Lai Khắc cuối cùng cũng được chụp chung với thần tượng của mình.
"Trên đường chú ý an toàn!"
"Hôm nay cảm ơn ngươi."
Chào tạm biệt nhau xong, xe của Đàm Việt rời khỏi Thuận Lợi Sơn Thủy trang viên.
Mùa hè nóng bức, chỉ có ban đêm mới có một chút mát mẻ.
Trên đường không có xe, Đàm Việt lái xe rất chậm, chủ yếu là đang tận hưởng cảm giác tình ý.
Trần Tử Du cười nói: "Không ngờ Trương tổng lại là fan của anh."
Đàm Việt trêu ghẹo nói: "Em thấy được sức ảnh hưởng của ta bây giờ chưa?"
Cùng nhau đi tới, có thể có nhiều fan như vậy, trong mắt người khác Đàm Việt dường như mỗi một lần đều có thể đạt được thành tích tốt mang tính bùng nổ, nhưng trong đó gian khổ Trần Tử Du rất rõ ràng.
Trần Tử Du nắm tay trái của Đàm Việt, ôn thanh nói: "Công ty bây giờ phát triển rất tốt, sau này cũng không cần phải vất vả như vậy nữa."
"Được, ta biết."
Thôi Xán Entertainment có thể đi đến mức độ ngày hôm nay, Đàm Việt có thể nói là đệ nhất đại công thần.
Đàm Việt chưa từng nghĩ sẽ dừng bước chân tiến tới, mà bây giờ Trần Tử Du có thể làm là được ở bên cạnh Đàm Việt.
Trăng sáng sao thưa, trên xe hai người vừa nói vừa cười.
Ngày hôm sau.
Thụy Thiện tiểu khu.
Đàm Việt cùng Trần Tử Du ăn điểm tâm trong phòng khách.
Tối hôm qua từ Thuận Lợi Sơn Thủy trang viên trở về, đi thẳng tới nhà Đàm Việt.
Trên bàn ăn có trứng gà tươi, còn có cháo.
Trần Tử Du nói: "A Việt, có thời gian chúng ta đi Ma Đô một chuyến, xem phòng mới đi."
Bộ phòng này ở Tomson Riviera (cao ốc), nàng vô cùng thích, nếu không đã không mua nhanh như thế.
Bất quá đến bây giờ Đàm Việt còn chưa được thấy nhà.
Đàm Việt nhai trứng gà trong miệng không chút tạp chất, suy tư một lát, nói: "Hay là hôm nay chúng ta đi luôn đi, đúng lúc là cuối tuần, gần đây cũng không có công việc gì."
Sau khi tiệc ăn mừng kết thúc, công việc liên quan đến «Công Phu» cũng có một kết thúc.
Cuộc sống bận rộn đã bình tĩnh lại, Đàm Việt cũng muốn ra ngoài xem một chút.
"Anh nói thật sao?" Trần Tử Du kinh ngạc mừng rỡ, nàng cho rằng Đàm Việt lại nói qua một thời gian ngắn nữa.
Đàm Việt nghiêm túc đáp: "Đương nhiên là thật."
Trần Tử Du tăng nhanh tốc độ ăn cơm, chuyến đi Ma Đô này, không chỉ có thể xem nhà, nếu điều kiện cho phép, hai người cũng có thể đi dạo khắp nơi một vòng.
Hai người vẫn luôn ở Kinh Thành, đã có một khoảng thời gian rất dài không có cùng nhau ra ngoài xem một chút.
Sự hưng phấn trong lòng khiến Trần Tử Du ăn qua loa một chút liền không còn khẩu vị, một mực suy nghĩ các hoạt động tiếp theo.
Trần Tử Du đặt vé máy bay xong, gọi điện thoại cho chi nhánh công ty: "Mười giờ rưỡi sáng, tôi sẽ đến Ma Đô, các anh an bài một chiếc xe tới đón."
"Được, Trần tổng."
Sau khi đặt điện thoại xuống, Trần Tử Du cười nói: "A Việt, em đi thu dọn đồ đạc một chút, chúng ta lập tức lên đường."
Nhìn Trần Tử Du kích động, Đàm Việt cũng cười theo đứng lên.
Tám giờ.
Hai người lên máy bay đi Ma Đô.
Bởi vì thân phận tương đối đặc thù, Đàm Việt mang theo khẩu trang, cố gắng ẩn mình.
Mười giờ rưỡi, máy bay hạ cánh.
Ở cửa đón khách gặp được nhân viên do chi nhánh công ty phái tới, chính là Từ 珆, người lần trước đến đón Trần Tử Du.
"Trần tổng." Từ 珆 nhận được nhiệm vụ là tới đón Trần Tử Du, nhưng thấy người đứng bên cạnh Trần Tử Du mang theo khẩu trang, liếc mắt liền nhận ra là Đàm Việt, vội vàng chào hỏi: "Đàm tổng."
"Làm phiền cậu rồi Tiểu Từ."
Từ 珆 quấy nhiễu sau gáy, lộ ra hơi có chút xấu hổ, hắn tới công ty không lâu, đây là lần đầu tiên được thấy Đàm Việt.
Sau khi lên xe, Trần Tử Du nói: "Tiểu Từ, anh đưa chúng tôi đến Tomson Riviera (cao ốc)."
Từ 珆 tuy trẻ tuổi, nhưng kỹ thuật lái xe rất tốt, chiếc xe vững vàng chạy trên đường.
Rất nhanh đã đến Tomson Riviera (cao ốc).
Nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe, Đàm Việt nói đùa: "Hôm nay cuối cùng cũng được thấy căn nhà đắt nhất cả nước."
Nộp thông tin liên quan xong, xe tiến vào tiểu khu.
Từ 珆 đợi ở bãi đậu xe, Đàm Việt cùng Trần Tử Du đi tới căn nhà sang trọng.
"Nhìn giống như mới trùng tu xong vậy." Đàm Việt kinh ngạc nói.
Trần Tử Du kể lại chuyện chủ nhà trước nhờ người khác cho Đàm Việt nghe.
Tiếp theo hai người đi thăm các căn phòng.
"A Việt, anh muốn sửa sang thế nào?"
Đàm Việt khẽ vuốt cằm, suy tư nói: "Ta cảm thấy không cần sửa chữa gì lớn, chủ nhà trước cũng không ở đây nhiều, chỉ cần sửa sang đơn giản một chút là được."
Phong cách sửa sang của căn nhà bây giờ khá đẹp, liếc qua liền biết chủ nhà trước đã tốn không ít tiền cho việc sửa chữa.
Trần Tử Du cũng thấy phong cách này không tệ, vuốt cằm nói: "Có thể, sau này muốn đổi phong cách khác, còn có thể sửa lại lần nữa."
Hai người xem kỹ một vòng trong phòng, xác nhận lại những chỗ cần sửa chữa.
Sau một hồi bận rộn, hai người ngồi nghỉ ngơi trên ghế sô pha.
Trần Tử Du hỏi: "Tối nay về không?"
Nghĩ đến dáng vẻ Trần Tử Du cao hứng buổi sáng, Đàm Việt lắc đầu nói: "Thôi, buổi tối chúng ta ra khu vực gần bờ sông đi dạo một vòng đi, đã lâu không ra ngoài giải sầu rồi."
Ở những nơi đông người, hơn nữa lại là buổi tối, Đàm Việt mang khẩu trang, che giấu mình không phải vấn đề quá lớn.
Trần Tử Du khó nén sự cao hứng trong lòng, sự mệt mỏi vừa rồi tan biến hết, đặt phòng khách sạn sang trọng nhất gần bờ sông trên điện thoại.
Hôm nay ra ngoài là vì chuyện riêng, chuyện này nàng cho rằng không cần thiết phải phiền người khác.
"Chúng ta trực tiếp đến khách sạn, đợi trời tối, chúng ta ra ngoài." Trần Tử Du đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Sau đó hai người đi tới bãi đậu xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận