Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 837: Làm người ta tươi đẹp điện ảnh

**Chương 837: Làm người ta tươi đẹp điện ảnh**
Vương Nhạc Thiên đi theo đám người phía sau tiến vào rạp chiếu phim, tìm đúng vị trí của mình rồi ngồi xuống, ngay sau đó từ trong túi lấy ra cuốn sổ tay đã chuẩn bị sẵn trước đó.
Là một nhà phê bình điện ảnh, hắn thích đem mỗi một khoảnh khắc cảm tưởng ghi chép lại, theo nội dung cốt truyện của bộ phim không ngừng được đẩy lên, sự lý giải đối với toàn bộ tác phẩm cũng sẽ ngày càng trở nên sâu sắc.
Cuối cùng lại đem những nội dung này chỉnh sửa lại, tạo thành bản thảo sơ bộ cho bài phê bình điện ảnh.
Về phần có thể trực tiếp đăng tải lên mạng hay không, còn phải xem xét mức độ hài lòng đối với bài phê bình điện ảnh đó.
Cách thời điểm bộ phim bắt đầu công chiếu còn mấy phút nữa, Vương Nhạc Thiên điều chỉnh xong tư thế ngồi, lấy điện thoại di động ra chuyển sang chế độ im lặng, tránh cho việc bị quấy rầy trong lúc xem phim.
« Sở Môn Thế Giới » là bộ phim điện ảnh mới của Đàm Việt, cộng thêm việc cần phải chiếu đồng bộ trên toàn cầu, trong lòng Vương Nhạc Thiên vô cùng coi trọng.
Khán giả lục tục tiến vào rạp, toàn bộ không gian lớn có vẻ hơi ồn ào.
Từ những người trẻ tuổi cho đến cả gia đình, độ tuổi khán giả trải rộng tương đối lớn, nhưng vẫn là người trẻ tuổi chiếm đa số.
Một lát sau, đèn trong phòng dần tắt, khán phòng cũng dần trở nên yên tĩnh, một vài đứa trẻ ồn ào cũng được cha mẹ dỗ dành bằng đồ ăn vặt mới dần dần im lặng.
Một đoạn quảng cáo ngắn trôi qua, trên màn ảnh rộng xuất hiện logo của Thôi Xán Entertainment, « Sở Môn Thế Giới » chính thức bắt đầu.
Toàn bộ khán phòng chìm trong yên lặng.
Vương Nhạc Thiên nghiêm chỉnh ngồi ngay ngắn, tay cẩn thận nắn nót từng nét bút, hắn chỉ có lúc nghiêm túc mới có trạng thái như vậy.
Những khán giả còn lại trong phòng chiếu phim cũng đều tập trung theo dõi, có thể nói trong đó không ít người xem có lẽ trước đó đã bắt đầu chú ý đến bộ phim « Sở Môn Thế Giới » này, bây giờ rốt cuộc cũng được xem, tâm trạng dĩ nhiên vô cùng k·í·c·h động.
Đầu tiên xuất hiện trước mặt khán giả chính là nam diễn viên hết sức quen thuộc với mọi người —— Tiêu Thành.
Lần này, hình tượng của hắn đã có sự thay đổi rất lớn, đội một chiếc mũ che gần hết khuôn mặt, tóc mai hai bên thái dương đã điểm bạc, lộ rõ vẻ t·ang t·hương.
Đối với khán giả tại hiện trường mà nói, phần mở đầu của bộ phim khiến cho họ cảm thấy giống như đang xem một đoạn phim tư liệu phỏng vấn.
【 Sở Môn ra ngoài đi làm, nhìn thấy hàng xóm liền chào hỏi: "Chào buổi sáng!"
Một nhà ba người đáp lại: "Chào buổi sáng!"
Chuẩn bị rời đi, Sở Môn tiếp tục nói: "Có thể lát nữa chúng ta sẽ không gặp nhau, vậy thì tiện thể chúc các ngươi buổi trưa vui vẻ và ngủ ngon nhé!"
Nói xong, Sở Môn nở một nụ cười rạng rỡ.
Tuy nhiên, không ít khán giả tại hiện trường đều lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Bởi vì từ lúc Sở Môn hướng về phía gương nói chuyện cho đến khi chào hỏi hàng xóm, toàn bộ ống kính nhìn qua giống như đang được quay lén bằng máy quay phim mini, đặc biệt là lúc ống kính zoom cận cảnh vào Sở Môn.
Bị chó cắn một cái, Sở Môn giật nảy mình, vội vàng mở cửa xe chuẩn bị đi làm.
Ống kính chuyển cảnh, một chiếc đèn từ trên trời rơi xuống, đập mạnh xuống đất, tiếng động lớn thu hút sự chú ý của Sở Môn.
Sở Môn vẻ mặt mờ mịt tiến lại gần: "Đây là cái gì?"
Cầm chiếc đèn lên xem ký hiệu ở phía trên, ngẩng đầu nhìn những chiếc đèn đường ven đường, rõ ràng là chúng hoàn toàn không cùng một loại.
Sở Môn lái xe đi làm, trong xe, đài radio giải thích về sự việc vừa rồi.
"Tin nóng vừa được cập nhật, vừa nãy, một chiếc máy bay đã gặp sự cố khiến linh kiện bị rơi khi bay qua vùng trời của thị trấn Cảnh Biển, rất may là không có ai bị thương." 】
Trong khán phòng, Vương Nhạc Thiên đã nhíu chặt hai hàng lông mày, bởi vì ống kính trong xe vẫn giống như đang quay lén.
Vương Nhạc Thiên thầm nghĩ trong lòng, "Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
Kết hợp với phần giới thiệu mở đầu cùng với tất cả những chuyện đã xảy ra trong đoạn phim vừa rồi, hắn đã nảy ra một ý tưởng táo bạo, bất quá trước mắt vẫn chưa thể khẳng định.
Theo nội dung cốt truyện được hé mở, Vương Nhạc Thiên đã ghi chép lại không ít thứ trong cuốn sổ tay.
Từ tính cách đặc trưng của Sở Môn, đến cuộc sống sinh hoạt, rồi tới công việc, những chi tiết này sẽ có ích rất lớn cho việc viết bài phê bình sau này.
Hắn có thể phân tích nhân vật, và cách sắp đặt nội dung cốt truyện từ nhiều góc độ khác nhau.
Trong cuốn sổ tay còn có một vài cảm nhận của Vương Nhạc Thiên, sau này đều có thể sử dụng trong bài phê bình điện ảnh.
Đương nhiên, hắn cũng đã ghi lại dự đoán táo bạo của mình trong sổ: Sở Môn đang sống trong một chương trình truyền hình thực tế, mà bản thân hắn lại không hề hay biết.
Việc sử dụng rất nhiều góc quay lén trong nội dung cốt truyện, cùng với việc dường như tất cả mọi người đều đang ngăn cản Sở Môn rời khỏi hòn đảo nhỏ này, thỉnh thoảng còn xuất hiện một vài khán giả đưa ra những đánh giá.
Khiến cho Vương Nhạc Thiên càng thêm tin rằng suy đoán của mình rất có thể là chính xác.
Tất cả mọi người trong rạp đều đang chăm chú theo dõi bộ phim, hồi hộp chờ đợi diễn biến tiếp theo của nội dung cốt truyện.
Trên màn ảnh rộng, bộ phim tiếp tục.
【 Sở Môn thích một cô gái.
Cô gái vẫn luôn nhìn xung quanh, giống như đang lẩn tránh thứ gì đó, sau đó hai người đi tới bờ biển và ôm hôn thắm thiết.
Nhìn thấy một chiếc xe đang lái tới từ phía xa, cô gái biết mình phải đi.
"Bọn họ tới rồi."
Cô gái vội vàng nói: "Sở Môn."
Thế nhưng, Sở Môn vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Nghe này, tất cả mọi người đều biết rõ về anh, nhất cử nhất động của anh đều bị mọi người nhìn thấy, bọn họ đang diễn kịch, anh hiểu không Sở Môn? Tất cả bọn họ đều đang diễn kịch."
"Anh không hiểu." Sở Môn vẫn chưa hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Người đàn ông tự xưng là cha của cô gái, lấy lý do cô bị bệnh tâm thần phân liệt để kéo cô đi.
Trước khi đi, cha cô gái nói phải tới Phigi. 】
Xem đến đây, khán giả trong rạp mới hiểu được tại sao Sở Môn nhất định phải tới Phigi.
Có mấy người xem thấp giọng nói với bạn bên cạnh, không ngờ Sở Môn lại là một người chung tình như vậy.
Vương Nhạc Thiên vỗ nhẹ vào đùi mình, tỏ vẻ rất hứng thú, bây giờ hắn đã có chín mươi phần trăm chắc chắn rằng suy đoán của mình là chính xác.
Tiếp đó, hắn hoàn toàn khẳng định Sở Môn chính là đang sống trong một thế giới mà tất cả mọi người xung quanh đều là diễn viên, điều này quả thực quá đáng sợ!
【 Sở Môn lái xe tới công ty đi làm, máy thu thanh trong xe đột nhiên bị nhiễu sóng, nghe được giọng nói trong radio trùng khớp với lộ trình của mình.
Lúc này, Sở Môn càng cảm thấy những sự vật xung quanh có gì đó không đúng, cẩn thận dò xét bốn phía.
Phía sau thang máy là phòng thu âm, đồng nghiệp của mình có những hành vi kỳ quặc nhưng lại không hề phản ứng, người cha đã mất nhiều năm lại đột nhiên sống lại, người vợ thì luôn miệng nói những câu quảng cáo kỳ quái, và trong bức ảnh cưới của hai vợ chồng, người vợ đã làm động tác cầu xin thượng đế tha thứ 】
"Hóa ra là phát sóng trực tiếp!" Trong rạp chiếu phim, đột nhiên có người thốt lên.
Sở Môn đang cùng bạn tốt ngồi trên cầu trò chuyện, những lời mà người bạn nói ra đều là được truyền qua tai nghe.
Dù là người có phản ứng chậm chạp, thì đến lúc này cũng đã hiểu ra, hóa ra Sở Môn vẫn luôn sống trong một thế giới đã được sắp đặt sẵn từ trước.
Nội dung cốt truyện lúc này lại một lần nữa được hé lộ, từ lúc Sở Môn mới sinh ra đã được an bài, bất luận làm chuyện gì cũng sẽ bị phát sóng trực tiếp, mà bạn bè, vợ, cha mẹ, tất cả đều là diễn viên.
Biết được tất cả những điều này, Sở Môn sẽ lựa chọn như thế nào đây?
Bất kể là Vương Nhạc Thiên hay là những khán giả còn lại trong rạp, đều có chung một thắc mắc.
Vương Nhạc Thiên đổi tư thế ngồi, tiếp tục xem phim.
Rất nhanh đã đến hồi kết của bộ phim.
【 Cha của nhân vật chính gặp tai nạn khi đi thuyền, từ đó Sở Môn có một nỗi ám ảnh với biển cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận