Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 880: Tâm tình

**Chương 880: Tâm tình**
Công ty giải trí Thôi Xán, phòng làm việc tổng tài.
Đàm Việt chuyên tâm xử lý văn kiện trên đầu, lượng phát hành tuần đầu của « Thủy Thủ » hắn đã xem vào sáng sớm hôm nay khi tỉnh dậy, là tin tức phát trong nhóm.
« Thủy Thủ » có thể thành công vượt ra khỏi vòng, Đàm Việt dĩ nhiên phi thường cao hứng, lượng phát hành tuần đầu đã có thể đột phá sáu triệu, thành tích tương đối khá.
Hiện tại chỉ là mới bắt đầu, Đàm Việt vẫn luôn chú ý khu bình luận âm nhạc của Xí Nga cùng diễn đàn âm nhạc, danh tiếng của « Thủy Thủ » có thể nói là tương đương bùng nổ, được khen ngợi đồng loạt, đặt cơ sở rất tốt cho lượng phát hành tiếp theo.
Trong khu bình luận, mọi người chia sẻ về trải qua gian khổ của chính mình, khích lệ lẫn nhau với những người xa lạ, là nội dung Đàm Việt rất thích xem.
Đây mới là tinh thần mà một ca khúc chuyên tâm muốn truyền ra ngoài.
Hắn hi vọng « Thủy Thủ » có thể đạt được sức ảnh hưởng như trên địa cầu, khích lệ một đời người, thậm chí mấy đời người, có thể khi gặp phải khó khăn, vẫn có thể kiên trì mơ mộng của chính mình.
Thời gian thoáng qua rồi biến mất.
Hơn hai giờ sau, Đàm Việt để Trần Diệp đem những văn kiện mà mình đã xử lý xong đưa về từng bộ phận, bản thân hoạt động thân thể đi tới bên cửa sổ.
Thái dương tháng tám treo trên trời, phát ra nhiệt lượng muốn hòa tan tất cả.
Trong phòng làm việc và bên ngoài dường như là hai thế giới.
Một bên mát lạnh, một bên nóng bức khó chịu.
Đàm Việt kéo rèm cửa sổ, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trên đường không thiếu người đi đường, cũng bởi vì sinh hoạt mà bôn tẩu, rất nhiều người cũng như trong khu bình luận « Thủy Thủ », chịu đựng qua khó khăn trước mắt, hoặc là có thể chạm tới tương lai mà mình mong muốn.
Ở bên cửa sổ nghỉ ngơi hơn mười phút, Đàm Việt rời khỏi phòng làm việc, vừa vặn gặp Trần Diệp vừa trở về, an bài nói: "Tiểu Diệp, ta đi xuống lầu xem một chút, văn kiện đặt ở trên bàn làm việc của ta là được rồi."
"Vâng, Đàm tổng."
Đàm Việt lên thang máy đi những tầng lầu khác.
Công ty tăng thêm không ít nghiệp vụ, so với trước đây bận rộn hơn rất nhiều, tìm hiểu một chút trạng thái làm việc của mọi người, xem xem có chỗ nào cần cải tiến hay không, Đàm Việt vẫn luôn tương đối coi trọng trạng thái làm việc của nhân viên công ty.
Đương nhiên còn phải cùng Tổng thanh tra của từng bộ phận tìm hiểu một chút những vấn đề gặp phải gần đây.
"Đàm tổng!"
"Chào cô."
Gặp phải nhân viên chào hỏi, Đàm Việt cũng đều nhất nhất đáp lại.
Đàm Việt đầu tiên là đi tới bộ phận PR, bộ phận bận rộn nhất trong toàn bộ công ty chính là bộ phận PR, không chỉ phải nghiên cứu phương án tuyên truyền cho tác phẩm sắp phát hành, mà còn phải thực sự chú ý tình huống trên mạng, để chuẩn bị cho những chuyện có thể sẽ phát sinh bất cứ lúc nào.
"Tác phẩm của Đàm tổng luôn khiến người ta yên tâm như vậy, « Thủy Thủ » bày bán một tuần, trên căn bản không có bài viết bôi nhọ."
"Tuy nhiên chúng ta cũng không thể xem thường, thời khắc chú ý một chút."
Hai người này phụ trách chú ý tất cả tin nhắn trong khu bình luận của « Thủy Thủ », nếu như xuất hiện bài viết cố ý bôi nhọ, thì cần bọn họ kịp thời báo cáo tình huống.
"« Thủy Thủ » quá êm tai rồi, bây giờ tôi vẫn đang phát lặp lại."
"Thân là người làm thuê, nghe một ca khúc như vậy, vẫn có thể cho mình một chút động lực."
Hai người nhìn máy tính, không chú ý tới Đàm Việt đi qua phía sau hai người.
Đàm Việt cùng Ngô Công đơn giản trò chuyện một chút rồi rời đi.
Bộ phận PR có Ngô Công trấn giữ, Đàm Việt rất là yên tâm.
Đi dò xét một vòng ở từng bộ phận, tâm tình Đàm Việt không tệ, trên mặt mang theo một nụ cười.
Giống như hai công nhân bộ phận PR thảo luận về « Thủy Thủ », dọc theo đường đi nghe được rất nhiều nhân viên những bộ phận khác cũng đang thảo luận về đề tài tương tự, được nhiều người như vậy thích, cũng chưa có phụ lòng sự ưu tú của « Thủy Thủ ».
Đàm Việt trở lại phòng làm việc, không có văn kiện đưa tới, uống miếng trà nghỉ ngơi một lát, liền mở kịch bản Bão Táp trong máy tính ra.
Việc sáng tác kịch bản « Bão Táp » vẫn đang trong quá trình tiến hành, trước mắt đại khái hoàn thành một phần năm nội dung cốt truyện.
Đàm Việt nhìn một chút nội dung cốt truyện trước mặt, suy tư một lát, chuẩn bị gõ bàn phím thì Wechat nhận được thông báo tin tức mới.
Vốn không muốn nhìn, lại vang lên hai tiếng, Đàm Việt cầm điện thoại di động lên thấy là Tôn Đạo Hạo gửi tin tức tới.
Tin tức thứ nhất là văn kiện.
Tin tức thứ hai: Đàm đạo, có rảnh không?
Tin tức thứ ba: Cái này là kịch bản tôi mới vừa sửa xong, muốn nhờ cậu xem giúp một chút.
Đàm Việt trả lời: Không có vấn đề Tôn đạo, chờ tôi một chút thời gian.
Tôn Đạo Hạo là tiền bối mà hắn kính trọng, chỉ cần có việc tìm mình, Đàm Việt cũng sẽ ngay lập tức hỗ trợ.
Tôn Đạo Hạo: "Đã làm phiền cậu."
Gửi xong tin tức, Tôn Đạo Hạo hơi cảm thấy có chút không tốt lắm, hắn đã không nhớ mình đã làm phiền Đàm Việt mấy lần rồi, luôn muốn mời Đàm Việt ăn cơm cũng không có thời gian.
Văn kiện Đàm Việt nhận được chính là kịch bản Tôn Đạo Hạo vừa mới xác định được hai ngày trước.
Tiến hành hoàn thiện thêm một chút chi tiết, Tôn Đạo Hạo cảm thấy đã không có vấn đề, liền gửi cho Đàm Việt để hỗ trợ chỉ dẫn một chút.
Một bộ kịch bản điện ảnh khoa học viễn tưởng mở ra trong máy tính của Đàm Việt, từng chữ từng câu được xem xét.
Trong lúc Đàm Việt xem kịch bản, Tôn Đạo Hạo cũng đang liếc nhìn kịch bản trong tay, đang suy tư những chỗ mình sửa đổi có hợp lý hay không.
Bên cạnh điện thoại di động vo ve chấn động một tiếng.
Tôn Đạo Hạo vội vàng buông xuống kịch bản, cầm điện thoại di động lên.
Thời gian đã qua hơn một tiếng, tin tức chính là Đàm Việt gửi tới.
Đàm Việt: "Tôn đạo, tôi xem rồi, tôi cảm thấy khá vô cùng, thiết kế chi tiết phương diện nội dung cốt truyện cũng rất đúng chỗ, cá nhân tôi cho rằng không có chỗ nào cần sửa đổi."
"Hơn nữa kịch bản lần này phi thường hoàn chỉnh, thiết kế nội dung cốt truyện cũng rất là chặt chẽ, mới mẻ độc đáo, sau khi chiếu phim, tôi tin tưởng bất luận là khán giả trong nước hay là khán giả nước ngoài, đại khái cũng sẽ thích bộ phim này."
"A, xem xong kịch bản, điều khiến tôi cảm thấy tuyệt nhất đó là có thể mau chóng đến rạp chiếu phim xem thật kỹ một trận, ha ha."
Tôn Đạo Hạo gõ lên màn hình điện thoại di động đánh chữ trả lời: Cảm tạ (ôm quyền)!
Không biết tại sao, có sự ủng hộ của Đàm Việt, Tôn Đạo Hạo có lòng tin rất lớn đối với bộ phim này.
Hắn dĩ nhiên rõ ràng khoảng cách giữa điện ảnh khoa học viễn tưởng trong nước và bom tấn nước ngoài, nếu không đã không muốn để cho điện ảnh trong nước đi ra thế giới, để cho càng nhiều người xem thấy.
Kịch bản cuối cùng đã giải quyết, tuy nhiên đối với Tôn Đạo Hạo mà nói, vạn dặm trường chinh mới đi ra bước đầu tiên, phía sau còn có vô cùng nhiều việc phải làm: Chọn diễn viên, chuẩn bị bối cảnh, chế tác đạo cụ.
Lần này hắn không có nhắc tới chuyện mời ăn cơm, bởi vì hắn cũng không biết khi nào có thể quay xong.
Thời gian quay phim điện ảnh khoa học viễn tưởng vốn đã dài hơn so với những điện ảnh khác, càng không cần phải nói đến đạo diễn yêu cầu hoàn mỹ như Tôn Đạo Hạo, một chút chi tiết cũng không thể xuất hiện sai sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận