Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 1108: Thử vai diễn

**Chương 1108: Thử vai**
"Đàm tổng, tôi chuẩn bị xong rồi."
Đàm Việt đặt công việc trong tay xuống, nói: "Bắt đầu đi."
Lý Du Phàm hít sâu một hơi, điều chỉnh trạng thái của mình.
Vài giây trôi qua, buổi thử vai bắt đầu.
Trong lòng Đàm Việt vẫn rất hy vọng Lý Du Phàm có thể vượt qua buổi thử vai này, dù sao hắn cũng từng là một ngôi sao đỉnh lưu.
Nếu như lần này có thể diễn vai nam chính trong «Titanic», không chừng có thể giúp hắn khôi phục lại danh tiếng như xưa.
Đối với toàn bộ công ty mà nói, đây là một chuyện tốt.
Lý Du Phàm dạt dào tình cảm diễn lại, Đàm Việt nghiêm túc quan sát.
Một phân đoạn nhỏ nội dung thử vai sẽ mất mười phút thời gian.
"Du Phàm, cậu ngồi trước đi."
Lý Du Phàm "ừ" một tiếng rồi ngồi xuống ghế, hơi thấp thỏm hỏi: "Đàm tổng, tôi... tôi vừa mới biểu diễn thế nào?"
"Về tổng thể mà nói, không tệ lắm." Đàm Việt nói: "Tuy nhiên có một vài chi tiết xử lý chưa được tốt, một số tâm tình không được biểu đạt đúng chỗ."
Nghe được câu này, Lý Du Phàm nuốt nước miếng.
Đàm Việt tiếp tục nói: "Với diễn xuất hiện tại của cậu, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đối với nhân vật có thể hiểu được đến mức này đã rất tốt rồi."
Dù sao Lý Du Phàm không thể so sánh với những lão làng gạo cội như Phạm Sơn, Mã Quốc Lương, đối với yêu cầu thử vai của hắn tự nhiên sẽ thấp hơn một chút.
Lý Du Phàm vốn đang chìm xuống, tâm tình lại lần nữa dao động, mình vẫn còn hy vọng.
Đàm Việt nói: "Kết quả thử vai hôm nay tạm hoãn, cho cậu vài ngày, làm quen kỹ hơn với nhân vật, chúng ta thử lại một lần nữa. Tôi tin tưởng với năng lực của cậu, muốn thông qua thử vai không phải là một chuyện khó."
Về tổng thể, hắn đối với biểu hiện của Lý Du Phàm vẫn xem là hài lòng, nếu không đã không cho thêm một cơ hội.
"Cảm ơn Đàm tổng." Lý Du Phàm kích động nói: "Trong mấy ngày tiếp theo, tôi nhất định sẽ nghiền ngẫm kịch bản và nhân vật thật kỹ, lần thử vai sau nhất định sẽ khiến ngài hài lòng."
Đàm Việt nói: "Vấn đề lớn nhất của cậu hôm nay, chính là khi xử lý một vài chi tiết, có chút mơ hồ. Có đôi khi chính những chi tiết này lại càng có thể lay động tâm tình của khán giả, chỗ này cậu cần phải nâng cao. Cho cậu một lời khuyên, trong công ty có rất nhiều diễn viên gạo cội, Phạm lão sư, Mã lão sư, còn có Chu Xán, bọn họ có thể thành công cũng là bởi vì xử lý chi tiết càng đúng chỗ, bình thường khi không có việc gì có thể tìm bọn họ trao đổi một chút."
"Tôi nhớ kỹ rồi."
Đàm Việt nói: "Cầm kịch bản về nghiên cứu đi."
Lý Du Phàm đứng dậy, một lần nữa nói: "Cảm ơn Đàm tổng."
Rời khỏi phòng làm việc.
Trong thang máy, Lý Du Phàm nhắm mắt lại, trong đầu nghĩ bất luận thế nào lần thử vai sau nhất định phải làm Đàm tổng hài lòng.
Cơ hội lần này đối với mình quá quan trọng, chỉ cần có thể nắm bắt, nhất định có thể một lần nữa bay cao.
Hai ngày sau.
Cảng Thành.
Đạo diễn MV, cầm loa hô: "Còn một cảnh quay cuối cùng, chỉ cần thông qua, công việc của chúng ta liền kết thúc, các bộ phận chuẩn bị một chút, lập tức bắt đầu."
Lưu Thiến uống một ngụm nước, đang đợi ở phim trường để tiếp tục quay, bây giờ nàng chỉ muốn nhanh chóng trở về Kinh Thành.
Mấy phút sau, bắt đầu quay.
Qua những ngày làm quen, mọi người phối hợp đã rất ăn ý.
Cảnh quay cuối cùng không có bất kỳ bất ngờ nào, thông qua ngay trong một lần.
Đạo diễn nói: "Lưu lão sư, những ngày qua vất vả rồi, buổi tối có thời gian không, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm, chúc mừng một chút."
"Thật ngại quá, Triệu đạo, công ty có việc gấp, tôi phải lập tức trở về."
"Gấp như vậy sao?"
Lưu Thiến nói: "Ngày hôm trước công ty đã gọi điện thoại tới, hôm nay tôi phải trở về, lần sau trở lại Cảng Thành, tôi mời ngài ăn cơm."
Đạo diễn thấy vậy cũng không ép ở lại, nói: "Một lời đã định."
"Một lời đã định."
Lưu Thiến cùng mọi người chào tạm biệt xong, ngựa không ngừng vó chạy về phía sân bay.
Hai ngày nay, dự cảm trong lòng càng thêm mãnh liệt, nàng nhất định phải nhanh chóng trở về.
Lưu Thiến đánh giá thời gian sáng nay có thể kết thúc quay chụp, cho nên cũng sớm mua vé máy bay, tránh cho không mua được.
Hơn mười giờ sáng, máy bay từ Cảng Thành bay đi Kinh Thành đúng giờ cất cánh.
Mất hơn ba giờ, đến nơi.
Xe của công ty phái tới đã sớm đợi ở cửa sân bay.
Lưu Thiến không kịp nghỉ ngơi, để cho tài xế lái xe thẳng tới công ty.
Từ sân bay đến Thôi Xán Entertainment đại khái cần hơn một tiếng đồng hồ.
Xe đến dưới lầu công ty đã là hơn ba giờ chiều.
Lưu Thiến giao phó nói: "Rương hành lý trước không nên động, tôi đi công ty một chuyến, các người đến bãi đậu xe chờ tôi trước."
Thư ký trả lời.
Lưu Thiến chạy chậm vào công ty, gặp phải người quen chào hỏi liền phất tay rồi đi thẳng qua, lộ ra vẻ rất gấp.
Thang máy dừng ở bộ phận quản lý nghệ sĩ.
Lưu Thiến đi ra.
"Ô, Thiến tỷ, về sớm vậy sao, không ở lại Cảng Thành chơi thêm hai ngày à?" Một người đại diện mở miệng hỏi.
"Có chút việc gấp." Lưu Thiến bỗng nhiên dừng bước, hỏi: "Tần tổng có ở phòng làm việc không?"
"Có."
"Đa tạ!"
"Chuyện gì gấp gáp vậy?"
"Tôi cũng không biết rõ." Lưu Thiến mang theo nụ cười thần bí, nhanh chóng rời đi.
'Cốc cốc cốc'.
Lưu Thiến gõ cửa phòng làm việc của Tần Đào.
"Mời vào."
"Tần tổng."
Tần Đào không khỏi có chút kinh ngạc: "Không phải sáng nay cô mới kết thúc quay chụp sao? Sao nhanh như vậy đã đến công ty rồi?"
Tần Đào nói: "Tôi cảm thấy Đàm tổng tìm tôi chắc có chuyện rất quan trọng, cho nên sau khi quay xong liền lập tức trở về."
"Hẳn là một chuyện rất quan trọng." Tần Đào gật đầu cười nói: "Đàm tổng bảo sau khi cô trở về thì qua đó một chuyến, nếu đã về rồi, cô đi thẳng đi."
"OK! Tần tổng, tôi đi trước."
"Đi đi!"
Lưu Thiến ngồi thang máy đi tới phòng làm việc của tổng giám đốc, hỏi: "Tiểu Diệp, Đàm tổng có ở phòng làm việc không?"
"Ở bên trong."
"Đa tạ." Lưu Thiến gõ cửa phòng làm việc của Đàm Việt, sau khi được cho phép liền đẩy cửa đi vào.
"Đàm tổng."
"Nhìn cô dáng vẻ phong trần mệt mỏi, không phải là vừa mới trở về chứ?" Đàm Việt hỏi.
Lưu Thiến gật đầu: "Đúng là vừa mới trở về, trước qua nói với Tần tổng một tiếng, sau đó tới thẳng đây."
"MV ở bên Cảng Thành quay xong rồi à?"
"Đã kết thúc."
Đàm Việt gật đầu nói: "Gọi cô qua đây là định cho cô thử vai, nếu vừa mới trở về, thì nghỉ ngơi trước một ngày đi, chuyện thử vai ngày mai lại nói."
"Đàm tổng." Lưu Thiến dò xét tính hỏi: "Là phim mới của ngài sao?"
Đàm Việt không giấu giếm: "Đúng, cô sẽ thử vai nhân vật nữ chính của phim, hôm nay trước điều chỉnh lại trạng thái cho tốt."
"Được rồi, cảm ơn Đàm tổng." Tấm lòng này, Lưu Thiến không từ chối.
Trải qua những ngày quay chụp vất vả, cộng thêm hôm nay phải vội vàng đi đường, nàng thật sự có chút mệt mỏi.
Ở trong trạng thái như vậy mà thử vai, nhất định sẽ ảnh hưởng đến sự thể hiện của mình.
Nếu như không thể hiện tốt, bỏ lỡ nhân vật này, thì hối hận cũng không kịp.
"Tôi về nghỉ ngơi trước."
Lưu Thiến đóng cửa lại, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.
Dù cho lần này vai diễn có phân lượng tương đương với vai nữ chính trong «Forrest Gump», nàng cũng rất tình nguyện tham gia.
Lưu Thiến lộ vẻ kích động, rời khỏi công ty, để tài xế đưa về nhà.
Hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, để có thể phát huy tốt nhất thực lực của bản thân.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận