Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 727: Chu Xán khẩn trương

**Chương 727: Chu Xán khẩn trương**
Hơn chín giờ sáng, Đàm Việt lái xe rời khỏi công ty giải trí Thôi Xán.
Hôm nay là ngày diễn ra cuộc tọa đàm do Tổng cục Văn hóa tổ chức, trước đó Diệp Văn đã mời hắn, lần này Đàm Việt đến để đích thân tham dự hội nghị.
Những người tham dự hội nghị đều là nhân vật trong giới giải trí, hội nghị do Cục trưởng Diệp Văn chủ trì.
Về nội dung hội nghị, chủ yếu vẫn xoay quanh việc hoạch định phương hướng phát triển tiếp theo cho mọi mặt của ngành giải trí như điện ảnh, phim truyền hình.
Ngồi trên xe, Đàm Việt nhìn dòng xe cộ qua lại, không khỏi có chút đau đầu.
Đi làm ở công ty, vì tránh giờ cao điểm, hắn đã có lần đến công ty từ rất sớm, bây giờ đi họp, kẹt xe là điều không thể tránh khỏi.
Đi theo dòng xe chạy, chầm chậm di chuyển, Đàm Việt liền mở radio trên xe.
Vào thời điểm kẹt xe, chỉ có nghe một bài hát hoặc nghe một chút radio mới có thể thả lỏng tâm trạng phiền muộn.
Cuối cùng, một tòa nhà cao ốc quen thuộc đã xuất hiện trong tầm mắt.
Sau khi đỗ xe xong, Đàm Việt như đã quen thuộc, tiến vào bên trong tòa nhà của Tổng cục Văn hóa.
"Mau nhìn mau nhìn! Kia không phải Đàm Việt lão sư sao?"
"Chuyện thường thôi... Đàm Việt lão sư trước đây đã tới nơi này của chúng ta không ít lần rồi, ta cũng đã gặp nhiều lần."
"Ta tới đây lâu như vậy, tại sao không có gặp được Đàm lão sư?"
"Chắc là ngươi không có vận may đó thôi, ha ha."
Hai người này là nhân viên làm việc của Tổng cục Văn hóa, hôm nay phụ trách chỉ dẫn đường đi cho những nhân sĩ trong giới giải trí đến dự họp.
Không chỉ có hai người bọn họ kích động, dưới sự hướng dẫn của nhân viên, dọc đường đi không thiếu nhân viên của Tổng cục Văn hóa khi nhìn thấy Đàm Việt đều lộ ra vẻ mặt kích động.
Đàm Việt vốn đã có rất nhiều fan, bây giờ lại có thêm một vầng hào quang vô cùng lấp lánh gia trì —— người giữ kỷ lục doanh thu phòng vé trong lịch sử điện ảnh tiếng Hán.
Không ít người chào hỏi Đàm Việt, Đàm Việt cũng sẽ mỉm cười đáp lại.
Hôm nay Diệp Văn cố ý dặn dò, sau khi Đàm Việt đến thì trước tiên phải gặp mặt một chút.
Đàm Việt được nhân viên làm việc dẫn thẳng tới phòng làm việc của Diệp Văn.
"Diệp Cục trưởng, đã lâu không gặp." Đàm Việt chào hỏi.
Diệp Văn lộ ra nụ cười trên mặt, nói: "Đã lâu không gặp, chúc mừng đạo diễn Đàm! Lại cho ra mắt một bộ phim điện ảnh khiến vô số đạo diễn ngưỡng mộ."
Ai có thể tin được ghi chép doanh thu phòng vé điện ảnh hơn mười năm không hề thay đổi, lại bị người trẻ tuổi trước mặt này phá vỡ.
Đối với người trẻ tuổi này, điều hắn mang đến cho nàng chỉ có hết lần chấn động này đến lần chấn động khác.
Đàm Việt bình tĩnh, khẽ cười nói: "Vận may tốt, chỉ là được khán giả yêu thích mà thôi."
Diệp Văn còn phỏng đoán rằng Đàm Việt sau khi đạt được thành công lớn như vậy, tâm tính sẽ phát sinh biến đổi, thấy Đàm Việt vẫn như trước kia, nỗi lo lắng trong lòng cũng liền tan biến.
Nếu nói bây giờ nàng cảm thấy ai có thể gánh vác lá cờ đầu của ngành giải trí Bân quốc, tất nhiên không ai khác ngoài Đàm Việt.
Diệp Văn cũng không muốn một người có tiềm lực như vậy bị vinh dự và lợi ích làm cho mờ mắt, nói: "Chỉ có phim hay, chất lượng cao, mới có thể khiến khán giả yêu thích."
Chuyện mình lo lắng không hề xảy ra, hai người lại hàn huyên một hồi, rồi cùng nhau đi tới phòng họp.
Khi hai người đến, trong phòng họp đã chật kín người, tất cả đều đã có mặt.
Một chiếc bàn họp hình chữ nhật, Đàm Việt được Diệp Văn mời ngồi xuống.
Từ vị trí ngồi hôm nay có thể thấy được địa vị hiện tại của Đàm Việt trong làng giải trí.
Diệp Văn giới thiệu sơ lược về quy hoạch tổng thể, đến phần thảo luận tự do, không biết ai đó đề nghị Đàm Việt chia sẻ một chút kinh nghiệm thành công.
Đàm Việt hướng về phía Diệp Văn gật đầu ra hiệu, Diệp Văn nói: "Tốt lắm, mọi người hoan nghênh Đàm Việt lão sư chia sẻ cho mọi người một chút."
Trong phòng họp vang lên tràng pháo tay nhiệt liệt, nếu như đặt vào thời điểm trước kia, có thể trong phòng họp sẽ có người không phục, dù sao Đàm Việt mới chỉ làm có vài bộ phim.
Nhưng bây giờ thì khác rồi, kỷ lục doanh thu phòng vé cao nhất, không phải ai cũng có thể chạm tới.
"Cảm ơn mọi người, đã coi trọng một người mới có chút thành tích như ta đây."
Phòng họp vang lên tiếng cười, Đàm Việt nói tiếp: "Ta nghĩ mọi người có lẽ muốn hỏi làm thế nào mới có thể làm ra một bộ phim điện ảnh như « Vòng Hoa Dưới Núi Cao » phải không?"
Mọi người gật đầu một cái, thậm chí còn có người lấy bút ra chuẩn bị ghi chép.
"Nói thật, để làm ra một bộ phim có doanh thu cao như vậy, bây giờ ta một chút tự tin cũng không có." Đàm Việt tiếp tục nói: "Việc làm ra tác phẩm cuối cùng sẽ thu được doanh thu bao nhiêu, trước khi có kết quả thì không ai biết rõ."
"Chúng ta có thể làm được chính là đem bộ phim quay cho tốt.
"Ta tương đối coi trọng hai phương diện, một là kịch bản, hai là diễn viên."
Về nội dung của hai phương diện này, Đàm Việt lại nói qua một chút về nhận thức của mình.
Nội dung rất dễ hiểu, cho dù không có làm phim điện ảnh bao giờ cũng biết, huống chi những người đang ngồi đều là những chuyên gia trong giới giải trí.
Đạo lý thì ai cũng hiểu, nhưng thật sự làm được thì không biết có mấy người.
Đàm Việt từ trước đến nay không phải là loại người chỉ nói suông, sau đó trả lời đơn giản mấy câu hỏi cá nhân rồi lại ngồi về vị trí của mình.
Hội nghị diễn ra nửa giờ.
Diệp Văn nâng cổ tay lên xem giờ, thấy mọi người thảo luận cũng đã gần xong, liền nói: "Hôm nay hội nghị diễn ra rất tốt đẹp, cảm tạ các vị đã dành chút thời gian trong trăm công nghìn việc đến tham dự, hôm nay sẽ không làm lỡ thời gian của mọi người nữa, hội nghị đến đây kết thúc, còn có vấn đề gì có thể trao đổi riêng sau."
Sau khi tiếng vỗ tay trong phòng họp kết thúc, mọi người bắt đầu rời đi.
Những người rời đi lần lượt chào hỏi Diệp Văn rồi tự mình rời khỏi.
Còn có mấy người vẫn ngồi ở vị trí của mình, đợi người khác rời đi.
Diệp Văn biết rõ mấy người này đang chờ nàng để thương lượng công việc, nên không vội rời đi.
Đàm Việt tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục ở lại nơi này, Diệp Văn phỏng chừng cũng biết sau khi hội nghị kết thúc sẽ có người tìm nàng, mới cố ý để Đàm Việt sau khi đến thì hai người gặp mặt trước một lần.
"Diệp Cục trưởng, ta về trước đây."
Thấy Diệp Văn gật đầu, Đàm Việt đứng dậy rời đi.
Ra khỏi tòa nhà của Tổng cục Văn hóa, Đàm Việt lái xe trở lại công ty.
Mặc dù bây giờ không phải giờ cao điểm, nhưng lượng xe cộ trên đường vào thời điểm này cũng không ít hơn chút nào.
Số lượng xe ở Kinh Thành từ trước đến nay chưa từng ít.
Dọc đường đi, Đàm Việt ngược lại không có mở radio, nghe nhạc, mà vẫn luôn suy nghĩ về nội dung cốt truyện của « Vua Hài Kịch ».
Khoảng thời gian này, liên quan đến nội dung cốt truyện của « Vua Hài Kịch », hắn đã nhớ lại gần hết.
Sau đó chính là không ngừng hoàn thiện kịch bản.
Tòa nhà Tổng cục Văn hóa cách công ty giải trí Thôi Xán không quá xa, rất nhanh Đàm Việt đã về đến công ty.
Sau đó, quy hoạch rất rõ ràng, ngoại trừ những chuyện quan trọng Đàm Việt tham gia một chút, gần như toàn bộ thời gian đều vùi đầu vào sáng tác kịch bản « Vua Hài Kịch ».
//Truyện mới: "Sau Khi Bị Hủy Dung Nhan, Ta Trở Thành Siêu Sao" đã đăng 200 chương rồi mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận