Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 1071: Diệp Văn đến

**Chương 1071: Diệp Văn đến**
Trần Diệp cúi đầu chỉnh sửa lại văn kiện.
Mỗi bộ phận mỗi ngày đều sẽ chuyển đến số lượng lớn văn kiện, nội dung c·ô·ng việc của nàng là đem văn kiện chỉnh sửa, sau đó đưa đến tay Đàm Việt.
Mỗi ngày làm việc cũng không tính là dễ dàng, còn phải đi đến từng bộ phận để đưa văn kiện.
Bất quá những việc này đối với nàng mà nói không phải là việc gì khó khăn.
Ở vị trí này làm ít năm như vậy, cũng đã sớm thành thạo.
Nhận ra có người tới, ngẩng đầu nhìn đến người kia là Đàm Việt.
"Tiểu Diệp, làm phiền ngươi đi một chuyến."
Trần Diệp đứng lên.
Đàm Việt nói: "Đi đến bộ phận điện ảnh và bộ ph·ậ·n PR, bảo Trịnh tổng, Ngô tổng tới phòng làm việc của ta, ta có chút việc cần tìm bọn họ."
"Vâng, Đàm tổng."
Trần Diệp đầu tiên là đi tới lầu bảy, ở phòng làm việc tìm được Ngô c·ô·ng.
Ngô c·ô·ng sau khi biết liền trực tiếp đi đến phòng làm việc của tổng tài.
Trần Diệp tiếp tục ngồi thang máy đến tầng lầu của bộ phận điện ảnh.
Lúc này Trịnh Thông đang nói chuyện với nhân viên, trao đổi về chuyện c·ô·ng tác.
"Trịnh tổng."
Trịnh Thông quay đầu, nói: "Trần bí thư? Có chuyện gì?"
"Đàm tổng muốn ngài qua đó một chuyến."
"Hiện tại có ở đó không?"
"Vâng."
"Ta sắp xếp xong c·ô·ng việc ở đây liền qua đó."
Trần Diệp rời đi trước.
Trịnh Thông nói: "Các ngươi tiếp tục nghiên cứu các biện p·h·áp tiếp theo, đến phòng họp thảo luận một cái cơ cấu cơ bản, chờ ta từ chỗ Đàm tổng trở về, chúng ta sẽ nghiên cứu kỹ lưỡng lại chi tiết."
"Vâng, Trịnh tổng."
"Các ngươi đi làm việc đi, ta phải đến chỗ Đàm tổng." Trịnh Thông đem văn kiện trong tay giao cho bí thư, đi thang máy tới phòng làm việc của tổng tài.
Trần Diệp trực tiếp đẩy cửa ra.
Trịnh Thông đi vào phòng làm việc, chú ý tới Ngô c·ô·ng cũng ở tại chỗ, đối với chuyện hôm nay, trong lòng cũng đã biết đại khái.
Trịnh Thông k·é·o ghế ra ngồi ở bên cạnh Ngô c·ô·ng.
Trần Diệp rót một ly nước, rồi trực tiếp rời đi.
Đàm Việt đi thẳng vào vấn đề chính: "C·ô·ng việc biên tập phim mới đã hoàn thành, hôm nay ta gọi hai người các ngươi tới, là muốn thương lượng một chút về thời gian ra mắt, các ngươi cảm thấy lúc nào chiếu phim là t·h·í·c·h hợp nhất?"
Trịnh Thông và Ngô c·ô·ng hai người lộ ra vẻ mặt suy tư.
"Ngô tổng, ngươi nói trước đi."
Ngô c·ô·ng nói: "Bây giờ là tháng mười một, ta đề nghị là lùi về sau một chút, đến Tết Dương Lịch thì chiếu phim. Tr·ê·n thế giới có rất nhiều quốc gia cũng sẽ nghỉ vào lúc này, đối với toàn cầu mà nói cũng là một tuần lễ vàng cho điện ảnh."
"Tết Dương Lịch chiếu phim là một lựa chọn tốt." Đàm Việt nói: "Trịnh tổng, đề nghị của ngươi thì sao?"
Trịnh Thông nói: "Ta ủng hộ việc định ngày chiếu phim vào Tết Dương Lịch."
Thực ra trong tâm lý hắn lại thật sự hy vọng có thể chiếu phim sớm hơn một chút, như vậy thì có thể sớm được xem bộ phim.
Từ sau khi xem xong kịch bản, hắn tâm trạng cứ như mèo vờn. Bổ não rất nhiều hình ảnh, muốn biết rõ có giống như những gì mình đã nghĩ hay không.
Đàm Việt ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, suy tư một lát rồi nói: "Mấy ngày trước ta có xem qua, rất nhiều phim lớn nước ngoài đều đã định ngày chiếu vào dịp Tết Dương Lịch rồi."
"Đúng vậy." Trịnh Thông nói: "Tính đến thời điểm hiện tại, đã có mười chín bộ phim lớn nước ngoài chắc chắn sẽ chiếu vào dịp Tết Dương Lịch, hơn nữa sau này có thể sẽ còn tiếp tục tăng thêm."
Dù sao thì khoảng cách đến Tết Dương Lịch vẫn còn hai tháng, khẳng định sẽ còn có thêm nhiều thông tin về lịch chiếu phim được công bố.
"Vậy thì chúng ta không cần phải c·ướp· chiếm suất chiếu vào dịp Tết Dương Lịch này nữa."
Đàm Việt không lo lắng sức cạnh tranh của bộ phim không đủ, mà là tại tình huống có nhiều phim cùng chiếu như vậy, thì khán giả sẽ có nhiều lựa chọn hơn.
Khán giả cũng không thể nào cả ngày chỉ ở trong rạp chiếu phim mà xem hết bộ này đến bộ khác.
Đàm Việt nói: "Các ngươi cảm thấy lịch chiếu vào dịp Tết Nguyên Đán như thế nào?"
Ngô c·ô·ng nói: "Cũng được, «Bố Già» chính là được chiếu vào dịp Tết Nguyên Đán năm ngoái, sau một năm lại chiếu một bộ phim mới, cũng là một điểm nóng để tuyên truyền."
Trịnh Thông gật đầu, không có bất kỳ ý kiến nào.
"Tốt lắm, vậy « The Shawshank Redemption » sẽ được chiếu vào dịp Tết Nguyên Đán."
Thời gian chiếu phim mới đã được x·á·c định.
Kinh thành, cao ốc của Tổng cục Văn hóa.
Diệp Văn nhìn đến văn kiện trong tay, nghe được tiếng gõ cửa.
"Vào đi."
"Diệp cục." Người bước vào là bí thư của nàng.
Diệp Văn tạm thời bỏ c·ô·ng việc trong tay xuống.
Bí thư nói: "Đây là danh sách những bộ phim nước ngoài đã trình báo để chiếu vào dịp Tết Dương Lịch trong vòng một tuần gần đây."
Chỉ cần là phim muốn được chiếu ở trong nước, thì nhất định phải t·r·ải qua sự đồng ý của Tổng cục Văn hóa.
"Có bao nhiêu bộ?"
"Năm bộ."
Diệp Văn chau mày, nói: "Nếu như ta nhớ không lầm, thì đã có hơn hai mươi bộ rồi nhỉ."
"Hai mươi bốn bộ."
"Nhiều như vậy." Diệp Văn chỉ nhớ rõ cách một khoảng thời gian sẽ có mấy bộ phim được đưa tới, không ngờ tổng cộng đã nhiều như vậy: "Thế còn phim trong nước?"
"Phim trong nước báo lên sáu bộ."
"Có bộ phim nào của đạo diễn lớn không?"
"Có một bộ phim của đạo diễn Trương Bách Hào."
Vẻ mặt Diệp Văn vẫn rất ngưng trọng, trong lòng rất lo lắng cho đợt phim Tết Dương Lịch lần này.
Nhiều phim nước ngoài cùng tập trung chiếu như vậy, đối với thị trường điện ảnh trong nước mà nói không phải là một chuyện tốt.
Sức cạnh tranh của phim trong nước vốn dĩ đã rất thấp, lần này rất có thể sẽ hoàn toàn thất thủ.
Theo tr·u·ng tâm văn hóa quốc tế được thành lập, trong nước đã hạ thấp tiêu chuẩn kiểm duyệt đối với phim nước ngoài xuống một chút.
Ngày càng có nhiều phim nước ngoài tiến vào thị trường trong nước.
Mà vào dịp Tết Dương Lịch này, chỉ có duy nhất một bộ phim của đạo diễn lớn Trương Bách Hào, trong tình huống bị nhiều cường đ·ị·c·h vây c·ô·ng như vậy, Diệp Văn đã có thể tưởng tượng ra được viễn cảnh đó.
Nhưng mình cũng không có bất kỳ biện p·h·áp nào.
Muốn để cho phim trong nước tiến vào thị trường điện ảnh toàn cầu, thì phim nước ngoài tự nhiên cũng sẽ tiến vào thị trường điện ảnh trong nước.
Diệp Văn nói: "Phim mới của Đàm Việt có tin tức gì mới không?"
Bí thư lắc đầu nói: "Tạm thời vẫn chưa có."
"Được." Diệp Văn ký tên mình lên văn kiện, rồi bảo bí thư đi ra ngoài.
Diệp Văn thở dài một hơi, đứng dậy đi tới bên cửa sổ, đã không còn tâm trạng để tiếp tục c·ô·ng việc.
Trong khoảng thời gian trước, nàng đã triệu tập tất cả những nhân vật cấp cao của các c·ô·ng ty giải trí trong nước, đến Tổng cục Văn hóa để họp.
Mục đích chủ yếu chính là để tiến một bước nâng cao chất lượng của phim trong nước.
Cánh cửa của thị trường điện ảnh toàn cầu đã được Đàm Việt mở ra, ngày càng có nhiều người nước ngoài biết đến điện ảnh của Bân quốc.
Mà phim trong nước có thể hoàn toàn bùng nổ trên thị trường điện ảnh toàn cầu hay không, điều quan trọng nhất vẫn là phải xem chất lượng của chính nó.
Cho dù có thể để cho phim trong nước được chiếu trên thị trường điện ảnh toàn cầu, nhưng nếu như không có thành tích tốt, thì cũng không có bất kỳ hiệu quả nào.
Mỗi khi đến thời điểm này, Diệp Văn luôn có thể nhớ tới Đàm Việt, trước mắt người duy nhất có thể đối kháng được với những bộ phim nước ngoài kia chỉ có một mình hắn.
Không biết hắn đã biên tập xong phim mới hay chưa?
Mang theo nghi ngờ trong lòng, Diệp Văn xoa xoa huyệt Thái dương, thư giãn một chút tâm trạng lo âu.
t·r·ải qua một phen suy nghĩ, Diệp Văn đột nhiên có một ý tưởng, sau đó gọi bí thư vào phòng làm việc, hỏi: "Buổi chiều hôm nay có lịch trình gì không?"
"Một giờ có một cuộc họp, ngoài ra thì không có lịch trình nào khác."
"Cuộc họp gì?"
"Cuộc họp nghiên cứu thảo luận trong cục."
Diệp Văn nhớ lại chuyện này, không tính là một cuộc họp quan trọng, mỗi tuần đều sẽ tổ chức một lần, mỗi lần đều sẽ nghiên cứu thảo luận về một vấn đề.
Chẳng qua chỉ là nhất định phải tham gia.
Diệp Văn tính toán một chút thời gian, đại khái nửa giờ là có thể kết thúc, vì vậy nói: "Ngươi đi liên lạc với c·ô·ng ty giải trí Thôi Xán, hỏi xem Đàm Việt có ở c·ô·ng ty không. Nếu như có, thì hai giờ chiều chúng ta sẽ lên đường, đi đến c·ô·ng ty giải trí Thôi Xán."
Bạn cần đăng nhập để bình luận