Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 856: Tiến vào toàn cầu phòng bán vé bảng xếp hạng trước 10

Chương 856: Tiến vào top 10 bảng xếp hạng phòng vé toàn cầu.
Văn phòng tổng tài, công ty giải trí Thôi Xán.
Trước máy vi tính, Đàm Việt vừa xem tài liệu trong tay, vừa xem email trong máy tính.
Tuy thời gian công chiếu của «Thế Giới Của Sở Môn» vẫn còn tiếp tục, nhưng việc đạt được thành tích tốt như vậy trên thị trường điện ảnh toàn cầu đã tạo ra ảnh hưởng đến công ty giải trí Thôi Xán.
Điện ảnh Bân quốc vẫn chưa đạt được thành tích tốt ở thị trường nước ngoài, lần này «Thế Giới Của Sở Môn» có thể đạt được thành tích như vậy, đủ để cho rất nhiều người thấy được năng lực của Đàm Việt.
Một số người đã không nhịn được nữa, bắt đầu nghĩ cách tranh thủ hợp tác với công ty giải trí Thôi Xán, chia một phần lợi nhuận.
Đàm Việt sẽ không hợp tác với người khác trong những bộ phim điện ảnh của mình, nhưng trong công ty còn có rất nhiều đạo diễn và nghệ sĩ khác.
Dựa vào bản thân hắn tự nhiên không thể nào chiếu cố toàn bộ mọi người trong công ty, vậy nên có thể hợp tác với những người khác.
Đàm Việt dựa theo yêu cầu của bản thân, chọn ra một số kịch bản, tiết mục có chất lượng đạt yêu cầu.
Mười một kịch bản và sáu gameshow đã được sửa sang lại, sắp xếp ngay ngắn trên văn kiện, Đàm Việt xem rất nghiêm túc, trong lúc có điện thoại gọi đến cũng không kết nối.
Một ly nước nóng đầy sớm đã nguội lạnh.
Khối lượng công việc này vô cùng lớn, hắn không chỉ phải xem nội dung kịch bản, mà còn phải chọn ra diễn viên thích hợp nhất.
Chỉ khi kịch bản và diễn viên kết hợp hoàn hảo với nhau, mới có thể tạo ra hiệu quả 1 cộng 1 lớn hơn 2.
Trong nháy mắt đã trôi qua hơn hai giờ.
Có một kịch bản điện ảnh và hai kịch bản phim truyền hình phù hợp với yêu cầu của Đàm Việt, tên diễn viên đã được hắn đ·á·n·h dấu bên trong.
Những người này nếu đã lựa chọn hợp tác với công ty giải trí Thôi Xán, đương nhiên phải nghe theo sự sắp xếp của Đàm Việt trong việc chọn diễn viên.
Về phương diện hợp tác điện ảnh, công ty giải trí Thôi Xán có tiếng nói rất lớn.
Về phần gameshow, Đàm Việt chọn một tiết mục biểu diễn tương tự như kịch nói, các nghệ sĩ trẻ tuổi của công ty đều có thể nhân cơ hội này để rèn luyện.
Sau khi chắc chắn không có vấn đề gì, để Trần Diệp đem văn kiện đến từng bộ phận.
Đàm Việt cử động cái cổ hơi đau nhức, cầm ly lên uống ngụm trà đã nguội, làm dịu cổ họng.
"Hình như có người gọi điện thoại."
Đặt ly xuống, Đàm Việt mở điện thoại di động lên, người gọi điện thoại tới là trưởng thôn Lưu. Gọi thông điện thoại đồng thời, từ trên ghế đứng lên, vận động thân thể.
Đô —— đô ——
"Đàm đạo, Đàm đạo."
Âm thanh bên phía trưởng thôn Lưu rất ồn ào.
"Trưởng thôn Lưu, ngại quá, vừa nãy tôi bận công việc, không nhận được điện thoại của ngài." Đàm Việt dùng một tay làm động tác giãn ngực.
"Là tôi không xem giờ giấc, quấy rầy đến cậu rồi."
Tiếng ồn ào biến mất, trưởng thôn Lưu tìm một nơi yên tĩnh, tiếp tục nói: "Đàm đạo, lần trước dùng chuyển phát nhanh gửi cá cho cậu, đã nhận được chưa?"
"Nhắc đến chuyện này còn phải cảm ơn ngài nhiều, cá có vị rất ngon. Có điều, so với tay nghề bên phía các ngài thì vẫn kém hơn một chút."
Sau khi nhận được cá, Đàm Việt hoàn toàn dựa theo cách làm của địa phương, quả thật thiếu một chút hương vị địa phương.
Trưởng thôn Lưu giải thích: "Loại cá này quan trọng nhất là phải đảm bảo độ tươi, thời gian dài sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến khẩu vị."
Trong quá trình quay chụp «Thế Giới Của Sở Môn», Đàm Việt về cơ bản đều ăn cá mới được đánh bắt từ biển lên, dùng phương thức ướp lạnh từ Nam Hải gửi đến, về khẩu vị lại là một ảnh hưởng.
Đàm Việt nói: "Trưởng thôn Lưu, hiện tại lượng khách du lịch đến có còn nhiều không?"
"Không thể dùng từ 'nhiều' để hình dung nữa rồi, mỗi ngày đều có du khách đến từ khắp cả nước, chụp ảnh ở địa điểm các cậu quay phim, đúng rồi, gần đây còn có một số du khách nước ngoài."
Đàm Việt nghe xong cũng rất vui.
"Hòn đ·ả·o nhỏ của chúng ta có thể có được sự phát triển như ngày hôm nay, thật sự không thể tách rời công lao của Đàm đạo cậu, bây giờ mọi người đều muốn mời cậu ăn cơm, trực tiếp bày tỏ lòng cảm ơn, bọn họ không ngừng thúc giục tôi gọi điện thoại cho cậu, cũng muốn hỏi cậu có thể tới nữa không?"
"Đó là đương nhiên, không chỉ phong cảnh đẹp, mỹ thực lại càng tuyệt vời, nhất định sẽ đến."
"Tốt! Tốt! Tốt!" Trưởng thôn Lưu vô cùng cao hứng: "Khi nào thì cậu có thể qua đây?"
"Bây giờ công ty còn rất nhiều việc cần tôi xử lý, tạm thời không đi được, mấy ngày nữa sẽ có thời gian."
«Thế Giới Của Sở Môn» vẫn còn đang chiếu, ngoài ra bộ phận quan hệ công chúng cũng cần Đàm Việt chú ý.
"Cậu cứ lo liệu công việc trước đi, chúng ta đã nói rồi, nhất định phải tới đấy."
"Không thành vấn đề!"
"Vậy sẽ không quấy rầy công việc của cậu nữa. Gặp lại! Đàm đạo."
"Được. Trưởng thôn Lưu, gặp lại."
Đàm Việt đặt điện thoại di động xuống, tiếp tục vận động thân thể.
Cốc cốc cốc.
Trần Tử Du nhẹ nhàng gõ cửa đi vào, trong tay bưng một mâm trái cây.
"A Việt, đến nếm thử một chút trái cây ta vừa mới mua."
Đàm Việt ngồi ở trên ghế sô pha, Trần Tử Du bóc một quả vải bắt đầu đút cho hắn.
"Ân, ngọt thật."
"Ta vừa mới mua trên mạng, rất nhanh, chưa đến nửa giờ đã giao đến." Vừa nói chuyện, lại đút cho Đàm Việt một quả vải: "Quả đào này cũng ngọt vô cùng, ngươi nếm thử một chút."
Đàm Việt ăn liên tục, trong tay cũng đang đút hoa quả cho Trần Tử Du.
"Trưởng thôn Lưu vừa mới gọi điện thoại cho ta, lại hỏi khi nào ta có thể qua đó?"
Trần Tử Du dở khóc dở cười nói: "Người ta đây là muốn bày tỏ lòng cảm ơn đối với ngươi."
"Dĩ nhiên là biết. Có điều, bây giờ thật sự không có thời gian qua đó." Đàm Việt ăn quả đào đã rửa sạch.
Trần Tử Du gật đầu, hiểu Đàm Việt bận rộn công việc.
Đàm Việt tiếp tục nói: "Chờ bận xong khoảng thời gian này, chúng ta sẽ qua đó, ở nơi đó lâu như vậy, bây giờ còn có chút nhớ nhung, đến lúc đó chúng ta cùng đi nhé."
"Được nha."
Nếu như không phải trong thời gian quay «Thế Giới Của Sở Môn», trong tay có rất nhiều công việc phải làm, Trần Tử Du cũng muốn qua đó thưởng thức phong cảnh địa phương.
Đặc biệt là hiện tại nơi đó đã trở thành địa điểm du lịch hấp dẫn, trên kênh video ngắn xuất hiện rất nhiều video phong cảnh đẹp.
Trần Tử Du càng phải đi xem một chút.
Nàng đột nhiên cười nói: "Đúng rồi, ta còn muốn nếm thử xem món cá mà ngươi nói rốt cuộc có hương vị như thế nào."
Trần Tử Du cảm thấy cá có vị rất ngon, nhưng không hiểu sao Đàm Việt luôn nói hương vị có chút không đúng.
"Đến lúc đó ngươi sẽ biết thế nào mới là chính tông."
Đàm Việt vừa ăn xong quả đào, Trần Tử Du liền đút tới một viên vải.
Đàm Việt nói: "Thời gian công chiếu của «Thế Giới Của Sở Môn» còn một tháng nữa, chờ kết thúc, xử lý xong những việc tiếp theo, chúng ta cùng Mã lão sư và những nhân viên chủ chốt khác cùng đi. Khoảng thời gian này mọi người đều vất vả, còn có Ngô Công và những người khác đang tuyên truyền ở nước ngoài, chúng ta phải đãi ngộ mọi người."
Trần Tử Du vuốt cằm nói: "Ý kiến này rất hay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận