Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 93: Nhân vật công chúng Đàm Việt

**Chương 93: Nhân vật của công chúng Đàm Việt**
Đàm Việt xem chương trình TV "Tối nay 80 sau bật thốt lên tú" do đài trung ương phát sóng. Anh cảm thấy rất tốt và hài lòng, nhưng cũng muốn biết người khác đánh giá thế nào về chương trình này của anh.
Hiện tại, khán giả của "Tối nay 80 sau bật thốt lên tú" hẳn cũng đang xem TV, rất khó để biết được suy nghĩ của họ.
Tuy nhiên, có thể xem thử cảm nhận của đồng nghiệp trong tổ tiết mục.
Đàm Việt cầm điện thoại lên, xem nhóm làm việc, bên trong đang thảo luận rất sôi nổi.
"Ha ha ha, cười c·hết ta rồi, Đàm lão sư nói chuyện rất thú vị!"
"Đúng vậy đúng vậy, lúc quay phim sao ta không phát hiện ra lại có nhiều niềm vui như vậy."
"Lúc đó lặp đi lặp lại quay nhiều lần như vậy, khẳng định suy nghĩ đều đã tê dại rồi, hiện tại nghỉ ngơi một tuần, suy nghĩ thả lỏng, nhìn lại tiết mục khẳng định sẽ thấy hài hước."
"Ta đi, ta thật sự bội phục tổ kế hoạch của chúng ta, mấy cái tiết mục ngắn này là làm thế nào mà viết ra được? Quá tốn chất xám đi!"
"Haizz, thực ra mấy người chúng ta làm kế hoạch có làm gì đâu, chỉ là làm trợ thủ cho Đàm lão sư thôi, mấy cái tiết mục ngắn này đều là do một mình Đàm lão sư viết ra."
"Ta đi, Đàm lão sư trâu bò thật! Đàm lão sư uy vũ!"
"Ta rủ vợ của ta cùng xem, nàng ấy lúc đầu còn không muốn, ha ha, bây giờ ta làm bộ muốn đổi kênh, ngược lại thì nàng lại sốt ruột với ta."
"Tỉ lệ người xem tuyệt đối không kém!"
"Không biết có thể p·h·á 10 không."
"p·h·á 10 không dám nói, p·h·á 8 nhất định là không thành vấn đề!"
Đàm Việt vừa xem tiết mục vừa xem tin nhắn trong nhóm, cho đến khi "Tối nay 80 sau bật thốt lên tú" tập 1 kết thúc.
Đàm Việt ngồi trên ghế sofa một lúc, tắt TV, đi rửa mặt, sau đó trở lại ghế sofa, ôm lấy máy tính, đăng nhập vào diễn đàn địa phương Tể Thủy.
Đàm Việt vốn cho rằng sẽ rất khó tìm thấy bài viết liên quan đến "Tối nay 80 sau bật thốt lên tú", dù sao thì tiết mục cũng mới vừa kết thúc, nhưng không ngờ rằng, diễn đàn lại có không ít cư dân mạng đang thảo luận về "Tối nay 80 sau bật thốt lên tú".
"Chương trình tối hôm nay trên kênh giải trí có ai xem không?"
"Tám giờ « tối nay 80 sau bật thốt lên tú » sao? Ta có xem, quá mẹ nó hay luôn!"
"Ồ? Chưa nghe nói qua chương trình này à?"
"Là chương trình mới gần đây của kênh giải trí đài truyền hình thành phố chúng ta, quả thật rất thú vị."
"Ha ha ha, chương trình thú vị, nhưng ta cảm thấy điểm sáng nhất chính là người dẫn chương trình, người dẫn chương trình này đẹp trai thật đấy."
"Người dẫn chương trình nào?"
"Hình như tên là Đàm Việt thì phải?"
"Đàm Việt? Tên quen quen."
"Ngọa tào, hắn không phải là cái tên xui xẻo đã l·y h·ôn với đại minh tinh Tề Tuyết đoạn thời gian trước sao?"
"Ta cố ý tra xét một chút, cái Đàm Việt này rất lợi h·ại, không chỉ là người dẫn chương trình này, mà còn là tổng đạo diễn nữa, đúng rồi, hình như hắn còn là tổng đạo diễn của « trí tuệ thụ », « trí tuệ thụ » các ngươi hẳn đều nghe nói qua chứ."
"Ta đi, biết, ta đã nói rồi mà, tại sao kênh thiếu nhi « trí tuệ thụ » đột nhiên lại quảng cáo cho « tối nay 80 sau bật thốt lên tú » của kênh giải trí, hóa ra Đàm Việt trước kia là tổng đạo diễn của « trí tuệ thụ » à."
Sau khi « tối nay 80 sau bật thốt lên tú » kết thúc, trên diễn đàn địa phương Tể Thủy, liên tục xuất hiện rất nhiều bài viết thảo luận liên quan đến chương trình, Đàm Việt xem qua từng cái một.
Không nói 100% khen ngợi, nhưng 99% khen ngợi thì vẫn có.
Lấy được câu t·r·ả lời mình muốn, Đàm Việt hài lòng đóng máy tính, về phòng ngủ.
Sau khi xuyên không tới đây, hắn thường thường sẽ cảm thấy một loại bất an, một loại cô đơn bực bội khó mà giải quyết, cho tới việc hắn rất nhiều lần buổi tối trằn trọc rất khó ngủ, thường xuyên phải hút mấy điếu t·h·u·ố·c, ở trên ban công ngắm trăng sáng.
Nhưng tối hôm nay, tâm tình thoải mái, hắn nằm ở trên giường liền tiến vào mộng đẹp, một điếu t·h·u·ố·c cũng không hút.
Kinh thành, Một khu nhà ở sang trọng, trong khu nhà cao cấp.
Trần t·ử Du về đến nhà, xử lý một ít công việc, theo thói quen liền châm một điếu t·h·u·ố·c.
Nhưng thuận tay cầm điện thoại di động lên, nhớ tới mới vừa rồi ở công ty cùng Chu San xem chương trình mới của Đàm Việt.
Trần t·ử Du mím môi, gu hài hước của nàng còn cao hơn Chu San không ít, mới xem cái "Tối nay 80 sau bật thốt lên tú" Trần t·ử Du cảm thấy điểm hài hước không được mạnh cho lắm. Nhưng tiếp tục xem xuống, Trần t·ử Du lại không kìm nén được, cùng Chu San cười đến mức không nhịn được.
Xem chương trình đó, Trần t·ử Du bị chọc cười liên tục, nhưng đồng thời trong lòng cũng tràn đầy tiếc nuối.
Một chương trình có chất lượng cao như vậy, hơn nữa không đi theo lối mòn của những chương trình tạp kỹ trước đây, mà là mở ra một con đường riêng, dùng hình thức tiết mục ngắn để truyền tải tin tức, có thể nói là rất đáng xem!
Một chương trình xuất sắc như vậy, lại được phát sóng trên một đài truyền hình địa phương cấp thành phố.
Nếu như Thôi Xán có thể lấy được bản quyền chương trình này, đặt ở đài truyền hình vệ tinh để phát sóng, tuyệt đối sẽ là một chương trình tạp kỹ xuất sắc cực kỳ mạnh mẽ.
Nghĩ tới đây, Trần t·ử Du lại không khỏi nghĩ tới Đàm Việt.
Lúc ban đầu nàng bảo Chu San chú ý Đàm Việt, chỉ là thuận miệng nói, dù sao Thôi Xán đã không còn là công ty nhỏ, không cần phải như kiểu trước đây có thể dùng bất kỳ t·h·ủ đ·o·ạ·n nào để chiêu mộ một nghệ sĩ có tiềm năng nữa rồi.
Chỉ là sau đó theo báo cáo của Chu San, nàng đối với Đàm Việt lại càng ngày càng cảm thấy hứng thú, cũng càng phát hiện tên kia là một nhân tài.
Sau khi "Trí tuệ thụ" nổi tiếng, nàng đã cảm thấy như vậy, xem "Tối nay 80 sau bật thốt lên tú" bây giờ, nàng cho rằng Đàm Việt là một nhân tài, ý tưởng này lại càng thêm kiên định!
Chỉ là, Đàm Việt đúng là một nhân tài lớn, nhưng nàng lại không chiêu mộ được!
Nếu quả thật phải giống như Chu San nói trước đây, dùng 100 triệu để chiêu mộ Đàm Việt, Trần t·ử Du nghĩ một chút thôi đã thấy đáng sợ, cái giá này quá lớn rồi!
Thôi Xán thành lập đến bây giờ, cũng không phải là chưa từng chiêu mộ đại minh tinh hạng nhất, nhưng còn lâu mới tốn tới 100 triệu!
Suy nghĩ sự tình, trong lúc nhất thời đều quên hút t·h·u·ố·c, cho đến khi nằm ở trên giường, Trần t·ử Du mới nhớ ra tối hôm nay hình như mình chưa hút t·h·u·ố·c?
Ngày hôm sau, sáng sớm.
Tể Thủy.
Đàm Việt hôm qua ngủ sớm, hơn nữa một đêm không mộng mị, một giấc ngủ ngon tới tận sáng.
Thoải mái ngồi dậy, đi rửa mặt trước, sau đó mới xem điện thoại.
Không ít người đã gửi tin nhắn tới, trong đó có đồng nghiệp cũ của tổ tiết mục "Trí tuệ thụ", có phó đạo diễn Trịnh Quang đã chuyển đến đài truyền hình vệ tinh làm tiết mục, thậm chí còn có Tần Ái Quốc, cũng đều đang nói hiệu quả của chương trình "Tối nay 80 sau bật thốt lên tú" phát sóng ngày hôm qua rất tốt.
Đàm Việt trả lời đơn giản một chút, cuối cùng là tin nhắn của An Noãn, cũng nói tiết mục mới của hắn rất tốt.
Sau đó Đàm Việt lấy mứt hoa quả trong tủ lạnh, ăn hai miếng bánh mì, rồi đi làm.
Mang khẩu trang, kính râm, Đàm Việt như thường ngày lên xe buýt, ngồi ở hàng ghế cuối cùng trong góc.
Vốn là dự định chơi điện thoại một lát g·iết thời gian, không ngờ lại nghe được một ít lời bàn tán liên quan tới chính mình.
"Tối hôm qua xem chương trình bật thốt lên tú kia, hay lắm."
"Ngươi là nói người dẫn chương trình kia rất tuấn tú hả? Ta cũng có xem, hài hước quá, ha ha."
"Chương trình hay, nhưng ta càng t·h·í·c·h người dẫn chương trình, Đàm Việt lão sư thật quá đẹp trai, quá có khí chất!"
"Chậc chậc, ta ngày hôm qua cố ý lên Weibo để theo dõi Đàm Việt lão sư, ta đoán chừng bây giờ ta được coi là một fan hâm mộ của anh ấy rồi!"
"Đàm Việt ta có ấn tượng từ trước, ngày hôm qua xem tiết mục khác là nhớ ra ngay, chậc chậc, cái Tề Tuyết kia mắt thật cao a, mặc dù ta không t·h·í·c·h người có tướng mạo s·o·á·i hơn ta, nhưng cũng thừa nhận Đàm Việt có tài hoa, có tướng mạo, một người đàn ông như vậy mà Tề Tuyết còn không coi trọng, không hổ là đại minh tinh a!"
"..."
Đàm Việt dù thế nào cũng không nghĩ ra, trên một chiếc xe buýt nhỏ, lại có một vài người dân đang thảo luận về mình.
Đàm Việt cúi thấp đầu, kéo khẩu trang lên cao hơn một chút.
Bất giác, mình đã đi trên con đường trở thành nhân vật của công chúng ngày càng xa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận