Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 1039: Công ty sự tình

**Chương 1039: Chuyện công ty**
Ngày thứ hai.
Trần Tử Du mơ màng mở mắt, đưa tay cầm lấy chiếc điện thoại di động đang reo tích tích, bấm vài cái mới tắt được âm thanh.
Ngày hôm qua sau khi rửa mặt xong, nằm xuống nghỉ ngơi thì đã đến rạng sáng, lo lắng ngủ quên nên cố ý đặt đồng hồ báo thức.
Lần báo thức đầu tiên không đủ để Trần Tử Du tỉnh dậy, mười ba giờ đi tàu xe vất vả, khiến cơ thể vô cùng mệt mỏi.
Năm phút sau, đồng hồ báo thức của điện thoại lại vang lên đúng lúc.
Trần Tử Du đầu tiên là tắt đồng hồ báo thức, nhắm mắt ngồi trên giường nghỉ ngơi thêm vài phút, xoa xoa mái tóc rối bù, sau đó mới rời giường bắt đầu rửa mặt.
Rửa mặt, đ·á·n·h răng, gội đầu, một loạt các bước mất gần một giờ. Thay xong quần áo, cô từ tầng hai đi xuống, thấy Đàm Việt đang ở phòng khách, liền hỏi: "Anh nghỉ ngơi thế nào?"
Cơn buồn ngủ đã tan biến từ lúc rửa mặt, lúc này cả người cô đã khá tỉnh táo.
"Ngủ rất ngon." Đàm Việt đặt chén xuống bàn ăn, nói: "Đến ăn cơm đi."
"Ừm." Trần Tử Du gật đầu một cái.
Đàm Việt uống xong canh rồi phát ra một âm thanh "Sách".
"Sao vậy?" Trần Tử Du nghi ngờ hỏi.
"Có chút nhớ món canh dì hay làm rồi."
Trần Tử Du cười ha hả: "Lần sau đi, em sẽ bảo mẹ em làm."
"Tuyệt chiêu sở trường của dì quả thật rất ngon, bây giờ uống canh của người khác không thấy có mùi vị gì cả."
"Đó là đương nhiên! Em và em của em từ nhỏ đã thích uống món canh này, khi đó hai người họ đều rất bận rộn, buổi sáng mẹ em làm xong canh sẽ để trong nồi." Trần Tử Du nhớ lại tuổi thơ rồi hỏi.
"Món canh này của dì mà đặt ở trong tiệm cơm thì tuyệt đối là một món đặc trưng."
"Trước kia lúc họ mở tiệm nhỏ, quả thật có rất nhiều người đến tiệm đặc biệt để uống. Nhưng mà sau đó họ càng ngày càng lớn mạnh, mẹ em liền không có thời gian. Giao cho người khác làm, nhưng lại không thể làm ra được hương vị giống vậy."
Hai người vừa ăn cơm vừa trò chuyện, rất nhanh đã kết thúc bữa sáng.
Tám giờ, Đàm Việt và Trần Tử Du đến công ty giải trí Thôi Xán.
Hai người bước vào cửa công ty, đi tới tầng tám là phòng làm việc của tổng giám đốc, dọc đường gặp phải rất nhiều nhân viên chào hỏi.
"Trần tổng, Đàm tổng." Trần Diệp đang sửa sang lại văn kiện đứng dậy nói.
Trần Tử Du gật đầu, nói: "A Việt, em đi trước."
Đàm Việt quay đầu nói: "Tiểu Diệp, lát nữa cô đem những văn kiện chất đống hai ngày nay trong lúc tôi không có ở đây, sửa sang một chút rồi đưa cho tôi."
"Vâng, Đàm tổng."
"Còn một việc nữa." Đàm Việt dừng bước: "Tôi nhớ ngày hôm qua có phải là có một hợp đồng hợp tác được gửi đến không?"
"Đúng vậy, đối phương đã gửi hợp đồng vào hòm thư của ngài."
"Sau này in một bản giấy ra rồi đưa cùng cho tôi." Sau khi sắp xếp xong công việc liên quan, Đàm Việt trở lại phòng làm việc của mình.
Trên bàn làm việc đã có sẵn nước trà đã pha.
Trần Diệp biết rõ Đàm Việt hôm nay đi làm lại, đến trước rồi pha trà sẵn.
Đàm Việt ngồi xuống ghế, mở email trên máy tính, có mấy chục email chưa đọc.
Mặc dù không đi làm, nhưng công ty có chuyện gì quan trọng hoặc hợp đồng của đối tác cũng sẽ gửi vào email của hắn.
Trong lúc Đàm Việt xử lý văn kiện trong hòm thư, Trần Diệp ôm một tập văn kiện đi vào.
"Đàm tổng, đây là hợp đồng ngài cần." Trần Diệp đem những văn kiện đã được mình sửa sang lại đưa từng phần một cho Đàm Việt: "Đây là văn kiện của công ty cần ngài ký tên, còn đây là báo cáo công việc của các bộ phận trong công ty chuyển lên."
Đàm Việt cầm bút lên ký tên, trên văn kiện xuất hiện hàng chữ: "Hợp đồng tôi đã xem xong, trực tiếp đưa cho đối tác."
Trần Diệp nhận lấy văn kiện, đứng sang một bên chờ những văn kiện khác cần ký tên.
Văn kiện của công ty chủ yếu là của bộ phận điện ảnh, bộ phận phim truyền hình, các đơn xin vốn. Hai bộ phận này đều có hạng mục muốn khởi động.
Đàm Việt nhanh chóng ký tên trên các văn kiện, những thứ này đều đã được thông qua trong cuộc họp cấp cao một tuần trước, chỉ cần ký tên là được.
Một lát sau, Trần Diệp cầm mấy tập văn kiện rời khỏi phòng làm việc, Đàm Việt tiếp tục xử lý những văn kiện còn lại.
Chất đống hai ngày, nội bộ công ty có không ít công việc phải xử lý, còn có một số ý định hợp tác của các công ty khác.
Danh tiếng của Thôi Xán Entertainment bây giờ ngày càng lớn, các công ty muốn hợp tác dĩ nhiên là ngày càng nhiều.
Trong số đông đảo văn kiện, có một phần Đàm Việt xem rất lâu.
Gần đây tổng cục văn hóa lại một lần nữa ban hành quy phạm mới về live stream, yêu cầu đối với live stream càng nghiêm khắc hơn.
Đàm Việt từ trước đến nay đối với bộ phận truyền thông mới đều có yêu cầu tương đối nghiêm khắc. Streamer cũng giống như ngôi sao, đều là nhân vật công chúng, quyết định cuối cùng đến giới hạn cao nhất vẫn là từ hành vi, lời nói của bản thân.
Sau khi xem xong quy phạm live stream, Đàm Việt xem xét tình hình gần đây của bộ phận truyền thông mới.
Số lượng streamer hàng đầu của công ty lại tăng lên, có thêm một streamer sở hữu ngàn vạn fan, đối với công ty mà nói là một chuyện tốt.
Văn kiện được lật xem từng phần một, trong nháy mắt đã qua hai giờ.
Đàm Việt cầm ly lên uống cạn nửa chén nước còn lại, sau đó nằm trên ghế nghỉ ngơi.
Hơn mười phút sau, Đàm Việt rời khỏi phòng làm việc, đi tới vị trí làm việc của Trần Diệp: "Tiểu Diệp, cô theo tôi ra ngoài một chút."
"Vâng." Trần Diệp đặt công việc đang làm xuống, đứng dậy đi theo.
"Đinh đông."
Cửa thang máy mở ra, bên trong là Tần Đào: "Đàm tổng, ngài muốn ra ngoài sao?"
"Có chuyện gì?"
"Có chút vấn đề muốn báo cáo với ngài một chút."
Đàm Việt nói: "Cô đến phòng làm việc chờ một chút, tôi lập tức quay lại."
Tần Đào "ừ" một tiếng, đi vào phòng làm việc, trong đầu nghĩ: "Thật là trùng hợp!"
Nàng vừa xử lý xong việc của bộ phận rồi đến, không ngờ Đàm tổng vừa vặn đi ra ngoài.
Trần Diệp đứng sau lưng Đàm Việt, cùng hắn lên thang máy, thấy nút bấm tầng một được ấn, không biết là đi làm gì?
Bất quá cô cũng không mở miệng hỏi.
Nàng luôn tuân thủ, những việc ông chủ sắp xếp không nên hỏi, chỉ cần làm là được.
Thang máy vừa đi vừa dừng, sắp đến tầng một.
Đàm Việt ấn chìa khóa xe, mở khóa xe, nói: "Tiểu Diệp, cô tìm một công ty chuyển phát nhanh, có ít đồ cần gửi đến Tể Thủy, địa chỉ cụ thể và số điện thoại tôi sẽ gửi cho cô."
"Vâng, giao cho tôi đi."
Cốp sau xe mở ra, Trần Diệp mới phát hiện bên trong là đủ loại lễ phẩm, có đồ bổ dưỡng, trà, đồ trang điểm, còn có một số hộp quà mà cô chưa từng thấy, không biết bên trong chứa thứ gì.
"Đồ hơi nhiều, bảo chuyển phát nhanh trực tiếp đến bãi đỗ xe."
Những lễ phẩm này chiếm nửa cốp sau, một mình Trần Diệp rất khó lấy hết.
"Vâng, ngài đi làm việc đi."
Tần Đào còn đang chờ ở phòng làm việc, chút chuyện nhỏ này một mình Trần Diệp là đủ rồi.
Đàm Việt sau đó đem địa chỉ gửi tới, nói: "Đây là chìa khóa xe, cô cầm đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận