Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 1096: Quốc tế tình thế

Chương 1096: Tình thế quốc tế
Ngày hôm sau.
Phòng ban tiết mục của Thôi Xán Entertainment.
"Hứa tổng, đây là bản kế hoạch phương án tiết mục mới nhất, ngài xem qua."
Hứa Nặc nhận lấy văn kiện, vài phút sau, nói: "Trò chơi này vẫn có chút vấn đề, bảo phòng kế hoạch điều chỉnh lại một chút. Phản hồi trước đó trên mạng là thiếu tính cạnh tranh, sau khi điều chỉnh lần này vẫn như cũ không có thay đổi gì nhiều."
"Vâng." Thư ký cầm văn kiện rời đi.
Hứa Nặc xoa trán, cũng đang suy tư làm thế nào để vai diễn trong tiết mục càng có điểm nhấn.
Mấy năm nay, bị ảnh hưởng bởi văn hóa "cơm vòng", rất nhiều khâu trò chơi trong tiết mục luôn phải điều chỉnh.
Bởi vì những trò chơi có tính cạnh tranh tương đối mạnh không tránh được sẽ xuất hiện đối kháng kịch liệt.
Một khi có đối kháng, khó tránh khỏi sẽ phát sinh sự cố ngoài ý muốn, một số fan sẽ nổi đóa.
Trong tình huống như vậy, thiết kế rất nhiều trò chơi trong gameshow càng ngày càng ôn hòa, khiến tiết mục không có điểm nhấn.
Hiệu quả mà Hứa Nặc muốn là, trong tình huống giảm bớt nguy hiểm phát sinh, cố gắng hết sức để khâu trò chơi càng thêm căng thẳng, kích thích.
Một lát sau.
Hứa Nặc thở dài một tiếng, tâm tình ngổn ngang khiến hắn không cách nào tỉnh táo lại để suy nghĩ kỹ càng.
Trong kỳ nghỉ mùng một tháng năm, hắn được sắp xếp xem mắt.
Buổi xem mắt vừa kết thúc, mẹ hắn liền gọi điện thoại tới, không kịp chờ đợi hỏi kết quả xem mắt.
Kết quả không có gì bất ngờ, trực tiếp bị cự tuyệt ngay mặt.
Hứa Nặc đã trải qua thất bại rất nhiều, ngược lại không để chuyện này ở trong lòng. Ngược lại thì mẹ Hứa càng thêm sốt ruột, không nhịn được lải nhải một hồi.
Vốn là không bị ảnh hưởng chút nào, Hứa Nặc trong nháy mắt trở nên tâm phiền ý loạn, không khống chế được tâm tình của mình, cãi nhau với mẹ đôi câu, cuối cùng trực tiếp cúp điện thoại kết thúc cuộc nói chuyện.
Hứa Nặc đứng dậy, rời khỏi phòng làm việc, ngồi thang máy đi tới phòng làm việc tổng tài ở tầng tám.
"Tiểu Diệp, Đàm tổng có ở trong không?"
Trần Diệp vẫn luôn bận rộn sửa sang lại tài liệu, không nhận ra có người tới, bị Hứa Nặc lạnh nhạt nói một câu dọa hết hồn.
"Nghiêm túc vậy sao!" Hứa Nặc cười nói.
Trần Diệp sờ ngực mình, nói: "Ngươi đi bộ sao không có động tĩnh?"
"Ta đây thể trạng hận không thể đem sàn nhà chấn động đến run rẩy, là ngươi làm việc quá chuyên chú."
"Đàm tổng ở bên trong."
Hứa Nặc ra dấu 'OK', nói: "Cảm ơn, ta vào trước."
Trần Diệp vẫy tay: "Vào đi, vào đi."
Hứa Nặc khẽ gõ cửa kính, nghe được thanh âm Đàm Việt, đẩy cửa đi vào.
"Sao ngươi cũng tới? Tìm ta có chuyện gì?" Hai tay Đàm Việt rời khỏi bàn gõ.
Hứa Nặc đặt mông ngồi ở đối diện: "Buổi tối có thời gian không, cùng ta uống chút."
"Sao lại muốn uống rượu?" Đàm Việt chú ý tới tâm tình sa sút của Hứa Nặc, hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
"Còn không phải chuyện phiền lòng xem mắt kia sao."
"Ta còn tưởng rằng ngươi đã thành thói quen rồi."
Hứa Nặc táy máy đồ trang trí trên bàn, bất đắc dĩ nói: "Bởi vì xem mắt, cãi nhau với mẹ ta."
"Thấy ngươi xem mắt vẫn không có kết quả, dì khẳng định gấp, ngươi phải đứng ở góc độ của dì để lo lắng vấn đề."
"Đạo lý này ta biết rõ." Hứa Nặc bất đắc dĩ nói: "Có thể nàng cứ lải nhải, không nhịn được nói nhiều đôi câu."
"Buổi tối đừng uống rượu nữa, gọi điện thoại cho dì nói chuyện tử tế."
"Để sau rồi nói, buổi tối có rảnh không?"
Đàm Việt chỉ máy tính, nói: "Gần đây ta có hơi nhiều việc, thật sự bận quá không có thời gian."
"Vậy cũng tốt, ngươi cứ bận trước, ta về làm việc trước."
"Mập mạp, loại chuyện này không cần quá để ở trong lòng."
Hứa Nặc gật đầu một cái, xoay người rời khỏi phòng làm việc.
"Tên mập mạp này." Đàm Việt cũng thật bất đắc dĩ, chỉ cần gặp phải chuyện phiền lòng, tất nhiên sẽ uống rượu.
Hắn không có đáp ứng, là bởi vì biết rõ Hứa Nặc chỉ là nhất thời phiền lòng, qua mấy ngày hắn sẽ tự mình nghĩ thông suốt.
Đàm Việt thu hồi sự chú ý, tiếp tục gõ bàn phím, đang viết kịch bản « Titanic ».
Phần tiểu truyện nhân vật còn chưa hoàn thành, chỉ viết ra mấy nhân vật chủ yếu, những nhân vật còn lại hắn dự định lúc viết kịch bản sẽ viết tiếp.
Căn cứ kinh nghiệm trước đây, làm như vậy có thể nắm giữ đặc điểm nhân vật tốt hơn.
Dựa theo hình thức kịch bản, Đàm Việt viết « Titanic ».
Cách vách Trần Diệp tiếp tục hết sức chăm chú sửa sang lại những việc có liên quan đến vụ chìm tàu Titanic.
Theo nắm giữ tài liệu càng ngày càng nhiều, nàng mới biết tình huống cặn kẽ của chuyện này, chỉ là nàng như cũ vẫn chưa nghĩ thông suốt tại sao Đàm Việt lại cần phần tài liệu này.
Hơn một tiếng sau, Trần Diệp cầm tài liệu đã sửa sang lại đi tới phòng làm việc của Đàm Việt, báo cáo tình hình liên quan.
"Đàm tổng, phần tài liệu này là do tổ chức khoa học văn hóa quốc tế phát tới, hình ảnh cùng với tài liệu video ta đã phát vào hộp thư của ngài."
Đàm Việt nhìn văn kiện, hỏi dò: "Bọn họ làm thế nào đồng ý đem tài liệu cho chúng ta?"
"Những tài liệu có liên quan đến Titanic, cơ bản đều được công bố ra ngoài, chỉ có một chút hình ảnh còn có tài liệu video là chưa công bố. Sau khi ta liên lạc với bọn họ, biết là ngài muốn phần tài liệu này, bọn họ rất vui lòng cung cấp trợ giúp cho chúng ta."
"Bọn họ không hỏi chúng ta muốn phần tài liệu này để làm gì sao?"
"Có hỏi."
"Ngươi nói thế nào?"
"Ta nói ta cũng không biết rõ."
Đàm Việt cười một tiếng, suy đoán đối phương thống khoái đáp ứng như vậy, có thể có liên quan đến sức ảnh hưởng trên quốc tế của Thôi Xán Entertainment.
Đương nhiên cũng không loại trừ bọn họ đã đoán được sẽ làm phim.
Trần Diệp nói: "Bọn họ còn nói, nếu như ngài muốn để cho bọn họ tiếp tục cung cấp những trợ giúp liên quan, bọn họ cũng phi thường tình nguyện."
"Ta biết, đến thời điểm sẽ liên lạc với bọn họ."
Dù sao bọn họ nắm giữ tài liệu tương quan về Titanic toàn diện hơn.
Đàm Việt nhìn nội dung trong tài liệu, không khác nhiều so với tài liệu tra hỏi trên mạng.
"Tiểu Diệp, giao cho ngươi thêm một nhiệm vụ, giới giải trí quốc tế cũng tương tự tồn tại sự phân chia nhất lưu, nhị lưu, ngươi đi tra một chút, lập một bảng danh sách tất cả những hãng giải trí nhất lưu, nhị lưu, tam lưu quốc tế cho ta."
Đàm Việt căn bản có hiểu biết về tình hình giới giải trí quốc tế, nhưng không đặc biệt cặn kẽ.
Bây giờ Thôi Xán Entertainment đã nối đường ray với làng giải trí quốc tế, thực lực của đối thủ cạnh tranh dĩ nhiên phải sờ rõ ràng.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
"Đã rõ."
Sau khi Trần Diệp rời đi, Đàm Việt đặt văn kiện xuống, mở Email ra, tìm tới tài liệu Trần Diệp phát tới.
Bên trong không chỉ có tài liệu video sau khi tàu Titanic chìm, mà còn có hình ảnh trân quý trước khi bị hư hại cùng với video ở bến tàu trước khi khởi hành.
Lúc quay chụp, phần tài liệu này sẽ cung cấp trợ giúp to lớn.
Đàm Việt đối với lần này phi thường hài lòng, trong lòng vạn phần cảm tạ tổ chức khoa học quốc tế đã cung cấp trợ giúp.
Muốn để cho người xem có thể hòa nhập vào trong phim ảnh tốt hơn, chỉ cần là bất cứ thứ gì xuất hiện trong phim ảnh cũng chỉ có thể phục dựng nguyên trạng, cho dù là một đạo cụ tầm thường.
Huống chi Titanic có nguyên hình.
Sau khi điện ảnh phát hành, sự việc chìm tàu Titanic tất nhiên sẽ được người xem tìm hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận