Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 717: Cuộc hội đàm

**Chương 717: Cuộc hội đàm**
Buổi sáng, khi chuẩn bị đến rạp chiếu phim, tâm trạng Trầm Thành Lâm còn rất tốt.
Thế nhưng, sau khi trở về từ rạp chiếu phim, tâm trạng của Trầm Thành Lâm trở nên nặng nề.
Đây đều là do bộ phim « Dưới núi cao vòng hoa » mang đến đ·á·n·h vào.
Ngồi sau bàn đọc sách, mãi vẫn chưa thể hoàn hồn, thậm chí không còn tâm trạng nào để ăn uống.
Vợ ở ngoài cửa gọi, Trầm Thành Lâm cũng không trả lời, không phải hắn lạnh nhạt với vợ, mà là thật sự không muốn ăn cơm.
Hắn đã đặt rất nhiều kỳ vọng vào « Mặt Trăng hạ xuống », bây giờ Bân quốc khoa huyễn điện ảnh khó khăn làm, vậy hắn liền đ·á·n·h ra một bộ kinh điển khoa huyễn điện ảnh, vừa là mở rộng thị trường phim khoa học viễn tưởng của Đại Hoa Ngu, vừa là để khẳng định tên tuổi của mình.
Có thể sau khi xem « Dưới núi cao vòng hoa » hôm nay, trong lòng Trầm Thành Lâm đã hiểu rất rõ, vị trí quán quân phòng vé dịp Tết năm nay không liên quan đến « Mặt Trăng hạ xuống ».
Mặc dù « Mặt Trăng hạ xuống » của hắn cũng rất tốt, nhưng so với « Dưới núi cao vòng hoa » thì vẫn kém rất nhiều.
Đó là một bộ phim thật sự xứng danh là kiệt tác, là một sự kiện kinh điển.
Chuẩn bị, mong đợi đã lâu sự tình rơi vào khoảng không, tâm lý tự nhiên là có thất lạc.
Lấy điện thoại di động ra, Trầm Thành Lâm có chút run rẩy, trong lòng có chút buồn rầu, hắn muốn tìm ai đó để giải bày.
Người nhà không hiểu rõ công việc của hắn, không đủ để Trầm Thành Lâm giãi bày nỗi buồn, suy đi tính lại, hắn quyết định gọi điện cho Giang Bắc để tâm sự.
Giang Bắc nhỏ tuổi hơn hắn một chút, cũng là đạo diễn nổi tiếng trong làng giải trí, chỉ có điều Giang Bắc chuyên về phim truyền hình, còn Trầm Thành Lâm thì chuyên về giới điện ảnh, hai lĩnh vực không giống nhau, nhưng về cơ bản thì tương đồng, đều là đạo diễn.
Khi Giang Bắc mới vào nghề, không phải liền trực tiếp làm đạo diễn, mà là bắt đầu từ công việc thư ký trường quay trong đoàn làm phim, sau đó nhờ vào tài năng thiên phú về cấu trúc hình ảnh, cùng với việc xây dựng kịch bản phân cảnh quá xuất sắc, dần dần bắt đầu làm đạo diễn. Khi đó, Trầm Thành Lâm còn từng giúp đỡ Giang Bắc một chút, cho nên quan hệ giữa hai người rất tốt.
Hơn nữa, Trầm Thành Lâm gọi điện cho Giang Bắc còn có một nguyên nhân khác, đó là theo như hắn biết, Giang Bắc và Đàm Việt có qua lại khá nhiều.
Đàm Việt trước đây cũng là đạo diễn phim truyền hình, đã tạo ra được một vài bộ phim truyền hình ăn khách, có phim còn chiếu cùng thời điểm với phim của Giang Bắc. Trầm Thành Lâm nhớ rõ như vậy là bởi vì khi đó hắn đã giúp Giang Bắc tuyên truyền phim truyền hình ở trên Weibo, sau đó Giang Bắc thảm bại trước Đàm Việt, cho nên khiến Trầm Thành Lâm nhớ mãi không quên.
Gọi điện thoại cho Giang Bắc, Trầm Thành Lâm cũng muốn tìm hiểu thêm về Đàm Việt.
Đàm Việt ở Bân quốc đã là một nhân vật công chúng hàng đầu, Trầm Thành Lâm tự nhiên đã nghe danh như sấm, nhưng Đàm Việt dù sao mới tiến quân vào giới điện ảnh, trực tiếp giao thiệp cùng Trầm Thành Lâm loại này đại điện ảnh đạo diễn cũng không nhiều, bây giờ Trầm Thành Lâm cùng Đàm Việt muốn chính diện đ·á·n·h lôi đài, tự nhiên muốn đối tên đối thủ này hiểu kỹ lưỡng hơn càng nhiều.
Tìm được số điện thoại của Giang Bắc, Trầm Thành Lâm trực tiếp gọi tới, chuông reo khoảng năm, sáu lần thì Giang Bắc bắt máy.
"A lô, đạo diễn Trầm."
"Đạo diễn Giang, đang làm gì vậy?"
"Không làm gì cả, vừa mới ăn cơm trưa, đang đứng ở ngoài ban công một lát, thế nào? Đạo diễn Trầm đột nhiên gọi điện thoại cho ta, hẳn là có chuyện chứ?"
Giao thiệp với người thông minh có một điểm rất tốt, đó là nói chuyện không mệt mỏi.
Mọi người đều là người tinh ranh, lúc này Trầm Thành Lâm đột nhiên gọi điện, Giang Bắc liền đoán chắc chắn là có chuyện.
Trầm Thành Lâm cũng nói thẳng: "Đạo diễn Giang, phim « Mặt Trăng hạ xuống » của ta không phải đã chiếu rồi sao? Vừa vặn lại chiếu cùng thời điểm với phim « Dưới núi cao vòng hoa » của Đàm Việt, ta không hiểu nhiều về hắn, muốn trò chuyện với ngươi một chút về người này."
Giang Bắc biết rõ, Trầm Thành Lâm nói tìm hiểu, chắc chắn không phải là tìm hiểu đơn giản, bởi vì bây giờ Đàm Việt có thể nói là một trong số ít những người có danh tiếng lớn nhất trong làng giải trí, liên quan tới sự tích của Đàm Việt, coi như không phải là fan của Đàm Việt cũng có thể kể ra vanh vách.
Giang Bắc suy nghĩ một chút, rồi kể cho Trầm Thành Lâm nghe về những gì mình biết về Đàm Việt.
Trầm Thành Lâm cũng không ngờ rằng Giang Bắc lại nói nhiều và cặn kẽ như vậy, thậm chí còn phân tích cả tính cách, tầng thứ tinh thần của Đàm Việt.
"Ngươi hiểu rõ Đàm Việt như vậy sao?" Trầm Thành Lâm hiếu kỳ hỏi, "Không phải là thích hắn chứ?"
Trầm Thành Lâm dùng giọng điệu đùa giỡn để hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình.
Bởi vì Giang Bắc nói quá tỉ mỉ, khiến Trầm Thành Lâm hoài nghi liệu Giang Bắc có hiểu Đàm Việt còn hơn cả hiểu con dâu của mình không.
Trong giới giải trí vốn hỗn tạp đủ loại người, đồng tính cũng không phải là ít, Trầm Thành Lâm đã từng thấy, cũng biết quá nhiều.
Giang Bắc cười nói: "Đạo diễn Trầm, không thể nói bậy bạ như vậy, ta hiểu rõ Đàm Việt như vậy chủ yếu là do đã thất bại trước hắn quá nhiều lần, không quá phân tích càng nhiều, càng có thể phát hiện này mị lực cá nhân, nếu như ta là nữ nhân, thật đúng là sẽ thích hắn, ha ha."
Thực ra, nói nhiều rồi thì cũng chỉ toàn là nước mắt, bây giờ Trầm Thành Lâm gặp phải chuyện gì, Giang Bắc cũng đã từng trải qua, hơn nữa còn không phải chỉ một lần, tự tin tràn đầy, thoả thuê mãn nguyện chụp một bộ phim truyền hình rất hài lòng, cuối cùng nhưng ở trước mặt Đàm Việt thua rất thảm.
Nhưng Giang Bắc cũng rất rộng lượng, hắn thừa nhận mình không bằng Đàm Việt, thừa nhận Đàm Việt ưu tú, hơn nữa vẫn luôn học hỏi từ Đàm Việt.
Tinh thần và suy nghĩ này của Giang Bắc đã an ủi Trầm Thành Lâm.
Thì ra, người bị Đàm Việt làm tổn thương không chỉ có một mình hắn.
Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng của Trầm Thành Lâm tốt hơn rất nhiều.
Ngồi trước bàn đọc sách suy nghĩ thêm một lúc, quả thật, nếu xét về chất lượng phim, « Mặt Trăng hạ xuống » không thể sánh bằng « Dưới núi cao vòng hoa », hắn cũng không phải là người không chịu thua, tài nghệ không bằng người, thua Đàm Việt cũng là chuyện bình thường.
Sau khi nghĩ thông suốt, Trầm Thành Lâm cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cảm giác hô hấp cũng trôi chảy hơn nhiều.
...
...
Trên mạng, những cuộc thảo luận về « Dưới núi cao vòng hoa » rất nhiều, độ nóng cực cao.
Trước những lời khen ngợi như nước thủy triều trên mạng, ngày càng có nhiều người đến rạp chiếu phim, mộ danh đi xem một bộ phim điện ảnh.
Mà sau khi xem xong, lại sẽ lên mạng để cổ vũ và khen ngợi « Dưới núi cao vòng hoa ».
Một cư dân mạng sau khi xem xong « Dưới núi cao vòng hoa » đã bày tỏ cảm xúc và quan điểm của mình trên mạng:
"Xem xong « Dưới núi cao vòng hoa » tôi cảm thấy rúng động, sau đó là im lặng, nếu quả thật muốn đánh giá, tôi cho rằng bộ phim này là bộ phim điện ảnh chiến tranh xuất sắc nhất của nước ta từ trước đến nay, không có đối thủ. Bộ phim này đồng thời có cả sự chân thành nồng nhiệt và sự tỉnh táo sâu sắc, cách thể hiện chiến tranh của nó có thể nói là chân thực đến mức khó ai sánh kịp. Đặc biệt, chi tiết gây ấn tượng sâu sắc nhất là cảnh Liên trưởng Lương Tam Vui trúng đạn hy sinh, sau khi Lương Tam Vui ngã xuống, máu từ vết đạn trên người từ từ thấm ra, sắc mặt dần dần tím bầm trắng bệch, vô cùng chân thực. Mà ngoài chiến tranh, những suy ngẫm về nó mới là điều mà một người Trung Quốc thật sự độc lập suy nghĩ sẽ làm, chứ không phải là kiểu sao chép vụng về những đoạn suy ngẫm về chiến tranh của phương Tây như nhiều đạo diễn phim quân sự khác."
Rất nhiều cư dân mạng cũng bình luận về điều này:
"Rất chân thực, Liên trưởng Lương Tam Vui khi hy sinh thậm chí còn không để lại một lời trăn trối nào. Nếu để đạo diễn khác quay, có lẽ sau khi Liên trưởng trúng đạn, ít nhất còn có thể cho ngươi đ·á·n·h c·h·ết một đám quân địch, sau đó nói thêm năm trăm chữ cảm nghĩ. Còn có Phó Liên trưởng Cận Khai hy sinh, cũng chỉ để lại một câu di ngôn: Để các đồng chí ăn mía ngọt đi. Ai, thật là một lời nói đáng giá ngàn vàng."
"Không thể đồng ý hơn! Đàm Việt lão sư không hổ là Đàm Việt lão sư, điện ảnh chụp thật là nhiều một phần là n·h·ũng, t·h·iếu một phân là gầy, căn bản xa không phải quốc nội khác những thứ kia điện ảnh đạo diễn có thể nhìn th·e·o bóng lưng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận