Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 536 mở màn chiếu

**Chương 536: Mở màn**
Trần Tử Du đứng ở cửa, nhìn Đàm Việt mở cửa. Ban đầu sau khi giao căn biệt thự này cho Đàm Việt, nàng chưa từng lấy thêm chìa khóa ở đây. Nàng cũng nghĩ, Đàm Việt nhất định sẽ thay ổ khóa.
Không ngờ, những ổ khóa này vẫn là loại ban đầu mà nàng dùng. Nếu không, khi Trần Tường đưa mình về nhà, cũng sẽ không mở được cửa.
Hai người tiến vào, đều là đường quen xe nhẹ.
Đi tới trước cửa phòng, nhập vân tay và mật mã, cửa phòng mở ra.
"Trần tổng, cô còn chưa ăn tối phải không?" Đàm Việt nhìn về phía Trần Tử Du, mở miệng hỏi.
Trần Tử Du "ừ" một tiếng, gật đầu.
Đàm Việt cười nói: "Vậy cô đến ghế sô pha ngồi chờ ta một chút, ta đi nấu cơm."
Trần Tử Du hỏi: "Có phiền không? Hay là chúng ta gọi đồ ăn ngoài đi, anh cũng nghỉ ngơi một lát."
Bây giờ là 7 giờ 21 phút, còn 40 phút nữa là đến tám giờ, thời điểm bộ phim «Trạm giao thông ngầm» lên sóng.
Trần Tử Du lo lắng Đàm Việt không kịp thời gian, hơn nữa ban ngày công việc nhiều như vậy, về đến nhà còn phải nấu cơm, sẽ có chút mệt mỏi.
Đàm Việt cười lắc đầu, nói: "Không phiền, ta mỗi ngày về nhà đều tự nấu cơm, hôm nay cũng chỉ là tùy tiện làm một chút."
Nghe vậy, Trần Tử Du cười nói: "Được."
Đàm Việt đi vào bếp bận rộn, Trần Tử Du mở TV, ngồi trong phòng khách một lát, liền đứng dậy, đi về phía phòng bếp.
Tới cửa phòng bếp, Trần Tử Du liền thấy Đàm Việt đang bận rộn bên trong.
Trên thớt, đã có một củ khoai tây được gọt vỏ và thái sợi.
Bây giờ Đàm Việt đang thái một quả cà chua vừa mới rửa sạch.
Trần Tử Du không biết rõ tay nghề nấu ăn của Đàm Việt thế nào, nhưng nhìn tư thế của hắn, lại rất lưu loát, rất đẹp mắt.
"Đàm Việt lão sư, anh nấu ăn nhất định rất ngon." Trần Tử Du khen.
Đàm Việt không hề khiêm tốn, cười nói: "Vậy cô đã nói đúng, những thứ khác ta không dám nói, chứ tài nấu ăn này vẫn có thể mang ra được."
Đây là tay nghề thành thạo, xuất chúng có thể so sánh với đầu bếp, là điều mà Đàm Việt hài lòng nhất ở nguyên chủ. Ban đầu nguyên chủ vì muốn chăm sóc tốt cuộc sống thường ngày và ẩm thực của Tề Tuyết, biết rõ Tề Tuyết rất kén ăn, nên cố ý đến học nấu ăn từ đầu bếp của khách sạn năm sao ở thành phố Tể Thủy. Trong đó, những gian khổ bỏ ra không cần nói cũng biết, nhưng hiệu quả rất tốt.
Người đã ăn cơm do Đàm Việt nấu, không ai nói không ngon.
Trần Tử Du nhíu mày, có chút kinh ngạc, một người tài hoa như vậy mà vẫn có tinh lực nghiên cứu tài nấu ăn.
Có thể thấy được, Đàm Việt lão sư rất biết theo đuổi chất lượng cuộc sống.
"Vậy lát nữa ta sẽ nếm thử tay nghề của Đàm Việt lão sư." Trần Tử Du cười nói.
Đàm Việt vừa thái cà chua, nghe được lời Trần Tử Du nói, cười đáp: "Chỉ là ăn đơn giản một chút, không có món gì đặc biệt, đợi lát nữa ta nấu mì cho cô ăn."
"Được a được a, là mì cà chua trứng gà sao?" Trần Tử Du tâm trạng vui vẻ hỏi.
Nàng thích ăn mì cà chua trứng gà, chỉ là tự làm không ngon, đồ ăn ngoài cũng không ngon, muốn ăn do mẹ nấu, nhưng mẹ căn bản không có thời gian nấu cơm cho nàng.
Đàm Việt gật đầu cười.
Trần Tử Du ở bên cạnh quan sát, muốn giúp Đàm Việt một tay, nhưng lại có cảm giác không biết bắt đầu từ đâu, hơn nữa nhìn động tác thuần thục của Đàm Việt, dường như cũng không cần nàng ra tay.
Trần Tử Du còn tưởng rằng phải chờ một lát, không ngờ chỉ hai mươi phút, Đàm Việt đã xào xong hai món ăn, còn luộc mì.
Đàm Việt thu dọn phòng bếp, Trần Tử Du bưng thức ăn đặt lên bàn trà.
Hôm nay muốn xem TV, cho nên không ăn ở bàn ăn, mà ăn ở bàn trà.
Trần Tử Du đã nếm qua mỹ thực khắp nơi trên thế giới, suy nghĩ rất nhiều trước khi muốn ăn cơm, trong đầu hiện lên đủ loại món ăn nổi tiếng, nhưng lại không có cảm giác thèm ăn.
Nhưng hôm nay, nhìn mấy món ăn đơn giản và bát mì nóng hổi trên bàn trà, nàng không khỏi cảm thấy thèm ăn.
Dưới ánh mắt của Đàm Việt, Trần Tử Du cầm đũa lên, gắp mì lên, nếm thử một miếng, đôi mắt đẹp liếc về phía Đàm Việt, cong thành hình trăng lưỡi liềm, "Ngon quá, Đàm Việt lão sư, anh nấu mì rất ngon."
Nghe vậy, Đàm Việt khẽ cười.
Có rất nhiều điều ở nguyên chủ mà hắn coi thường, nhưng tài nấu ăn này, thật sự khiến hắn bái phục.
"Ăn thêm chút thức ăn đi, hôm nay ta làm đồ ăn không phong phú, cũng không nhiều dầu mỡ, thanh đạm một chút." Đàm Việt nói.
Trần Tử Du cười nói: "Bây giờ ta muốn ăn thanh đạm một chút."
Hai người vừa ăn cơm, vừa trò chuyện.
Trong nháy mắt, thời gian đã đến tám giờ tối.
«Trạm giao thông ngầm» sắp bắt đầu phát sóng.
Trên TV, đã chuyển đến kênh truyền hình vệ tinh Hà Đông.
Giờ khắc này, số người đang xem kênh truyền hình vệ tinh Hà Đông, rất nhiều.
Tại khu nhà của đài truyền hình tỉnh Hà Đông, Lý Kiên đang xem TV, tâm trạng khẩn trương chờ đợi «Trạm giao thông ngầm» phát sóng.
Trong nhà Điền Văn Bân, cả nhà ba người, cũng chuẩn bị xem «Trạm giao thông ngầm».
Ở quê nhà của Đàm Việt, An Noãn mang theo tiểu nha đầu Đàm Hinh đến thăm Đàm Triệu Hòa và Lý Ngọc Lan, cả nhà ngồi trên ghế sô pha, thảo luận và mong đợi bộ phim «Trạm giao thông ngầm» sắp bắt đầu phát sóng.
...
...
Kinh thành, nhà của Tề Khải.
Đúng tám giờ tối, Tề Khải cũng mở TV, chuẩn bị xem «Trạm giao thông ngầm».
Cái gọi là biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng.
Mặc dù Tề Khải rất tự tin vào «Dân quốc đàm tiếu» của mình, nhưng cũng sẽ không vì thế mà khinh thị Đàm Việt, hơn nữa «Trạm giao thông ngầm» cũng kể về hài kịch thời dân quốc, có độ trùng lặp cao với «Dân quốc đàm tiếu», cho nên chất lượng của «Trạm giao thông ngầm» cao hay thấp, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến «Dân quốc đàm tiếu».
Trên kênh truyền hình vệ tinh Hà Đông, đã bắt đầu phát sóng đoạn đầu phim của «Trạm giao thông ngầm».
Nghe được đoạn đầu phim này, Tề Khải nheo mắt, đoạn đầu phim này ngược lại thật có ý tứ.
...
...
Khu Thụy Thiện, trong nhà Đàm Việt.
Đàm Việt và Trần Tử Du đã ăn cơm xong, nhưng hai người đang chăm chú xem phim, chưa kịp đem bát đũa vào phòng bếp, cứ đặt trên bàn trà.
«Trạm giao thông ngầm» là bộ phim thứ hai của Đàm Việt ở công ty Đèn Pin, Trần Tử Du cũng rất coi trọng, bởi vì sự thật chứng minh, những lần ra tay của Đàm Việt, đều là những hành động lớn.
Trên mạng có một số lời bàn không tốt liên quan tới «Trạm giao thông ngầm», Trần Tử Du cũng nhìn thấy, nhưng Trần Tử Du đối với Đàm Việt tràn đầy lòng tin.
"Đàm Việt lão sư, khúc nhạc đầu phim này cũng là do ngài viết sao?" Trần Tử Du hỏi.
Trước đó, vì «Bảo Liên Đăng» rất thành công, khúc nhạc đầu phim và bài hát kết phim của «Bảo Liên Đăng» cũng nổi tiếng khắp nơi, ai ai cũng có thể hát vài câu.
Mà hai bài hát kia, đều là do Đàm Việt sáng tác.
Dường như, sau khi Đàm Việt sáng tác xong kịch bản, sẽ tiện tay viết luôn cả âm nhạc sử dụng trong phim.
Khiến người ta không thể không bội phục sự toàn năng của hắn.
Đàm Việt gật đầu, cười nói: "Đúng vậy."
Trong TV, phần giới thiệu phim bằng giấy của «Trạm giao thông ngầm» bắt đầu.
Lão Phùng đi tới căn cứ địa, đem mối quan hệ giữa các nhân vật và bối cảnh giới thiệu một lượt với mấy vị lãnh đạo căn cứ địa.
Trên thực tế, những giới thiệu này không phải cho lãnh đạo căn cứ địa, mà là nói cho người xem.
Thủ pháp này khiến Trần Tử Du khen ngợi là cao minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận