Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 899: Vai nữ chính nhân tuyển

Chương 899: Tuyển chọn nữ chính
Văn phòng tổng tài, công ty giải trí Thôi Xán.
Đàm Việt cầm lên bản văn kiện cuối cùng Trần Diệp đưa đến sáng nay, xem xét tỉ mỉ.
Kế hoạch tuyên truyền album cho ca sĩ lần trước đã được triển khai, ca khúc chủ đề đầu tiên trong album đã phát hành độc quyền trên Xí Nga Âm Nhạc, đạt được thành tích khá tốt.
Đàm Việt xem qua số liệu các giai đoạn trên văn kiện, đối với một ca sĩ mới mà nói thì thành tích như vậy là rất ổn.
Văn kiện được gấp lại để sang một bên, Đàm Việt lấy điện thoại di động ra gọi cho Mã Quốc Lương.
Điện thoại di động kêu bíp bíp vài tiếng, Đàm Việt cho rằng Mã Quốc Lương đang đóng phim, chuẩn bị cúp máy.
"Đàm tổng." Đúng lúc này, điện thoại đột nhiên được kết nối, trong điện thoại di động truyền đến giọng nói của Mã Quốc Lương.
Hắn đang cùng các diễn viên khác trong phim trường thảo luận một số vấn đề về diễn xuất.
Quay phim lâu như vậy, vai diễn của Mã Quốc Lương cơ bản đều là một lần quay xong, rất nhiều diễn viên đều đến tìm hắn thỉnh giáo về diễn xuất.
Mã Quốc Lương cũng biết gì nói nấy, khiến mọi người đều cảm thấy rất thân thiết, không hề có dáng vẻ của ngôi sao lớn.
Cho nên, thấy hắn có thời gian rảnh, sẽ có diễn viên tới.
Ở phim trường mọi người chú ý đến một điểm rất thú vị, Mã Quốc Lương cơ bản không hề ngồi xuống, cho nên rất nhiều người đều cho rằng đây là một thói quen nghề nghiệp, càng khiến người ta kính nể không thôi.
Nào ngờ là hắn căn bản không thể ngồi.
"Mã lão sư, gần đây tình hình quay phim thế nào?"
Mã Quốc Lương nói: "Phim trường dưới sự chỉ huy của Lâm đạo diễn phi thường có trật tự, tiến độ quay phim rất nhanh."
Mặc dù đây là lần đầu tiên Lâm Thanh Dã quay phim hình sự phá án, nhưng với kinh nghiệm làm đạo diễn nhiều năm, nền tảng đạo diễn tương đương thâm hậu, trải qua thời gian ngắn thích ứng, cộng thêm diễn xuất thuần thục của diễn viên, hết thảy đều theo tiến độ bình thường quay phim.
Tay phải của Đàm Việt nắm điện thoại, tay trái xoay bút, nói: "Vậy thì tốt, vai diễn của ngươi khoảng bao lâu có thể kết thúc?"
Mã Quốc Lương suy tư một lát, trả lời: "Theo tiến độ quay phim hiện tại, không có gì bất ngờ xảy ra, khoảng nửa tháng nữa là có thể quay xong."
Đối với một người si mê vai diễn mà nói, phim trường mới là nơi hắn thích ở nhất. Bất quá lần này, Mã Quốc Lương chỉ muốn mau chóng kết thúc vai diễn của mình.
Trong hoàn cảnh nóng bức như vậy, muốn khỏi hẳn là điều cơ bản không khả thi.
Đầu dây bên kia, Đàm Việt hài lòng gật đầu, cười nói: "Vai diễn của ngươi quay xong, trở về tìm ta."
"Được." Mặc dù không biết rõ có chuyện gì, nhưng Mã Quốc Lương vẫn trực tiếp đồng ý.
"Gần đây thời tiết tương đối nóng, ở phim trường nhớ chú ý nghỉ ngơi, bên kia nếu thiếu đồ chống nắng, trực tiếp bảo Lâm đạo diễn báo cáo với công ty."
Mấy ngày trước nghe Lâm Thanh Dã báo cáo phim trường có mấy nhân viên công tác bị say nắng, Đàm Việt đối với chuyện này đặc biệt quan tâm, cũng bảo hắn điều chỉnh lại một chút thời gian quay phim, tiến độ quay phim truyền hình có thể chậm, nhưng không thể ảnh hưởng đến an toàn của bất kỳ một nhân viên nào.
"Bây giờ phim trường đã đặt một cái tủ lạnh lớn, kem, trái cây mọi người có thể tùy thời ăn."
Hai người trò chuyện trong điện thoại một lát rồi kết thúc cuộc gọi.
Mã Quốc Lương nhìn điện thoại di động, trong lòng suy nghĩ Đàm tổng tìm mình là có chuyện gì?
Bình thường Đàm Việt bận rộn với công việc của công ty, trừ khi có nhiệm vụ quay phim, rất ít khi tìm mình, mà bây giờ « Bão Táp » mới bắt đầu không lâu, sẽ không có tác phẩm điện ảnh mới yêu cầu quay phim.
Vậy là chuyện gì?
"Mã lão sư, đến vai diễn của ngài rồi." Lời nói của phó đạo diễn kéo suy nghĩ của Mã Quốc Lương trở lại.
"Ta lập tức tới."
Mã Quốc Lương cầm lên kịch bản, đem điện thoại di động giao cho trợ lý bảo quản, không suy đoán chuyện này nữa, ngược lại đến lúc đó là biết.
Đàm Việt đặt điện thoại di động xuống, tạm định Mã Quốc Lương là diễn viên chính A Cam cho « Forrest Gump ».
Hiện tại kịch bản mới vừa hoàn thành, còn có rất nhiều công việc phải làm, trau chuốt kịch bản, chọn diễn viên, chuẩn bị đạo cụ. Đừng nói là nửa tháng, chuẩn bị thêm một tháng nữa cũng chưa chắc có thể khởi động máy quay phim.
Bất kể Mã Quốc Lương diễn nhân vật gì, Đàm Việt đối với hắn đều đặc biệt yên tâm, cầm ly lên uống một ngụm trà, bắt đầu cân nhắc nữ chính. Tân Chỉ đang đóng vai đại tẩu trong « Bão Táp », không nằm trong phạm vi suy xét.
Nhìn vào tiểu sử nhân vật trên máy tính, Đàm Việt sờ cằm, mở danh sách nghệ sĩ của công ty ra, nếu muốn ở Liên hoan phim Paris có thu hoạch, mỗi vai diễn trong phim đều cần cẩn thận suy xét.
Công ty có rất nhiều nữ nghệ sĩ, nhưng người thực sự có thể gánh vác trọng trách không nhiều.
Lướt qua màn hình máy tính, Đàm Việt nhìn thấy Lưu Thiến.
Lưu Thiến ở toàn bộ công ty giải trí Thôi Xán mà nói, diễn xuất cũng là tồn tại hàng đầu.
Từ các phương diện, Đàm Việt nghiêm túc suy tư một chút, một nhân vật như vậy đối với nàng mà nói hẳn là có thể khống chế được.
Sau đó Trần Diệp được gọi tới phòng làm việc.
"Tiểu Diệp, ngươi đến bộ phận kinh doanh nghệ sĩ xem Lưu Thiến có ở công ty không, nếu có thì bảo nàng đến một chuyến, ta có chút việc cần tìm nàng."
Trần Diệp đáp lại rồi đi ra ngoài tìm Lưu Thiến.
Bộ phận kinh doanh nghệ sĩ.
Lưu Thiến đang ở trong phòng làm việc của mình xem một quyển sách có liên quan đến diễn xuất, quyển sách này là do thỉnh giáo Mã Quốc Lương mà có được. Từ khi mở trang thứ nhất ra, nàng đã cảm thấy quyển sách này rất đáng đọc, học được không ít thứ hữu ích.
Thực ra quyển sách này nàng đã xem xong từ lâu, nhưng cảm thấy bên trong còn có rất nhiều thứ chưa nắm vững.
Đang xem lại lần thứ hai, Lưu Thiến không chỉ từng câu từng chữ cẩn thận nghiên cứu, rất nhiều thứ nàng đều ghi chép lại.
Khoảng thời gian này trên mạng có rất ít tin tức liên quan đến Lưu Thiến, chủ yếu cũng là bởi vì vẫn chưa đóng phim, cũng không có nhận hoạt động thương mại nào, nàng đem tất cả thời gian dùng để học tập.
Nàng vẫn cảm thấy diễn xuất của mình còn cần phải nâng cao.
Đọc nội dung trong sách, Lưu Thiến suy tính ý tứ trong đó.
Thùng thùng thùng, thùng thùng thùng. Bỗng nhiên vang lên một tràng tiếng gõ cửa.
Lưu Thiến đặt quyển sách trong tay xuống, nói: "Mời vào."
"Trần tiểu tỷ, sao cô lại tới đây, có chuyện gì không?"
Trần Diệp cùng Phó tổng giám đốc bộ phận nghệ sĩ nói chuyện, biết Lưu Thiến đang ở công ty, liền đi thẳng tới phòng làm việc tìm, nói thẳng vào vấn đề: "Lưu lão sư, Đàm tổng bảo ngài đến phòng làm việc một chuyến."
"Thật sao?" Khép quyển sách lại, Lưu Thiến đặt một tờ ghi chú màu vàng vào trong đó, nàng thường hay quên mình đã đọc đến đâu, thở một hơi thật dài nói: "Chúng ta đi qua đó đi, đừng để Đàm tổng đợi lâu."
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, cùng nhau lên thang máy.
"Tiểu Diệp, cô mặc bộ váy này thật là đẹp nha!"
"Mấy ngày trước mới mua trên mạng, cái váy này ta để ý một thời gian rất lâu rồi, hơi đắt nên vẫn chưa mua, cuối cùng vẫn không nhịn được, cắn răng mua." Bây giờ Trần Diệp nhớ lại còn có chút đau lòng, mặc dù hơi đắt, nhưng bây giờ cảm thấy rất xứng đáng với giá tiền.
Lưu Thiến sờ váy nói: "Buổi dạ hội đó gửi liên tiếp cho ta mấy cái, ta cũng muốn mua một cái."
"Không thành vấn đề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận