Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 379: Trần lão bản khen thưởng

Chương 379: Phần thưởng của Trần lão bản
"Mọi người đều đến đông đủ cả rồi chứ? Nếu đông đủ, chúng ta sẽ nói về mục đích của buổi họp hôm nay."
Đàm Việt đứng trên bục, cầm micro, nói với mọi người.
"Ngành chúng ta thành lập, đã được gần một tháng, mọi người đều đang quen với công việc ở bộ môn mới, và làm quen cũng rất tốt rồi nhỉ."
Mọi người dưới khán đài theo Đàm Việt cười một tiếng.
Đàm Việt tiếp tục nói: "Cho đến ngày hôm nay, sự hợp tác giữa chúng ta và nền tảng TikTok, đã chính thức đạt được. Cho nên, cũng bắt đầu từ hôm nay, giai đoạn chuẩn bị trước mắt của chúng ta đã kết thúc, bắt đầu vận hành thực sự."
Đàm Việt tổng kết sơ bộ công việc trong khoảng thời gian trước, sau đó nói về trọng điểm công việc trong thời gian tới.
Một bộ chương trình, cốt lõi nhất là khi Mạt Mạt phát video, mở livestream, nhưng ngoài phần cốt lõi này, cũng yêu cầu rất nhiều khâu khác.
Ví dụ như làm thế nào để thu hút người hâm mộ.
Ví dụ như làm thế nào để mở thông một loại quyền lợi.
Công ty giải trí Thôi Xán trước đây chưa từng làm nghiệp vụ trên phương diện TikTok, cho nên rất nhiều nhân viên đều không biết, phải từ từ bắt đầu nghiên cứu.
Khoảng thời gian này, kết quả nghiên cứu không tệ, hơn nữa bây giờ cũng có hợp tác với nền tảng TikTok, sau này trực tiếp có thể thỉnh kinh nghiệm từ phía chính thức của TikTok.
Sau khi họp xong, mọi người lục tục giải tán, Đàm Việt mang theo Mạt Mạt xuống phòng thu âm ở tầng dưới.
Đến phòng thu âm, có nhân viên nhìn thấy Đàm Việt tới, lập tức sắp xếp kỹ thuật viên ghi âm đến.
Kỹ thuật viên ghi âm đến, là người trước kia đã dạy Mạt Mạt kiến thức phòng thu âm và các loại nhạc cụ.
"Đàm tổng, Mạt Mạt."
Kỹ thuật viên ghi âm cười chào hỏi.
Đàm Việt gật đầu, vẫy tay, đi thẳng vào phòng thu âm.
"Mạt Mạt, ngươi đi chuẩn bị một chút, hát thử một lần cho chúng ta nghe." Đàm Việt nói với Mạt Mạt.
Mấy ngày nay, Đàm Việt vẫn không có hỏi Mạt Mạt nghĩ thế nào về «Gió nổi lên», nhưng hắn lại nghe Trương Văn Hoa nói, Mạt Mạt mấy ngày nay đều ở trong phòng ghi âm, ngoài thời gian học ở phòng huấn luyện, thì ở trong phòng ghi âm.
Đàm Việt muốn xem thành quả cố gắng mấy ngày nay của Mạt Mạt.
Mạt Mạt gật đầu, xoay người đi vào phòng trong của phòng thu âm.
Phòng thu âm của công ty giải trí Thôi Xán áp dụng kiểu bên trong hát, bên ngoài nghe, chia làm phòng trong và phòng ngoài, ở giữa dùng kính cách âm chắn lại, ca sĩ hát ở bên trong, những người khác có thể dùng tai nghe ở bên ngoài nghe.
Trên thực tế, đây là phương thức xây dựng chủ yếu của phòng thu âm hiện nay.
Ngoài công ty giải trí Thôi Xán, các cơ sở giải trí khác cơ bản đều xây dựng như vậy.
Mạt Mạt ở trong phòng chuẩn bị, Đàm Việt và kỹ thuật viên ghi âm mỗi người cầm một bộ tai nghe đeo lên.
Kỹ thuật viên ghi âm có chút mờ mịt, không biết Đàm Việt muốn Mạt Mạt hát cái gì.
Thực tế, Mạt Mạt chưa từng hát «Gió nổi lên» trước công chúng.
Bản quyền của «Gió nổi lên», Đàm Việt đã sắp xếp cho đồng nghiệp bên ngành bản quyền xin phép, nhưng để đảm bảo đến lúc đó tạo hiệu ứng kinh ngạc, Đàm Việt cũng dặn dò Mạt Mạt cố gắng không luyện tập ở nơi công cộng.
Mạt Mạt làm trợ lý cho Đàm Việt lâu như vậy, tâm tư kín đáo, tự nhiên biết rõ Đàm Việt suy nghĩ vấn đề gì.
Đàm Việt khẽ cười, ra hiệu cho kỹ thuật viên ghi âm một cái nhìn bình tĩnh, không nóng vội, sau đó chờ đợi Mạt Mạt hát ca khúc.
Mạt Mạt chuẩn bị hai phút, hướng ra ngoài ra hiệu cho hai người, Đàm Việt gật đầu.
Trong tai nghe, truyền đến tiếng hát của Mạt Mạt.
"Dọc theo con đường này vừa đi vừa nghỉ, Theo vết tích phiêu lưu của thiếu niên, Bước ra khỏi trạm xe một khắc trước, Lại có nhiều chút do dự, Không khỏi cười gần đây hương tình sợ hãi, Vẫn không thể tránh, ...
Ta từng khó khăn tự kềm chế hậu thế giới lớn, Cũng đắm chìm trong đó nói mớ.
Không phải thật giả, không làm giãy giụa, không sợ trò cười ..."
Mạt Mạt hát xong, mắt Đàm Việt hơi khép lại, khẽ gật đầu.
Lần biểu diễn này, so với lần trước hát ở phòng huấn luyện đã tốt hơn rất nhiều, mọi mặt đều được hoàn thiện, bao gồm cả việc nhập tâm vào bài hát.
Đàm Việt khoảng thời gian này đã nghe rất nhiều ca khúc của ca sĩ mạng, so với những ca sĩ đó, Mạt Mạt đã không có điểm yếu, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Đàm Việt âm thầm đánh giá biểu hiện của Mạt Mạt, lại không phát hiện ra rằng, kỹ thuật viên ghi âm bên cạnh trong lòng đã nổi sóng to gió lớn.
Bài hát này, anh ta chưa từng nghe qua.
Giai điệu cực kỳ hấp dẫn này, anh ta cũng là lần đầu tiên được nghe.
Bài hát mới!
Kỹ thuật viên ghi âm trong đầu hiện ra hai chữ này.
Hơn nữa, còn là bài hát mới của Đàm Việt!
Hay!
Kỹ thuật viên ghi âm đặt hai tay lên tai nghe, lặng lẽ nhớ lại đoạn nhạc vừa rồi của Mạt Mạt.
Lúc này, Mạt Mạt ở trong phòng đã đẩy cửa đi ra.
Đàm Việt cười bỏ tai nghe xuống, nhìn về phía Mạt Mạt, nói: "Mạt Mạt, giọng hát của ngươi có tiến bộ, không tệ."
Nghe vậy, Mạt Mạt mặt mày hớn hở.
Đàm Việt xoay người nhìn về phía kỹ thuật viên ghi âm, nói: "Trương lão sư, anh thấy thế nào?"
Đàm Việt đã đến phòng thu âm rất nhiều lần, đối với mấy kỹ thuật viên ghi âm của phòng thu âm cũng nhận biết, biết người này họ Trương.
Kỹ thuật viên ghi âm hít một hơi thật sâu, sau đó cất tiếng nói: "Hay, hay, rất là hay!"
Anh ta có thể nghe ra bài hát này quả thật rất êm tai, giọng hát của Mạt Mạt so với những ca sĩ thực lực kia còn có khoảng cách, nhưng ưu điểm của bài hát này lại có thể khiến người ta xem nhẹ giọng hát còn hơi yếu kém của Mạt Mạt.
Mạt Mạt nghe kỹ thuật viên ghi âm nói, cười hì hì, nói: "Cảm ơn Trương lão sư, bất quá vẫn là lão đại viết nhạc hay."
Kỹ thuật viên ghi âm nhìn về phía Đàm Việt, vẻ mặt kính nể, anh ta vẫn luôn biết Đàm Việt viết nhạc rất lợi hại, thấy Đàm Việt lại sáng tác một ca khúc xuất sắc như vậy, trong lòng thực sự tràn đầy kính ngưỡng.
Lúc nghe thấy ca khúc «Gió nổi lên» này, kỹ thuật viên ghi âm xúc động rất sâu sắc.
Phảng phất theo bài hát này, một lần nữa quay lại thời niên thiếu, trước mắt lại hiện ra rất nhiều khuôn mặt quen thuộc mà xa lạ, khiến tâm trạng anh ta có chút bồi hồi.
"Đàm lão sư, bài hát mới này của ngài, nhất định sẽ nổi tiếng."
Kỹ thuật viên ghi âm giơ ngón tay cái lên nói.
Đàm Việt cũng nói tiếng cảm ơn, bây giờ hắn không còn là một người mới xuyên không như lúc trước nữa, đã viết ra rất nhiều ca khúc hay và chất lượng, có lòng tin đối với những ca khúc này, có lòng tin sẽ được những người nghe nhạc chủ lưu đón nhận, có lòng tin ca khúc sẽ đạt được thành tích tốt và nổi tiếng.
Đàm Việt nói: "Trương lão sư, anh cũng cho Mạt Mạt một vài ý kiến, để cô ấy có thể phát huy tốt hơn."
Kỹ thuật viên ghi âm cười một tiếng, gật đầu nói: "Được, tôi sẽ nói, bài hát này không có khuyết điểm, chỉ là khi Mạt Mạt hát, có đôi chỗ chỉ đơn thuần là hát mà thôi, chưa đặt cảm xúc sâu sắc vào."
Dừng một chút, kỹ thuật viên ghi âm suy tư một chút, tiếp tục nói: "Bất quá, dù sao Mạt Mạt thực sự tiếp xúc với âm nhạc chưa lâu, cô ấy có thể nhập tâm, nhưng vẫn chưa cảm thụ hết được bài hát."
Đàm Việt gật đầu, nói với Mạt Mạt: "Đúng là có vấn đề này, ta cũng cảm thấy vậy."
Kỹ thuật viên ghi âm nhìn về phía Mạt Mạt nói: "Mạt Mạt, mấy ngày tới, tôi đề nghị cô nên ra ngoài đi xem nhiều hơn, đi dạo nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn về tầng ý nghĩa sâu sắc của bài hát này."
Mạt Mạt mím chặt môi, gật đầu, nói: "Vâng, em biết rồi."
Đàm Việt cười nói: "Ngươi cũng không cần áp lực quá, bây giờ ngươi hát đã rất tốt rồi, đủ để chúng ta quay video đăng lên TikTok, chỉ là chúng ta nâng cao thêm một chút, tranh thủ đến lúc đó biểu hiện tốt hơn thôi."
Mạt Mạt nghe Đàm Việt nói, khẽ mỉm cười, nói: "Vâng, lão đại."
Đàm Việt rời đi, Mạt Mạt ở lại tiếp tục luyện hát, tiện thể suy nghĩ về việc cảm nhận tình cảm ẩn giấu trong ca khúc. Kỹ thuật viên ghi âm cũng không rời đi, ở lại cùng Mạt Mạt, dạy một số kỹ thuật âm nhạc nhỏ, cuối cùng để cho Mạt Mạt tạm thời ứng biến một lần.
Đàm Việt đi thang máy, trở lại tầng 59.
Đi ra khỏi thang máy, dọc đường các nhân viên đang bận rộn công việc lập tức chào hỏi, trước đây mọi người trong ngành tiết mục đều biết Đàm Việt tính tình ôn hòa, chào hỏi rất bình thường, nhưng ngành truyền thông mới thành lập không lâu, có không ít người được điều từ các ngành khác sang, một số người tiếp xúc với Đàm Việt còn chưa nhiều, nên khi gặp Đàm Việt trên đường, không khỏi có chút kinh hoảng, khẩn trương.
"Đàm... Đàm tổng, chào ngài."
"Đàm tổng."
"Đàm tổng."
"Chào ngài, Đàm tổng."
Có một cô gái lạ mặt mới được điều đến ngành truyền thông, thấy Đàm Việt, khẩn trương suýt làm rơi ly trà trong tay.
Đàm Việt ấm áp cười một tiếng.
Rất nhanh, có lẽ bị lây bởi nụ cười của Đàm Việt, rất nhiều người đã bớt căng thẳng.
Cô gái kia mắt sáng lên, nhìn chằm chằm bóng lưng dần dần đi xa của Đàm Việt, nói: "Cổ nhân có câu, 'ấm áp như gió xuân', quả không sai."
Đột nhiên, một bàn tay giơ lên trước mặt cô gái quơ quơ, "Đồ mê trai, đừng nhìn nữa, mau hoàn hồn lại, nhìn nữa là chảy nước miếng lau không kịp đó."
Đàm Việt trở lại phòng làm việc, liền phát hiện trên ghế sofa có một bóng người mập lùn đang ngồi.
"Mập mạp." Đàm Việt đóng cửa lại, gọi một tiếng.
Hứa Hẹn nghe thấy âm thanh, quay đầu nhìn một cái, rồi lại tiếp tục quay đầu chơi điện thoại di động.
Đàm Việt buồn cười đi tới, nhìn xem mập mạp đang xem cái gì.
"Mập mạp, ngươi... ngươi thật nhàm chán, lại xem mấy video gái đẹp." Đàm Việt mặt lộ vẻ khinh bỉ nói.
Hứa Hẹn không để ý tới Đàm Việt, mà tập trung tinh thần nhìn điện thoại di động.
Trên điện thoại di động, đang sử dụng ứng dụng TikTok, là một cô gái xinh đẹp có đôi môi đỏ mọng đang nói chuyện.
Hứa Hẹn nhìn say sưa.
Giọng nam: "Tôi có thể mời cô ăn cơm không?"
Cô gái nhàn nhạt nói: "Phụ nữ không thích câu hỏi."
Giọng nam: "Đi ăn cơm với tôi!"
Cô gái nhàn nhạt nói: "Quá gia trưởng rồi."
Giọng nam: "Có thể cùng tôi ăn một bữa cơm không?"
Cô gái có chút không kiên nhẫn nói: "Lại là câu hỏi."
Giọng nam: "Tôi đi ăn cơm, không có cô tôi ăn không ngon."
Cô gái cười.
"Hắc hắc hắc." Hứa Hẹn cười theo cô gái trong video.
Đàm Việt đứng ở phía sau Hứa Hẹn, nhíu mày, đang định mở miệng nói chuyện, thì thấy Hứa Hẹn mở khu bình luận.
Người dùng TikTok, cao thủ nhiều như mây.
ID tên là 【Tiểu Nguyệt Lượng】 bình luận: "Tôi muốn đi ị, không có anh tôi không ra được."
ID tên là 【Như Mộc】 bình luận: "Tôi muốn qua đời, không có anh không chết được."
Còn có người dùng bình luận khá bá đạo, khiến Đàm Việt ở phía sau nhìn cũng không nhịn được biến sắc mặt, ở dưới bình luận của 【Tiểu Nguyệt Lượng】, một ID tên 【A Gia】 trả lời như sau: "Tôi bị tiêu chảy rồi, không có anh tôi toàn ra ... "
Đàm Việt không nhìn hết, nghiêng đầu, sau đó giơ tay tát một cái vào đầu Hứa Hẹn.
Hứa Hẹn ôm đầu, ngẩng đầu trừng mắt nhìn Đàm Việt, nói: "Ngươi đánh ta làm gì?"
Đàm Việt trừng mắt nói: "Ngươi xem ngươi đang xem cái gì."
Hứa Hẹn cúi đầu nhìn điện thoại di động, bất mãn nói: "Ta xem cái gì? Người ta bình luận thú vị như vậy, ta suy nghĩ lâu rồi mà không nghĩ ra được một câu nào."
Đàm Việt hừ một tiếng, trực tiếp đuổi Hứa Hẹn ra ngoài.
Hứa Hẹn bị Đàm Việt đẩy ra cửa, mới nói: "Ta nghe nói gian hàng của ngành truyền thông mới ở trên nền tảng TikTok sắp hoạt động rồi, ta muốn xem có gì ta có thể giúp ngươi không, có gì ngươi cứ nói với ta."
Rầm!
Cửa phòng đã đóng lại, Hứa mập mạp đành lắc đầu, quay người lại.
Bây giờ «Joyful Comedians» đã phát sóng đến mùa thứ hai, mùa thứ ba đang quay, thời gian rảnh rỗi nhiều hơn một chút, cho nên Hứa Hẹn cũng không bận rộn như trước nữa.
...
Đàm Việt ngồi trong phòng làm việc không lâu, cửa phòng làm việc lại bị gõ, Đàm Việt còn tưởng là Hứa Hẹn quay lại, không ngờ người đến là Chu San.
"Đàm lão sư." Chu San cười híp mắt chào Đàm Việt.
Đàm Việt cũng cười nói: "Chu San, là cô à, có chuyện gì không?"
Chu San đi tới trước bàn làm việc của Đàm Việt, nói: "Trần tổng mời ngài qua một chuyến."
Đàm Việt gật đầu, nói: "Được."
Chu San cũng cười một tiếng, xoay người rời đi.
Đàm Việt đứng dậy, cùng Chu San đi tìm Trần Tử Du.
Đi tới bên ngoài phòng làm việc của Trần Tử Du, Chu San đã mở cửa ra, đợi Đàm Việt vào trong, liền rời khỏi phòng làm việc, tiện tay đóng cửa lại.
Đàm Việt vừa mới bước vào phòng làm việc, liền cảm thấy một luồng khí lạnh ập vào mặt, dường như muốn chui vào cơ thể mình qua lỗ chân lông.
Đàm Việt biết, Trần Tử Du đã bật điều hòa quá thấp.
"Trần tổng." Đàm Việt hướng Trần Tử Du đang ngồi trên ghế sofa chào một tiếng, sau đó đi tới trước điều hòa, tăng nhiệt độ lên mười độ.
Trần Tử Du vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, bất quá cũng không nói gì, đợi Đàm Việt điều chỉnh xong điều hòa, chỉ vào ghế sofa đối diện, nói: "Đàm lão sư, ngồi đi."
Đàm Việt đi tới trước ghế sofa ngồi xuống.
Trần Tử Du nói: "Đàm lão sư, hai ngày nay công việc tiến triển thế nào?"
Trần Tử Du luôn chú ý đến sự phát triển của ngành truyền thông mới, cơ bản cách hai ba ngày lại cùng Đàm Việt nói chuyện một lần, một mặt là cho Đàm Việt một số ý kiến, mặt khác là muốn nắm rõ tình hình phát triển của công ty.
Đàm Việt nói qua với Trần Tử Du về việc đàm phán với nền tảng TikTok, cũng như sự chuẩn bị của ngành truyền thông mới trong công ty.
Trần Tử Du gật đầu, cười nói: "Ta cũng biết, những chuyện này chỉ có giao cho Đàm lão sư làm, mới có thể làm được, ta mới có thể yên tâm."
Trần Tử Du vừa nói, vén một chút tóc mái, tiếp tục nói: "Đàm lão sư, bước phát triển của công ty chúng ta đã rất nhanh, nhất là sau khi ngươi gia nhập công ty, xu thế phát triển vốn đã chậm lại, nay lại càng tăng trưởng mạnh mẽ hơn."
"Bất quá, mặc dù chúng ta phát triển rất nhanh, nhưng so với những công ty giải trí lâu đời, hai công ty giải trí hàng đầu kia, khoảng cách vẫn còn rất lớn."
"Ở phương diện truyền thống, chúng ta muốn vượt qua, độ khó rất lớn. Nhưng phương diện kênh video ngắn và livestream, lại là một thị trường mới chưa ai khai phá."
"Nếu như có thể làm tốt ở phương diện này, đây chính là cơ hội để chúng ta vượt qua những công ty giải trí lâu đời đó."
"Đàm lão sư, ta nghe nói ngươi muốn mua nhà ở kinh thành?"
PS:
Yêu cầu một chút khụ khụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận