Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 704: « dưới núi cao vòng hoa »

Chương 704: "Vòng Hoa Dưới Núi Cao"
Thành phố Kinh, tòa nhà cao ốc công ty giải trí Thôi Xán, phòng làm việc tổng tài, Đàm Việt đang xử lý công việc.
Chiều hôm qua, ngành điện ảnh đã gửi tới một loạt văn kiện, trong đó có một vài bộ phim điện ảnh sắp khởi quay liên quan đến phê duyệt, yêu cầu Đàm Việt ký tên. Bất quá, do hôm qua đã gần đến giờ tan sở, Đàm Việt chưa kịp xử lý, đành để lại đến hôm nay.
Vừa mới xem xong đống văn kiện này, đặt chúng sang một bên thì điện thoại di động trên bàn làm việc đổ chuông.
Đàm Việt cầm điện thoại lên xem, khi thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình, Đàm Việt hơi sững sờ.
Bởi vì, người gọi điện thoại cho hắn lúc này lại là Diệp Văn.
Trước đó, hắn và Diệp Văn đã trao đổi phương thức liên lạc, nhưng cả hai đều rất ít khi liên lạc với nhau.
"Không biết vì sao Diệp cục trưởng đột nhiên gọi điện cho ta?" Trong lòng Đàm Việt hiếu kỳ, bất quá động tác trên tay không hề dừng lại, ấn nút trả lời trên màn hình điện thoại.
Sau đó, trong điện thoại liền vang lên giọng nói của Diệp Văn.
"Đàm Việt lão sư, xin chào." Giọng của Diệp Văn lộ ra sự vững vàng, rất có sức thuyết phục.
Đàm Việt trước đó từng nói, Diệp Văn cứ trực tiếp gọi tên hắn là được.
Bất quá trên thực tế, địa vị của Đàm Việt đã đạt tới mức, coi như hắn mong người khác gọi thẳng tên mình, người khác cũng không quen.
Bây giờ Đàm Việt cũng không còn kiên trì nữa.
Đàm Việt cười nói: "Diệp cục trưởng, xin chào."
Diệp Văn cũng cười một tiếng, nói: "Đàm Việt lão sư, lần này ta gọi điện cho anh là có một việc muốn bàn bạc với anh một chút."
Đàm Việt sững sờ, trong lòng thầm suy đoán việc Diệp Văn muốn bàn bạc với mình là chuyện gì, nói: "Được, ngài cứ nói."
Trong điện thoại, Diệp Văn tiếp tục nói: "Quân bộ muốn phối hợp với chúng ta sản xuất một bộ phim điện ảnh về đề tài quân đội, dùng cho tuyên truyền hình tượng bộ đội và sau này là tuyên truyền động viên. Ta đã nghĩ tới anh, hiện tại trong nước, số lượng đạo diễn có thể làm tốt phim về đề tài quân đội không nhiều, hơn nữa người có thành tích tốt nhất trong số đó chính là anh với « Chiến Lang 2 ». Chỉ là, không biết rõ ý tưởng của anh thế nào, có chắc chắn đảm nhận nhiệm vụ này không?"
Đàm Việt nhíu mày, hắn không ngờ rằng Diệp Văn tìm mình lại là vì chuyện như vậy.
Đàm Việt không trả lời ngay, mà nhanh chóng suy nghĩ một chút.
Bởi vì chuyện này không giống như việc đóng phim trước đây, vốn rất đơn giản. Đóng phim trước đây là hành vi thương mại thuần túy, lời ăn lỗ chịu, đều là sản phẩm của công ty giải trí Thôi Xán. Nhưng lần này lại khác.
Nếu như nhận nhiệm vụ này, đó chính là hợp tác đóng phim cùng quân đội, mang một tầng ý nghĩa khác, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót, hơn nữa bộ phim cũng phải được làm thật tốt, để phía quân đội hài lòng.
Diệp Văn bên này cũng không nói thêm lời nào, kiên nhẫn chờ đợi Đàm Việt quyết định.
Diệp Văn luôn luôn mạnh mẽ, nhưng cũng phải xem là đối với ai. Ở trong nội bộ tổng cục văn hóa, trong việc xây dựng chính sách phổ biến của tổng cục văn hóa, Diệp Văn trước nay đều quyết đoán, dứt khoát, đây cũng là nguyên nhân khiến Chu Thụy Minh bội phục nàng, có quyết đoán, có mị lực.
Nhưng đối tượng lần này là Đàm Việt, nàng cần tôn trọng quyết định của Đàm Việt. Đàm Việt là người mà nàng rất coi trọng và là nhân tài đáng tin cậy trong hiện tại, thậm chí cả trong nhiều năm sau này.
Trong đầu Đàm Việt suy nghĩ rất nhanh, nhưng thời gian không lâu, chỉ khoảng một hai phút, Đàm Việt đã đưa ra quyết định.
"Diệp cục trưởng, chuyện này tôi đồng ý."
Đàm Việt vừa nói xong, liền nghe được tiếng cười của Diệp Văn trong điện thoại.
Diệp Văn nói: "Ha ha, tốt, Đàm Việt lão sư, chúng ta hợp tác vui vẻ."
Có quyết định rồi, trong lòng cũng không còn vướng bận, ngược lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Đàm Việt cười một tiếng, nói: "Ừm, hợp tác vui vẻ. Diệp cục trưởng, liên quan đến kịch bản của bộ phim điện ảnh đề tài quân đội này, tôi cần phải nghiền ngẫm, trau chuốt một chút, bất quá chậm nhất cũng sẽ giao cho ngài trong vòng nửa tháng."
Diệp Văn ừ một tiếng, nói: "Đàm Việt lão sư, đến lúc đó tôi sẽ lập một nhóm, tôi, anh và lãnh đạo quân đội đều sẽ có mặt ở trong đó. Sau này có chuyện gì, anh có thể trực tiếp nhắn vào trong nhóm, mọi người cùng nhau bàn bạc. Tất nhiên, anh là người chuyên nghiệp, mọi việc sẽ do anh làm chủ."
Đàm Việt nói: "Cảm ơn Diệp cục trưởng."
Diệp Văn cười nói: "Không có gì, Đàm Việt lão sư, trước kia khi quay « Chiến Lang 2 », cần bộ đội hỗ trợ, tôi đã mời vị lãnh đạo này giúp đỡ, bất quá khi đó việc hỗ trợ xe bọc thép có hạn chế. Nhưng lần này lại khác, chúng ta thực sự hợp tác làm phim cùng bộ đội, cho nên trong quá trình cần gì hỗ trợ, về mọi mặt, đều không thành vấn đề."
Nghe được lời của Diệp Văn, trong lòng Đàm Việt cũng trở nên kích động.
Điều quan trọng nhất khi đóng phim là gì? Chẳng phải là tính chân thực sao?
Trước kia, khi quay « Chiến Lang 2 », rất nhiều thiết bị lớn không thể chuẩn bị được, không còn cách nào khác đành phải dùng kỹ xảo trong phim. Nhưng lần này, được sự ủng hộ của các nhân vật lớn trong quân đội, mọi thứ đều dễ dàng giải quyết.
Trò chuyện với Diệp Văn thêm vài câu, Đàm Việt cúp máy.
Đặt điện thoại xuống, Đàm Việt cứ như vậy ngồi sau bàn làm việc, hắn chậm rãi suy nghĩ, chậm rãi cân nhắc.
Đã đưa ra quyết định, sẽ không do dự nữa, bây giờ hắn cân nhắc không phải là lợi hay hại khi nhận bộ phim này, mà là làm thế nào có thể làm tốt bộ phim hợp tác này.
Trong khoảng thời gian một phút ngắn ngủi vừa rồi, Đàm Việt không cân nhắc nhiều, hắn chỉ đang nghĩ, quay bộ phim này hẳn là có lợi cho quốc gia.
Có lợi cho quốc gia thì làm!
Ở vị trí này, Đàm Việt cũng ý thức được, quả thực nên gánh vác một ít trách nhiệm.
Câu nói "Quốc gia này là của ta, nhưng cũng là của ngươi" của Chu Thụy Minh mấy ngày qua vẫn luôn vang vọng trong đầu hắn.
Suy nghĩ một lúc sau, Đàm Việt đứng lên, rời khỏi phòng làm việc của mình, đi tới phòng làm việc của Trần Tử Du.
Hắn cảm thấy vẫn là phải bàn bạc với Trần Tử Du một chút.
Cốc, cốc, cốc.
Đàm Việt đi tới bên ngoài phòng làm việc của Trần Tử Du, giơ tay lên gõ cửa.
Không đợi bên trong có tiếng trả lời, Đàm Việt đã đẩy cửa bước vào.
Trong phòng làm việc, Trần Tử Du đang ngồi trên ghế sofa khu vực nghỉ ngơi, chiếc laptop đặt trên đôi chân thon dài trắng nõn. Thấy Đàm Việt đi vào, Trần Tử Du cười, vẫy tay với Đàm Việt: "A Việt, lại đây nhanh."
Khi không có người xung quanh, Trần Tử Du gọi hắn là A Việt, khi có người thì gọi hắn là Đàm Việt lão sư. Có lúc, khi tình cảm dâng trào, cũng gọi là Đàm Việt lão sư.
Đàm Việt cười, đi tới trước ghế sofa, ngồi xuống bên cạnh Trần Tử Du, nhìn vào chiếc laptop trên đùi nàng.
Trần Tử Du đưa tay chỉ vào màn hình laptop, nói: "A Việt, anh xem, « Chiến Lang 2 » ở Đông Nam Á rất nổi tiếng."
Trên laptop là một bài báo mới ra liên quan đến « Chiến Lang 2 » sau khi chiếu ở các nước Đông Nam Á. « Chiến Lang 2 » sau khi rút khỏi rạp chiếu phim trong nước, nhân viên tổng cục văn hóa đã đến tìm công ty giải trí Thôi Xán, hy vọng có thể phát hành « Chiến Lang 2 » đến khu vực Đông Nam Á, nơi tập trung đông đảo người Hoa, Hoa Kiều, để tuyên truyền một chút về hình ảnh đất nước.
« Chiến Lang 2 » sau khi chiếu, 50% doanh thu thuộc về công ty giải trí Thôi Xán.
Chuyện tốt như vậy, công ty giải trí Thôi Xán cầu còn không được, đương nhiên trực tiếp đồng ý.
Thông qua một số kênh, Đàm Việt cũng nắm được tình hình đơn giản của « Chiến Lang 2 » ở các nước Đông Nam Á, đó chính là đã gây được tiếng vang lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận