Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 895: Ăn chung 2

**Chương 895: Ăn cơm chung phần 2**
Đàm Việt nói: "Được, ta biết rồi."
Hôm nay không có sắp xếp công việc, Đàm Việt vẫn suy nghĩ đến việc đi theo mọi người cùng nhau ăn bữa cơm, chủ yếu vẫn là làm quen một chút với Trương Thánh Văn.
Hai người mới chỉ gặp mặt một lần, đó là bởi vì có công việc liên quan.
Ngày thường Trương Thánh Văn là một người như thế nào, Đàm Việt muốn quan sát nhiều hơn một chút, biết đâu sau này còn có cơ hội hợp tác tiếp.
Sau khi Trần Diệp rời đi, Đàm Việt cúi đầu tiếp tục xử lý văn kiện.
Trong nháy mắt hai ngày trôi qua.
Khu dân cư Thụy Thiện.
Hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi cuối tuần, Đàm Việt và Trần Tử Du hai người nằm trên ghế sô pha xem phim.
"Bộ phim này không tệ."
Theo bộ phim kết thúc, phụ đề bắt đầu hiện lên.
Đàm Việt cầm lên một miếng dưa hấu đã cắt gọn, đút cho Trần Tử Du.
Trần Tử Du nhai dưa hấu, nói: "Anh chưa xem qua sao?"
Đàm Việt lắc đầu, nói: "Chưa."
"Không ngờ tới, một bộ phim kinh điển như vậy mà anh lại chưa từng xem qua." Trần Tử Du nhớ đây là một bộ phim nước ngoài kinh điển vào những năm 80 của thế kỷ trước, mặc dù khi đó doanh thu phòng vé không cao, nhưng sức ảnh hưởng về sau này lại vô cùng lớn.
Đàm Việt giang tay ra, nói: "Trước đây có nhiều phim kinh điển như vậy, làm sao ta có thể xem hết được."
Trần Tử Du như có điều suy nghĩ gật đầu, trong thời gian nghỉ ngơi hai người thường sẽ ở nhà nằm xem một vài bộ phim cũ, trong đó có không ít bộ nàng cũng chưa từng xem qua.
Đàm Việt dùng điều khiển ti vi nhấn nút tạm dừng.
Trần Tử Du vươn vai một cái, nằm trong lòng Đàm Việt, nói: "Tối nay chúng ta ăn gì đây?"
Đàm Việt sờ mái tóc mượt mà của Trần Tử Du: "Tử Du, buổi tối ta có bữa cơm, em tự mình ăn cơm ở nhà nhé."
"Bữa cơm gì vậy?"
"Đoàn làm phim «Bão Táp» ăn cơm chung, đạo diễn Lâm tổ chức một buổi gặp mặt, lần này có mấy diễn viên mới, tập hợp mọi người lại ăn bữa cơm."
"Em nghe nói lần này diễn vai nam thứ là một diễn viên không có danh tiếng cao lắm?"
Đàm Việt gật đầu nói: "Không sai, khí chất của người này rất giống với nhân vật trong kịch bản, hơn nữa diễn xuất cũng khá tốt, hắn có thể đảm đương nổi nhân vật này."
Trần Tử Du mỉm cười nói: "Những người khác vì đảm bảo tỷ lệ người xem đều lựa chọn những nghệ sĩ có lưu lượng cao, còn anh mỗi lần đều không theo lẽ thường."
Đàm Việt cười một tiếng không nói gì, mỗi người đều có điểm sáng, chỉ cần đạo diễn có thể khai thác được tiềm năng trên người diễn viên. Đặc biệt là những lão làng như Trương Thánh Văn, diễn xuất không thiếu, chỉ thiếu một cơ hội để một bước lên mây.
"Cũng sắp đến giờ đi rồi nhỉ?"
Đàm Việt cầm điện thoại di động lên xem thời gian, 5 giờ 36 phút, nói: "Nên lên đường thôi."
Thời gian cuối tuần này, số lượng xe chạy trên đường nhiều hơn, nên lên đường sớm một chút để tránh bị trễ.
Trần Tử Du quan tâm nói: "Buổi tối ít uống rượu thôi nhé."
Đàm Việt khẽ "Ừ" một tiếng, hôn lên trán Trần Tử Du một cái: "Ta đi đây, trong tủ lạnh không thiếu đồ ăn, em xem làm chút gì đó, đừng gọi đồ ăn ngoài."
"Biết rồi, trên đường chú ý an toàn."
Đàm Việt thay quần áo xong, lái xe ra ngoài, chạy thẳng tới Thiên Lĩnh Đại Tửu Điếm.
Thiên Lĩnh Đại Tửu Điếm, sảnh Mai Hoa.
Theo nhân viên đoàn làm phim «Bão Táp» đến, toàn bộ đại sảnh trở nên náo nhiệt.
Có người đã tới nhiều lần, cũng có người lần đầu tiên tới, từ tinh thần phấn khởi trên mặt bọn họ là có thể nhận ra.
"Công ty giải trí Thôi Xán đúng là khí phái, đến một nơi cao cấp như Đại Tửu Điểm này để ăn chung."
"Công ty người ta thường xuyên ăn chung ở địa điểm này, ngươi xem những người đang cúi đầu nghịch điện thoại kia, nhìn một cái là biết người của công ty Thôi Xán, đã tới rất nhiều lần."
"Hai từ hâm mộ ta đã nói quá nhiều, nhưng vẫn không nhịn được muốn nói một câu, ta ghen tị quá."
"Mau nhìn, đạo diễn Lâm đến rồi."
Sau khi Lâm Thanh Dã đến, trong nháy mắt rất nhiều người đều vây quanh, rối rít chào hỏi.
"Mọi người ngồi đi, đừng khách khí."
"Đạo diễn Lâm." Trương Thánh Văn tiến lên chào hỏi.
Lâm Thanh Dã khách khí nói: "Trương lão sư, ngài đến khi nào vậy?"
"Mới vừa đến chưa lâu."
Trương Thánh Văn ăn mặc giản dị, đây là quần áo của chính bản thân hắn.
Người đại diện đề nghị hắn mặc trang trọng một chút, nhưng bị hắn từ chối, lần này là ăn chung, không phải đi thảm đỏ.
Hai người ngồi chung một chỗ trò chuyện đôi câu, liền thấy từ cửa đi vào Chu Xán, Trương Văn Hoa, Mã Quốc Lương đám người.
Trương Thánh Văn ngoài khiếp sợ ra thì vẫn là khiếp sợ.
Mấy người này đều là những diễn viên phi thường nổi tiếng trong giới, bất luận là ai, danh tiếng, độ nổi tiếng so với chính mình hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, vậy mà sắp tới chính mình sẽ cùng bọn họ xuất hiện trong cùng một bộ phim truyền hình.
Lâm Thanh Dã bắt đầu giới thiệu: "Vị này chính là nam thứ trong kịch bản, Trương lão sư, Trương Thánh Văn."
"Xin chào mọi người!" Trương Thánh Văn có chút ngượng ngùng, trong lòng có cảm giác như "múa rìu qua mắt thợ".
"Trương lão sư, chào ngài." Lần này Chu Xán dẫn đầu bước ra bắt tay: "Không ngờ ngài chính là nam thứ của bộ phim này."
Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Lâm Thanh Dã, Trương Thánh Văn giải thích: "Trước đó chúng tôi đã gặp nhau ở phòng làm việc của Đàm tổng."
"Vậy thì tốt quá." Lâm Thanh Dã nói: "Chu Xán chính là nam chính của bộ phim này."
Trương Thánh Văn ngẩn người, lần trước hai người gặp mặt khi đó vẫn còn ảo tưởng có thể hợp tác một lần cùng Chu Xán, không ngờ bây giờ ảo tưởng lại biến thành hiện thực.
"Xin chỉ giáo nhiều hơn!"
Chu Xán nói: "Tôi phải học hỏi ngài nhiều hơn."
Trương Thánh Văn kích động bắt tay làm quen với Trương Văn Hoa, Mã Quốc Lương đám người.
"Xem ra bây giờ các ngài đã quen biết nhau rồi!"
Một giọng nói quen thuộc cắt đứt cuộc trò chuyện của mọi người.
"Đàm tổng."
"Đàm tổng."
Không chỉ có Lâm Thanh Dã, những người khác trong sảnh Mai Hoa cũng rối rít tới chào hỏi Đàm Việt.
Sau khi Đàm Việt đáp lại, mọi người ngồi xuống.
"Đàm tổng, ngài ngồi ở đây." Lâm Thanh Dã kéo chiếc ghế ở giữa bàn chính ra.
Đàm Việt khoát tay từ chối nói: "Hôm nay vị trí này nên do cậu ngồi."
Dù sao đạo diễn của bộ phim này là Lâm Thanh Dã, trong tình hình trong nước, đạo diễn mới là người chủ đạo của một tác phẩm điện ảnh.
"Như vậy không được."
"Ngồi đi, đạo diễn Lâm."
Thấy thái độ của Đàm Việt, mọi người cũng mở miệng khuyên, giữa lúc mọi người khuyên nhủ, Lâm Thanh Dã đành phải ngồi vào vị trí chủ tọa.
"Trương lão sư, ngài ngồi cạnh Chu Xán đi." Lâm Thanh Dã chú ý tới Trương Thánh Văn có chút câu nệ.
"Trương lão sư, mời ngài ngồi."
"Cảm ơn, cảm ơn, ta tự mình làm được."
Trương Thánh Văn nhận lấy cái ghế từ tay Chu Xán.
Sau khi mọi người ngồi xuống, nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên.
Đạo diễn Lâm Thanh Dã bưng chén rượu lên, đứng lên, nói: "Đầu tiên cảm tạ sự ủng hộ của Đàm tổng, nếu không ta không có cơ hội đạo diễn một bộ phim như vậy."
Một ly rượu được uống cạn, rồi lại nâng chén thứ hai lên: "Trong khoảng thời gian tới phải làm phiền các vị, chúng ta cùng nhau cố gắng, đem bộ phim của Đàm tổng thể hiện một cách hoàn mỹ trên màn ảnh."
"Cuối cùng xin chúc «Bão Táp» rating cao vút!"
Lâm Thanh Dã liên tục uống ba chén rượu, không khí hiện trường bắt đầu trở nên náo nhiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận