Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 985: Diễn viên nhân tuyển

**Chương 985: Tuyển Chọn Diễn Viên**
Buổi chiều, vừa đến giờ làm việc, Trần Diệp cầm văn kiện đi vào: "Đàm tổng, ở đây có mấy phần văn kiện cần ngài ký tên."
Phần văn kiện đầu tiên là hồ sơ kế hoạch tuyên truyền live stream quy mô lớn của ngành truyền thông mới, Đàm Việt đã xem xét và sửa đổi qua email, không có vấn đề gì, trực tiếp ký tên lên trên.
Văn kiện thứ hai là về việc bộ phận chương trình đàm phán tài trợ với mấy nhãn hiệu.
Rất nhiều tiết mục đã phát sóng rất nhiều năm, nhưng vẫn có không ít nhãn hiệu muốn đầu tư tài trợ.
Đừng xem thường việc tài trợ cho một số gameshow, mặc dù chi phí rất cao, nhưng có thể mang lại lợi nhuận cực lớn cho nhãn hiệu của mình.
Đặc biệt là các gameshow bùng nổ.
Phần văn kiện này cũng đã được phê duyệt, Đàm Việt vẫn xem kỹ từng câu từng chữ, sau khi chắc chắn không có vấn đề thì ký tên.
"Tiểu Diệp, lát nữa cô đi chuyến đến bộ phận phim truyền hình, bảo bọn họ tính toán lại dự tính trên văn kiện này, có mấy chỗ dòng tiền không rõ ràng, bảo họ làm sâu thêm chỗ này." Đàm Việt khi lật xem phần văn kiện thứ ba do bộ phận phim truyền hình chuyển lên, có một khoản tiền tương đối mập mờ.
"Vâng, Đàm tổng."
Đàm Việt không ký tên lên trên, trực tiếp để Trần Diệp cầm văn kiện rời đi.
Làm xong công việc trong tay, Đàm Việt nhìn đồng hồ rồi tiếp tục xem xét diễn viên cho các nhân vật trong phim.
"Nên để ai diễn lão giáo phụ đây?"
Đàm Việt nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng mở mạng nội bộ công ty, tìm kiếm ứng viên thích hợp trong số các diễn viên trực thuộc công ty.
Đầu tiên, mục tiêu dĩ nhiên là những người có tuổi tác tương đối lớn.
"Người này không được, không có khí chất."
"Người này cũng không được, không có cảm giác cần thiết."
"Không được."
"Hình tượng kém quá xa."
Trong quá trình sàng lọc từng người, ánh mắt của Đàm Việt dừng lại ở ảnh đại diện của Tiêu Thành.
Lúc trước khi quay « Thế Giới Của Sở Môn », Tiêu Thành đã diễn vai đạo diễn trong đó, hiệu quả cũng không tệ lắm, lần này có thể để hắn thử vai nhân vật lão giáo phụ xem sao.
Khoảng thời gian này, Đàm Việt vẫn không tìm được diễn viên hoàn toàn phù hợp với Vitor Corleone, chỉ có thể lùi một bước, để các diễn viên lần lượt thử vai.
Diễn xuất của Tiêu Thành vẫn luôn không tệ, biết đâu có thể thông qua diễn xuất để bù đắp một số thiếu sót về hình tượng.
Sau khi suy nghĩ như vậy, Đàm Việt lấy điện thoại di động ra, tìm số điện thoại của Tiêu Thành, bấm gọi.
'Đô ——'
"Alo, Đàm tổng."
Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Tiêu Thành.
"Tiêu lão sư dạo này đang bận gì vậy?"
"Từ sau khi quay xong « Mùa Dài Đằng Đẵng », tôi vẫn đi du ngoạn khắp nơi, hai hôm nay mới về kinh, bây giờ đang ở nhà rảnh rỗi đây."
Đàm Việt nhìn thời gian, hỏi: "Bây giờ anh có thời gian không?"
"Có ạ!"
Đàm Việt trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Gần đây tôi mới làm một bộ phim điện ảnh, trong đó có một nhân vật, anh có muốn thử không?"
"Bây giờ tôi qua đó ngay." Tiêu Thành vốn đang nằm trên ghế, trực tiếp ngồi dậy.
Bất kể là điện ảnh hay phim truyền hình, chỉ cần là của Đàm Việt, đối với diễn viên mà nói, không có bất kỳ lý do gì để từ chối.
"Trên đường chú ý an toàn."
"Sẽ đến nhanh thôi." Tiêu Thành tiện tay ném điện thoại di động lên ghế sofa, nhanh chóng thay quần áo, chuẩn bị đến công ty.
Nếu như không phải thời gian eo hẹp, Đàm Việt nhất định sẽ bảo Tiêu Thành ngày mai hãy đến.
Không còn cách nào, có thể tiết kiệm được chút thời gian nào hay chút ấy.
Huống chi, Vitor Corleone cũng là một nhân vật có vai trò quan trọng như nhân vật chính, phải sớm quyết định ứng viên thích hợp.
Đàm Việt tiếp tục suy nghĩ về các ứng viên cho những nhân vật còn lại, nhân vật thứ ba là con trai cả của Vitor Corleone, Sonny Corleone, tính cách nóng nảy, cuộc sống riêng tư hỗn loạn, ngoài vợ ra, còn có nhiều tình nhân, nhưng hắn lại rất coi trọng người nhà và danh dự gia tộc.
Thông qua việc cân nhắc tổng hợp nhiều mặt như hình tượng, diễn xuất,...
Trong số rất nhiều nghệ sĩ, Đàm Việt đã để mắt đến Trương Thịnh Lực.
Sau khi đảm nhiệm vai chính trong « Chiến Lang 2 », Trương Thịnh Lực tham gia các tác phẩm điện ảnh cơ bản đều lấy phim hành động làm chủ, diễn xuất cũng ngày càng trưởng thành qua quá trình rèn luyện.
Đàm Việt tiếp tục cầm điện thoại di động lên gọi.
"Đô —— đô —— đô —— Bíp bíp."
"Đàm tổng, ngại quá, bên tôi ồn ào quá, vừa rồi không nghe thấy." Âm thanh huyên náo bên phía Trương Thịnh Lực dần nhỏ đi.
"Không làm phiền anh chứ?"
"Không có, không có, hôm nay tôi đưa vợ đi hóng gió ở bờ biển."
"Bây giờ anh đang ở quê à?" Đàm Việt nhớ quê của Trương Thịnh Lực ở Cầm Đảo.
"Lâu rồi chưa về nhà, nhân dịp gần đây không có lịch trình công việc, tôi về thăm quê một chuyến." Trương Thịnh Lực hỏi, "Đàm tổng, ngài có chuyện gì không?"
Hắn đã rất lâu không nhận được điện thoại của Đàm Việt, bất thình lình có điện thoại khiến hắn biết rõ khẳng định là có chuyện cần hắn.
Đàm Việt nói: "Đúng vậy, gần đây tôi viết một kịch bản điện ảnh, bây giờ đang chọn diễn viên cho các nhân vật trong phim, có một nhân vật tôi nghĩ muốn anh qua đây thử xem sao."
"Vậy không vấn đề gì, bây giờ tôi mua vé về công ty ngay." Trương Thịnh Lực nghe rất kích động.
Hắn đã lâu không tham gia tác phẩm điện ảnh của Đàm Việt, bây giờ đột nhiên có cơ hội, đương nhiên phải nắm chặt lấy.
"Không cần gấp gáp như vậy, hôm nay cứ vui vẻ bên vợ con đi, ngày mai đến cũng không muộn."
Trương Thịnh Lực còn muốn kiên trì thêm, nhưng nhìn thấy vợ con đang chơi đùa ở phía xa, nói: "Được, tôi mua vé sáng mai."
Hắn đã có một khoảng thời gian không dành nhiều thời gian cho người nhà.
"Vậy không làm phiền anh nữa, ngày mai gặp!"
"Ngày mai gặp!"
Đàm Việt đặt điện thoại xuống, xoa xoa trán đang nhíu lại, những diễn viên còn lại không thể quyết định ngay như Mã Quốc Lương, cần phải xem hiệu quả thử vai của họ như thế nào.
Nếu không đạt yêu cầu, nhất định phải tìm diễn viên khác.
Bộ phim này quá quan trọng.
Không lâu sau, Đàm Việt nghe có người gõ cửa, nói: "Vào đi."
"Đàm tổng, Tiêu lão sư đến rồi."
Trần Diệp đi vào, nói với Đàm Việt.
Đàm Việt gật đầu, "Mời Tiêu lão sư vào."
Rất nhanh, Tiêu Thành liền đi vào.
"Đàm tổng." Tiêu Thành trên mặt nhìn như bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rất kích động.
Khác với phim truyền hình, điện ảnh là để chiếu đồng bộ trên toàn cầu, là để xuất hiện trước mặt khán giả toàn thế giới.
Đồng thời, hắn cũng rất mong đợi bộ phim mới này của Đàm Việt.
"Tiêu lão sư, mời ngồi."
Sau khi Trần Diệp rót nước rồi rời đi, Đàm Việt rút ra một phần văn kiện, nói: "Tiêu lão sư, đây chính là bộ phim điện ảnh 《Bố Già》 mà tôi nói với anh, đây là nhân vật Vitor Corleone mà anh sẽ thử vai, đây là tiểu sử nhân vật, anh xem qua đi."
Tiêu Thành nhận lấy tiểu sử nhân vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận