Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 1135: Tuyên truyền phương án

**Chương 1135: Phương án tuyên truyền**
Sau bốn ngày.
Thứ hai.
Tại phòng làm việc của tổng tài Thôi Xán Entertainment, một...
Rất nhiều nhân viên cấp cao đều có mặt, đang chuyện phiếm, chờ đợi Đàm Việt và Trần Tử Du đến.
"Gần đây bộ phận chúng ta nhận được một kịch bản khá tốt, bây giờ không phải đang thiếu diễn viên sao?"
Người nói chuyện là Trịnh Thông, hắn hỏi đối tượng dĩ nhiên là Tổng thanh tra bộ phận kinh doanh nghệ sĩ, Tần Đào.
"Sang năm khởi động máy sao?"
"Trước mắt vẫn còn ở giai đoạn trù bị, kế hoạch năm sau bắt đầu quay phim."
"Đặt ở năm sau khởi động máy mà nói, chắc có một nửa diễn viên có thời gian rảnh, sau khi họp xong, ta sẽ xem xét lại."
Chỉ cần là Thôi Xán Entertainment sản xuất điện ảnh, phim truyền hình, thì hiện tại chủ yếu sử dụng nghệ sĩ của công ty.
Vì vậy Trịnh Thông mới hỏi như vậy.
Những người khác cũng đang nói chuyện về một số việc trong công tác.
Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Đàm Việt và Trần Tử Du đến.
Đông đảo nhân viên cấp cao rối rít chào hỏi.
Hôm nay là buổi họp thường lệ đầu tiên sau khi Đàm Việt trở lại công ty, coi như là lần đầu tiên chính thức gặp mặt với các nhân viên cấp cao của công ty.
"Tất cả ngồi xuống đi." Trần Tử Du ngồi vào vị trí của mình, đảo mắt nhìn một vòng, nhìn thấy mọi người đều đã đến đông đủ, nói: "Họp thường lệ bắt đầu."
Đàm Việt mở tập tài liệu ra, nói: "Nói trước chuyện thứ nhất, tuần trước Mã tổng đã đến công ty phát sóng trực tiếp (live stream) khác học tập, sau khi trở về tổng kết một số kinh nghiệm phát sóng trực tiếp, những ngày qua cũng đã thử nghiệm trong quá trình phát sóng trực tiếp, trước nói xem hiệu quả thế nào?"
Mã Văn Như cũng đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, mở máy tính xách tay ra, nói: "Lần này đi ra ngoài học tập đối với cá nhân ta mà nói là một trải nghiệm hiếm có, theo việc nghề phát sóng trực tiếp ngày càng trở nên đại chúng hóa, một người bình thường đều có thể mở live stream..."
Trong nửa giờ sau đó, Mã Văn Như đã giới thiệu tỉ mỉ về những kỹ xảo học được ở các công ty khác.
Về phần hiệu quả, không hề sai, có kém.
Đàm Việt tổng kết nói: "Hiệu quả tốt thì tiếp tục duy trì, hiệu quả kém thì thử cải tiến phương án, nếu như vẫn không đạt được hiệu quả hài lòng, trực tiếp từ bỏ."
"Biết rõ."
Phòng họp yên tĩnh mấy giây, Đàm Việt tiếp tục nói: "Chúng ta nói đến chuyện thứ hai, bộ phận quan hệ công chúng (PR) phát hiện ra hai nhân viên có tiềm năng, bọn họ là ở năm thứ hai nhậm chức mới được phát hiện, hơn nữa lại là một cơ hội tình cờ. Chư vị cũng biết rõ công ty chúng ta đang hướng đến làng giải trí quốc tế phát triển, đối với nhân tài nhu cầu lượng lớn vô cùng. Thông qua chuyện này, ta một mực suy nghĩ, nếu như không phải lần này tình cờ cơ hội, có phải hay không là cũng sẽ không phát hiện ra hai người mới này."
Mỗi người cũng trầm tư, bao gồm cả Trần Tử Du.
Đoạn thời gian trước, nàng có nghe Đàm Việt nhắc tới chuyện này.
Đàm Việt nói: "Ta để cho Ngô tổng tổng kết một chút kinh nghiệm, mọi người nghe thử xem bộ phương án này có tính khả thi hay không, dù sao sẽ liên quan đến việc cải cách một số chế độ của công ty, có thể thực hiện được hay không vẫn phải xem ý kiến của mọi người."
"Ngô tổng, trước nói một chút đi."
Ở tr·ê·n chế độ khai thác người mới có tiềm năng, Ngô Công từ từ nói ra.
Bộ phương án này, hắn và Đàm Việt hai người đã thảo luận rất kỹ lưỡng.
Sau khi Ngô Công lên tiếng, Đàm Việt nói: "Có đề nghị gì hoặc là ý kiến gì, mọi người trực tiếp đưa ra."
Sau đó, bên trong phòng họp lâm vào một cuộc thảo luận sôi nổi.
Dù sao cũng là cải cách chế độ của công ty, mỗi người đều không có cùng quan điểm.
Trải qua hơn một tiếng thảo luận, dần dần có phương án đại khái.
Muốn cải cách chế độ công ty, không thể khinh thường, một khi thất bại sẽ mang đến ảnh hưởng to lớn cho công ty.
Cuối cùng, hội nghị quyết định trước hết áp dụng thử ở bộ phận quan hệ công chúng, để xem hiệu quả như thế nào?
Trần Tử Du nói: "Hôm nay hội nghị tới đây kết thúc."
Mọi người lần lượt rời đi.
Trong phòng họp chỉ còn lại Đàm Việt và Trần Tử Du.
Đàm Việt ghi chép một vài thứ gì đó ở tr·ê·n máy tính xách tay.
Trần Tử Du nói: "Ta cảm thấy bộ phương án cải cách này có tiềm năng rất cao."
Đàm Việt đặt bút xuống, nói: "Đối với chúng ta mà nói thì cũng là một loại thử nghiệm."
"Chỉ cần có lợi cho công ty phát triển, phương án nào ta cũng đều sẽ ủng hộ ngươi."
"Ta cùng với Ngô Công, chúng ta hai người đã suy tính rất nhiều tình huống, trước mắt mà nói đây là bộ phương án khả thi cao nhất, cũng sẽ không xuất hiện quá nhiều vấn đề."
Hôm đó, sau khi Ngô Công mang phương án đến, hai người đã trò chuyện gần hai giờ.
Trần Tử Du cười nói: "Chúng ta đi thôi."
Hai người rời khỏi phòng họp, trở lại phòng làm việc riêng của mỗi người, bắt đầu bận rộn.
Đàm Việt xử lý một phần văn kiện, đi thẳng tới phòng biên tập, theo dõi công việc biên tập «Titanic».
Thấy Đàm Việt đến, Hồng Viễn Đạt cao hứng báo cáo: "Hôm nay tốc độ lại có tăng lên."
Trải qua gần một tuần học tập, quen thuộc, tăng lên, tốc độ biên tập đang tăng lên một cách rõ rệt.
Đàm Việt hài lòng gật đầu, nói: "Nhắc mọi người không được buông lỏng, bây giờ công việc biên tập coi như là vừa mới bắt đầu, phía sau còn rất nhiều việc phải làm."
"Điểm này ngài cứ yên tâm, ta đã ở bên tai mọi người đốc thúc rồi."
"Ngày hôm qua một đoạn phim ngắn kéo ra sao rồi?"
"Đã kéo ra rồi."
Đàm Việt ngồi vào trước một chiếc máy vi tính, Hồng Viễn Đạt tìm đoạn phim ra, bắt đầu phát.
Ngày hôm qua, khi biên tập đoạn này đã gặp phải một vấn đề nhỏ, thử đủ loại phương pháp vẫn không giải quyết được.
Hồng Viễn Đạt nói: "Đây là sau khi tư vấn một nhân viên chuyên nghiệp nước ngoài."
Đàm Việt đối với việc này không nói gì nhiều, toàn bộ sự chú ý đều đặt ở trong video.
Vấn đề ngày hôm qua đã được giải quyết, toàn bộ hình ảnh nhìn thoải mái và trôi chảy hơn.
Đàm Việt vuốt cằm nói: "Trải qua hướng dẫn, hiệu quả thể hiện quả nhiên khác biệt."
"Trung gian các bước tương đối phức tạp, phương pháp trước đây của chúng ta có chút đơn giản, mới khiến cho hình ảnh nhìn không quá cân đối."
"Bây giờ tất cả mọi người đều biết cách làm đoạn này rồi chứ?"
"Đều đã học được, sau khi người khác chỉ dẫn xong, chúng ta cùng nhau nghiên cứu lại."
Đàm Việt đứng dậy nói: "Xem qua nhiệm vụ biên tập hôm nay một chút đi."
Như thường lệ, Đàm Việt tiếp tục ở trong phòng biên tập, chú ý từng bước biên tập.
Nhân viên phòng biên tập dĩ nhiên cũng nhận ra được mức độ coi trọng của Đàm Việt đối với việc biên tập hậu kỳ của bộ phim này, vì vậy mỗi người đều dốc hết sức để hoàn thành công việc.
Đàm Việt đang xem biên tập, thì một nhân viên đến, nói: "Đàm tổng, thư ký Trần đang tìm ngài ở cửa."
Phòng biên tập không phải bất kỳ ai cũng có thể tùy tiện ra vào.
Bất kể là tác phẩm điện ảnh của Đàm Việt hay là tác phẩm của đạo diễn khác trong công ty, quá trình biên tập đều thuộc giai đoạn bảo mật.
Đàm Việt nghĩ chắc là có văn kiện cần xử lý.
"Hồng tổng."
"Đàm tổng, ngài nói."
"Một tuần biên tập ra không ít đoạn phim, tối liên hoan, ngươi đem đoạn phim lại biên tập một chút, rồi gửi video cho ta."
"Được." Hồng Viễn Đạt không hỏi nhiều.
"Ngươi cứ theo dõi trước đi, ta bận rộn xong công việc sẽ trở lại." Đàm Việt xoay người rời khỏi phòng biên tập.
Trần Diệp nói: "Đàm tổng, có phần văn kiện cần ngài xử lý."
"Về phòng làm việc xử lý đi."
Hai người đi thang máy trở lại phòng làm việc của tổng tài.
"Đàm tổng, văn kiện cần chữ ký của ngài."
Đàm Việt cầm văn kiện lên xem.
Văn kiện đến từ bộ phận truyền thông mới, nội dung chính là việc được nhắc đến trong buổi họp thường lệ sáng nay, cải tiến thêm một số biện pháp trước khi phát sóng trực tiếp.
Vô quy củ bất thành phương viên (không có quy tắc thì không thành quy củ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận