Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 938: Điền Văn Bân tới

**Chương 938: Điền Văn Bân Đến**
Kinh thành, công ty giải trí Thôi Xán, văn phòng tổng tài.
Thời gian này Đàm Việt còn chưa có trở về, Trần Diệp sửa sang lại văn kiện còn có phần cuối cùng, dự định xử lý xong toàn bộ rồi trở về nhà.
Đàm Việt vặn vẹo eo cổ đứng dậy, cầm ly pha cho mình một ly cà p·h·ê.
Công ty chất đống văn kiện trong lòng vẫn là một sự tình, không xử lý xong, về đến nhà cũng không thể ngồi yên.
Đàm Việt đứng ở cửa sổ vừa nhìn cảnh sắc bên ngoài, chuẩn bị nghỉ ngơi chốc lát, giải tỏa một chút tinh thần mệt nhọc.
Tháng ba ở kinh thành chính là thời điểm độ chênh lệch nhiệt độ giữa buổi sớm, trưa và tối trong ngày tương đối lớn, cứ việc bên ngoài tương đối giá rét, nhưng t·r·ê·n đường hay lại là đèn đuốc sáng choang, có rất nhiều người qua lại trên đường.
Đàm Việt không trì hoãn nữa, uống xong cà p·h·ê, nhanh chóng quay trở về tiếp tục c·ô·ng việc.
Hôm sau.
Trần Tự Du suy nghĩ để cho Đàm Việt ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày rồi hẵng đi làm lại, nhưng không cưỡng lại được hắn, không thể làm gì khác hơn là đồng ý để cho hắn đi làm ở công ty.
Đàm Việt đi tới phòng làm việc, Trần Diệp cầm mấy phần văn kiện đi vào.
"Đàm tổng, có chuyện, Ngô tổng buổi sáng tới nói có thật nhiều đài truyền hình t·h·e·o chúng ta liên lạc, muốn thương lượng một chút về sự tình bản quyền p·h·át sóng của tân kịch ngài."
Đàm Việt quả thực quá mệt mỏi, ở nhà nghỉ ngơi nhiều thêm một lúc, chậm một chút mới tới công ty.
"Nhanh như vậy!" Đàm Việt vuốt cằm nói: "Nói với Ngô tổng một tiếng, chuyện này trước hết đừng nóng vội."
Sau khi Trần Diệp rời đi, Đàm Việt cầm lấy văn kiện c·ô·ng tác chuẩn bị.
Điện thoại di động bên cạnh ve ve chấn động, xem nhắc nhở cuộc gọi đến rồi trực tiếp nghe.
"Điền đài trưởng, hôm nay là có chuyện gì khiến ngài nhớ tới ta vậy!" Đàm Việt nói đùa.
"Thật lâu không có liên lạc, lần này đến kinh thành, suy nghĩ tìm ngươi ôn chuyện một chút."
"À?" Đàm Việt cảm thấy rất kinh ngạc: "Bây giờ ngài đang ở kinh thành?"
Trong điện thoại truyền tới tiếng cười ha ha của Điền Văn Bân: "Đúng vậy, bây giờ chúng ta đang ở kinh thành đây."
"Vậy thì tốt quá, Điền đài trưởng có thể tới công ty chỉ đạo c·ô·ng việc, là vinh hạnh của chúng ta."
"Đàm tổng, ngài cũng đừng làm khó ta." Điền Văn Bân tiếp tục nói: "Hai người chúng ta đã q·u·e·n biết nhiều năm như vậy, đài truyền hình cũng luôn có hợp tác cùng quý c·ô·ng ty, lần này gặp mặt trò chuyện một chút."
" Được a, ha ha."
"Khi nào Đàm tổng có thời gian, ta đến tìm ngài."
Đàm Việt suy tư chốc lát nói: "Có thể a, ngài trực tiếp tới công ty chúng ta đi, ta lúc nào cũng có thời gian."
" Được, ta lát nữa liền qua, khoảng nửa giờ nữa."
"Tùy thời cung kính chờ đợi ngài quang lâm."
Đàm Việt đặt điện thoại xuống, đột nhiên cảm giác được Điền Văn Bân đến đột ngột hẳn không chỉ là vì nói chuyện cũ, « Mùa Dài Đằng Đẵng » quay xong đã leo lên hot search của các phần mềm xã giao, cũng có không ít đài truyền hình bắt đầu liên hệ với công ty, muốn mua bản quyền.
Đàm Việt khẽ mỉm cười, trong lòng đoán được ý đồ của Điền Văn Bân, hơn nữa suy đoán Điền Văn Bân rất có thể chính là bởi vì chuyện này mà đặc biệt tới kinh thành, sau đó cầm điện thoại nội bộ lên gọi Trần Diệp qua.
"Đàm tổng." Trần Diệp đi tới phòng làm việc.
Đàm Việt nói: "Một hồi nữa Điền đài trưởng của đài truyền hình tỉnh Xuyên muốn qua, cô đi an bài một chút."
Công ty giải trí Thôi Xán cùng đài truyền hình tỉnh Xuyên có rất nhiều hạng mục hợp tác, hơn nữa song phương hợp tác đến nay đều rất vui vẻ, Điền Văn Bân tới, lễ phép tự nhiên muốn làm cho đúng mực.
" Được, vậy tôi đi an bài."
Sau khi Trần Diệp rời khỏi đây, Đàm Việt liền bắt đầu chuyên tâm làm việc, ba tháng không có quản lý chuyện của công ty, việc đầu tiên muốn làm là phải hiểu rõ một chút tình huống của mỗi bộ phận trước, mới có thể làm rõ đầu mối, tiếp tục xử lý những c·ô·ng tác có liên quan.
Nửa giờ thoáng chốc trôi qua, Điền Văn Bân đi tới dưới lầu công ty giải trí Thôi Xán.
"Điền đài trưởng, ngài mời đi bên này!" Nhân viên công tác đã nhận được thông báo từ trước, cũng sớm ở lầu một chờ.
"Cám ơn."
Trợ lý đi sau lưng xách theo không ít đồ, đều là đặc sản Điền Văn Bân mang từ tỉnh Xuyên tới.
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, Điền Văn Bân đi thang máy tới một gian phòng tiếp khách.
"Điền đài trưởng, ngài uống miếng trà chờ một lát, Đàm tổng của chúng ta lập tức tới ngay."
" Được."
Nhân viên công tác rót riêng cho Điền Văn Bân cùng trợ lý một chén trà, xoay người đi ra ngoài.
"Chắc chắn tư liệu đều không có vấn đề chứ?"
Trợ lý bên cạnh vội vàng t·r·ả lời: "Đã kiểm tra qua, không có vấn đề."
Điền Văn Bân gật đầu, nếm một ngụm trà, biểu hiện t·r·ê·n mặt hơi có chút ngưng trọng, nói: "Cũng không biết lần này có thể thành c·ô·ng hay không?"
"Đàm tổng vẫn luôn hợp tác với chúng ta, hẳn là không có vấn đề chứ?" Trợ lý dò xét t·r·ả lời.
"Khó mà nói, lúc này không giống ngày xưa, bây giờ công ty giải trí Thôi Xán đã bắt đầu trổ hết tài năng ở t·r·ê·n quốc tế, trở thành một trong những công ty giải trí có thực lực nhất quốc nội. Chỉ riêng một mình Đàm tổng là có thể tuyệt đối bảo đảm tỉ lệ người xem của bộ phim truyền hình này, hơn nữa còn có Mã Quốc Lương và những người khác. Bây giờ không biết có bao nhiêu người đang dòm ngó bộ phim truyền hình này, cạnh tranh rất kịch l·i·ệ·t, đài truyền hình chúng ta có thể hay không thuận lợi giành được bản quyền bắt đầu truyền bá của bộ phim này thì phải xem hôm nay rồi."
"Tôi cảm giác Đàm tổng là người rất hiền lành."
Điền Văn Bân ngược lại là đồng ý với những lời này, thực ra chuyện này trong điện thoại hai ba câu liền có thể nói rõ ràng, mà hắn vẫn muốn tới kinh thành ngay trong đêm, chính là vì biểu hiện thành ý của mình, mà không phải cậy vào việc vẫn luôn có hợp tác với Đàm Việt và công ty giải trí Thôi Xán, mà làm ra vẻ mình rất có mặt mũi.
Một bên khác, từ lúc Điền Văn Bân đi tới cửa công ty, Đàm Việt liền đã biết tin tức. Thu thập một chút đơn giản, liền đi tới phòng tiếp khách đã chuẩn bị sẵn trước.
"Điền đài trưởng đang ở bên trong."
Đàm Việt giơ tay lên gõ cửa, rồi mở cửa ra.
"Điền đài trưởng, đã lâu không gặp!" Đàm Việt cười đưa tay ra.
Điền Văn Bân cũng nhanh c·h·óng đứng dậy, bắt tay Đàm Việt: "Đàm tổng, đã lâu không gặp!"
"Điền đài trưởng, ngài thật là càng ngày càng trẻ."
"Đoạn thời gian trước mới vừa nhuộm tóc, nếu không đều là tóc bạc, đã không còn trẻ, ha ha ha."
"Điền đài trưởng mời ngồi!" Đàm Việt nói: "Rót trà cho Điền đài trưởng."
Trong lúc nhân viên công tác châm trà, hai người tiếp tục trò chuyện.
Điền Văn Bân nói: "Những thứ này là đặc sản ta mang từ tỉnh Xuyên tới, đều là một ít đồ không có giá trị, Đàm tổng ngài cũng không thể chê nha."
Trợ lý bên cạnh mang đồ tới.
"Ngài thật vất vả mới tới kinh thành một chuyến, còn mang th·e·o đồ tới." Đàm Việt cũng không có cự tuyệt, nói: "Lần này ta nhận, lần sau trở lại ngài tuyệt đối đừng mang đồ tới nữa."
"Đều là việc nên làm."
Hai người cũng đã lâu không gặp, bình thường bận bịu c·ô·ng việc không có thời gian liên lạc.
Đàm Việt nói: "Hiện giờ những tiết mục đang hợp tác kia đều không có vấn đề gì chứ."
"Nói tới chỗ này vẫn là phải cảm tạ ngài một chút, gameshow sau khi có ý tưởng sáng tạo của ngài, tỉ lệ người xem một lần nữa tăng cao, những ý tưởng kia quả thực quá tuyệt vời."
Bạn cần đăng nhập để bình luận