Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 996: Trần Tử Du đêm khuya mời

**Chương 996: Trần Tử Du đêm khuya mời**
Ngày hôm sau.
Đàm Việt mơ màng tỉnh dậy, cầm ly nước tr·ê·n tủ đầu g·i·ư·ờ·n·g uống một hơi cạn sạch.
Tuy đã cố gắng hết mức kh·ố·n·g chế, nhưng không ngăn được mọi người vui vẻ.
Hắn cũng không biết mình đã uống bao nhiêu, vẫn là được người khác đỡ về.
Đàm Việt lấy điện thoại ra xem giờ, đã hơn mười giờ, nằm tr·ê·n g·i·ư·ờ·n·g một lát, đầu có chút mơ hồ.
Chuyến bay vào buổi chiều, sau khi rửa mặt hắn bắt đầu thu dọn đồ đạc.
'Đinh đông, đinh đông.'
Tiếng chuông cửa vang lên.
"Đàm tổng, là ta."
Người nói chuyện là phó đạo diễn, đợi cửa mở xong, nói: "Máy quay phim và những thứ khác của đoàn kịch đã được vận chuyển về nước thông qua chuyển p·h·át nhanh quốc tế rồi."
"Vé máy bay đã chuẩn bị xong chưa?"
"Chuẩn bị xong, ba giờ rưỡi chiều lên máy bay." Vị phó đạo diễn này kiêm nhiệm nhiều việc, rất nhiều chuyện vụn vặt trong cuộc s·ố·n·g đều do hắn giải quyết.
Đàm Việt vui mừng nói: "Được, ngày hôm qua không ngủ mấy giờ chứ? Nhanh đi nghỉ ngơi một hồi."
"Cảm ơn Đàm tổng." Phó đạo diễn có chút lúng túng, ngày hôm qua nhất thời không kh·ố·n·g chế được, uống quá nhiều, sáng sớm phải gượng dậy để trao đổi với c·ô·ng ty chuyển p·h·át nhanh, đưa đồ lên máy bay.
Hơn mười một giờ, thấy đồ đạc đã thu dọn không sai biệt lắm, Đàm Việt xuống lầu tới phòng ăn, gặp Mã Quốc Lương.
"Mã lão sư, ngày hôm qua không uống nhiều chứ?"
"Ta không nhớ nổi ngày hôm qua về kh·á·c·h sạn thế nào." Mã Quốc Lương gãi đầu: "Ký ức của ta còn dừng lại ở chỗ u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u với ngươi, phía sau không nghĩ ra được gì."
Ngày hôm qua, sau khi đã quá tam tuần, Mã Quốc Lương lên cơn nghiện rượu, cứ tìm Đàm Việt u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, còn nói lời cảm tạ các thứ.
Đàm Việt cười, chuyển đề tài: "Đồ đạc thu dọn xong chưa?"
"Còn chưa, đợi ăn cơm xong rồi thu dọn, sáng nay dậy muộn quá."
Hai người vừa ăn cơm, vừa nói chuyện phiếm.
Một giờ chiều.
Đoàn kịch 《 Bố Già 》 lên xe buýt đi sân bay.
Một nhân viên trong đoàn cầm điện thoại chụp ảnh, rồi nói vào điện thoại: "Vợ à, bọn anh đang đến sân bay, ba giờ lên máy bay."
Người ngồi cạnh cười nói: "Ồ, báo cáo với chị dâu đấy à."
"Sắp về rồi, nói với cô ấy một tiếng."
"Về đến nhà có muốn qua nhà tôi ăn bữa cơm không, chị dâu cậu làm một bàn lớn đồ ăn ngon."
"Thôi, tôi không qua làm kỳ đà cản mũi đâu, sợ ảnh hưởng đến chuyện tốt của hai người."
"Muốn đến thì đến."
Bây giờ trạng thái của mỗi người khác hẳn lúc mới đến, ngồi tr·ê·n xe trò chuyện rôm rả.
Trong lúc vô tình, xe đến sân bay, mọi người có thứ tự lên máy bay.
"Đã lên máy bay rồi."
Đàm Việt gửi tin nhắn cho Trần Tử Du.
Lúc này trong nước đang là rạng sáng, nhưng Trần Tử Du đã cố ý dặn khi nào lên máy bay thì nhắn một tin.
Đàm Việt chỉnh điện thoại sang chế độ máy bay, đặt vào túi, lấy bịt mắt ra chuẩn bị ngủ, nghĩ lại thì đầu óc vẫn còn hơi choáng váng. Mã Quốc Lương ngồi phía sau cũng đeo bịt mắt, chuẩn bị ngủ một giấc.
Ba giờ rưỡi, máy bay đúng giờ cất cánh.
Đoàn kịch 《 Bố Già 》 bắt đầu hành trình về nước.
Kinh thành, sân bay quốc tế.
Hơn bảy giờ sáng.
Một chuyến bay từ New York, Mỹ hạ cánh an toàn, đoàn kịch 《 Bố Già 》 ở tr·ê·n chuyến bay đó.
Trong khoang máy bay rất náo nhiệt.
"Về đến nhà rồi!"
"Ngồi lâu quá ê ẩm hết cả người, phải xuống hoạt động một chút."
"Rốt cuộc cũng về nước."
"Khoảng thời gian này mệt mỏi quá, phải ngủ bù mấy ngày."
Trong tiếng ồn ào náo nhiệt, mọi người xuống máy bay, ra cửa đã thấy xe của c·ô·ng ty sắp xếp.
Phó đạo diễn trao đổi với người đến đón, đoàn kịch sau khi lấy hành lý thì lên xe buýt, bọn họ sẽ được đưa thẳng về nhà.
Sau thời gian dài làm việc vất vả, c·ô·ng ty cho nghỉ một tuần để mọi người nghỉ ngơi, điều chỉnh lại trạng thái.
Tạm biệt mọi người, Đàm Việt tìm thấy Trần Tử Du đang đợi ở bên ngoài.
"Cảm ơn em nha, hành lý để ở cốp sau."
"Không có gì, em về trước đây."
"Về nhà nghỉ ngơi cho khỏe."
"Đàm tổng tạm biệt! Trần tổng tạm biệt!"
Trần Tử Du đã đến sân bay từ sáng sớm để đón Đàm Việt.
Trần Tử Du nói: "Bọn họ lên xe rồi, chúng ta đi thôi."
"Để anh lái xe, em vẫn chưa tỉnh ngủ đúng không?"
"Hay là để em lái, anh ngồi máy bay lâu như vậy."
Đàm Việt mở cửa ghế lái: "Anh ngủ suốt dọc đường rồi, tinh thần rất tốt, em cứ yên tâm ngồi ghế phụ."
Xe rời sân bay, chạy tr·ê·n đường cao tốc, phong cảnh ven đường nhanh chóng biến m·ấ·t sau kính chiếu hậu.
Đàm Việt cười nói: "Cảm giác lần này về không có thay đổi lớn, lúc đi cây cối vẫn xanh tốt, bây giờ cũng vậy."
"Phải đợi nửa tháng nữa lá cây mới chuyển vàng." Trần Tử Du nói: "Hay là chúng ta về nhà trước đi, anh cũng về nghỉ ngơi mấy ngày."
"Không sao, qua đây sắp xếp chuyện biên tập một chút." Bây giờ không có tin tức gì về « Hắc Hỏa », không rõ đã quay xong chưa, hắn vẫn chưa thể buông lỏng, phải nhanh chóng biên tập xong phim.
Trần Tử Du xót xa: "Bận rộn hơn ba tháng, nghỉ ngơi một chút đi."
"Quay phim xong anh đã nằm ở kh·á·c·h sạn một ngày rồi, nghỉ ngơi đủ rồi." Đàm Việt nhẹ nhàng nắm tay Trần Tử Du: "Đừng lo lắng."
Trần Tử Du thở dài, trong c·ô·ng việc, một khi Đàm Việt đã muốn làm thì rất khó khuyên được.
"Em ăn sáng chưa?"
Trần Tử Du t·r·ả lời: "Chưa, anh muốn ăn gì?"
"Mua chút bánh bao đi, lâu rồi không ăn."
Trần Tử Du lấy điện thoại nhắn cho thư ký.
Hơn một tiếng sau, hai người đến c·ô·ng ty.
Đàm Việt vừa bước vào, liền gặp rất nhiều người chào hỏi.
"Đàm tổng!"
"Đàm tổng về rồi!"
Đàm Việt vẫy tay, đáp lại.
Hai người đi thang máy lên phòng tổng giám đốc.
"Đàm tổng, anh đã về!" Thấy Đàm Việt, Trần Diệp không giấu được vui mừng.
"Có văn kiện không?" Đàm Việt trêu đùa.
Trần Tử Du chen vào: "Có, ở phòng làm việc của em."
"Tiểu Diệp, lát nữa mang qua phòng làm việc của anh, về rồi cũng phải bắt đầu làm việc thôi."
Ba người cười nói, trong bầu không khí vui vẻ đi tới phòng làm việc của Đàm Việt.
Đàm Việt cảm thán: "Vẫn giống như lúc anh đi."
"Phòng làm việc của anh ngày nào cũng được dọn dẹp, hôm qua còn tổng vệ sinh rồi."
"Chúng ta ăn trước đã, ngửi thấy mùi bánh bao bụng anh kêu rồi."
Tr·ê·n bàn để bánh bao và sữa đậu nành.
Đàm Việt c·ắ·n một miếng: "Vẫn là bánh bao ngon nhất."
Tiệm bánh bao này hắn rất t·h·í·c·h, ở ngay cạnh c·ô·ng ty, thường xuyên ghé qua.
Hai người trò chuyện trong lúc ăn sáng, Đàm Việt mới về, Trần Tử Du dứt khoát làm việc ở đây luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận