Từ Ly Hôn Bắt Đầu Vui Chơi Giải Trí

Chương 328: Cho Mạt Mạt nấu cơm

Chương 328: Nấu cơm cho Mạt Mạt
Tương Nam, vùng núi phía Tây thành phố Trường Sa.
Tổ tiết mục « Hướng về cuộc sống », công tác chuẩn bị giai đoạn trước ghi hình đang được tiến hành.
Đạo diễn Đường Tuấn và tổng sách lược Kha Gia Niên theo chỉ thị của Đàm Việt, bố trí hiện trường.
Đầu tiên phải quay là đoạn phim mở đầu, nhân vật chính là ba vị khách quý thường trú, theo thứ tự là Tiêu Thành, Tôn Cửu và Trương Văn Hoa.
Ba người đều là nghệ sĩ tuyến một, trong đó Tiêu Thành có nhân khí và địa vị cao nhất, thứ đến là Trương Văn Hoa. Tuy Tôn Cửu xếp hạng không bằng Trương Văn Hoa trong danh sách nhân vật công chúng tuyến một, nhưng anh ta có lý lịch dày, dù sao cũng đã ra mắt hơn hai mươi năm trong làng giải trí, mọi người gặp cũng phải gọi một tiếng Tôn lão sư.
Ba vị khách quý thường trú đang ở trong phòng nghỉ ngơi, còn Đường Tuấn và Kha Gia Niên đỡ lấy thái dương đứng ở trên sườn núi nhìn ra sườn núi nơi có ruộng đất, ở đó có cây trồng mà tổ tiết mục bố trí công phu.
"Phía Trần lão sư đã liên lạc thế nào?" Đường Tuấn đỡ chiếc nón lá dùng để che nắng trên đầu, hỏi Kha Gia Niên bên cạnh.
Kha Gia Niên không đội nón lá, gần đây anh ta cạo đầu trọc rất sạch sẽ, dưới ánh mặt trời chói lọi tỏa sáng, gật đầu nói: "Liên lạc rồi, Trần lão sư đồng ý tham gia buổi ghi hình đầu tiên của chúng ta, đúng rồi, còn có con trai của bà ấy cũng đến."
Nhìn cái đầu của Kha Gia Niên, Đường Tuấn không nhịn được trợn mắt nhìn, vừa rồi thật sự bị lóa mắt.
Đường Tuấn thu ánh mắt về, ho nhẹ một tiếng, nói: "Vậy cũng tốt."
Trần lão sư tên đầy đủ là Trần Trường Anh, nghệ thuật gia nổi tiếng Bân quốc, cũng là nhân vật không thể thiếu trong Xuân Vãn của Đài truyền hình trung ương, có nhân khí rất cao trong nước. « Hướng về cuộc sống » muốn sớm tạo danh tiếng, nên đã chi mạnh mời Trần Trường Anh cho kỳ đầu tiên. Trần Tử Du vung bút lớn, kinh phí đầu tư tiết mục liên tục không ngừng, hào phóng cực kỳ.
Còn con trai của Trần Trường Anh là Trần Lỗ, cũng là một diễn viên thanh niên trong giới, chỉ là danh tiếng không mấy nổi bật.
Kha Gia Niên quay đầu nhìn gian nhà nấm, rồi nhìn ruộng rau và ao cá cách đó không xa, hít sâu một hơi, nói: "Lão Đường, chương trình này của chúng ta tốt thế nào, không cần ta nói nhiều, từ Trần tổng đến Đàm tổng, đều rất coi trọng chúng ta, thậm chí mức độ coi trọng còn vượt qua « Joyful Comedians ». A, anh nghĩ xem « Joyful Comedians » bây giờ rực rỡ thế nào, chúng ta có thể 'cá mặn vượt vũ môn' hay không, thì phải xem vào tiết mục này."
Ai mà không muốn được cả danh và lợi, chỉ là trước kia ở bộ phận tiết mục, danh và lợi căn bản không liên quan đến bọn họ.
Nhưng bây giờ thì khác, Đàm Việt tự mình làm tiết mục, đó là có bảo đảm, thành tích sẽ không kém, thậm chí khả năng lớn sẽ nổi tiếng.
Theo tiền lệ của « Joyful Comedians », với những gì Đàm tổng nói trước đây, anh ta chỉ phụ trách mấy đợt quay đầu, sau này sẽ giao cho Đường Tuấn và Kha Gia Niên quay phim, Đàm Việt chỉ treo cái danh đạo diễn và tổng sách lược.
Nếu sau này « Hướng về cuộc sống » nổi tiếng, Đường Tuấn và Kha Gia Niên làm đạo diễn và tổng sách lược của tiết mục, địa vị trong giới khẳng định cũng sẽ "nước lên thì thuyền lên".
Đường Tuấn gật đầu thật mạnh, trong mắt có mong đợi và ngưng trọng, nói: "Cơ hội khó có được, hai anh em ta nhất định phải nắm bắt, ta nghe nói Lý Hạc và Trương Viện ở trong công ty không yên, đỏ mắt ghen tị với tổ Chu Tước của chúng ta."
Kha Gia Niên khinh thường cười cười nói: "Hai người này mới thật sự là ngốc, ban đầu Đàm tổng giao « Joyful Comedians » cho bọn họ, bọn họ còn đẩy ra, sau đó nhìn « Joyful Comedians » nổi tiếng, phỏng chừng bây giờ hối hận phát điên rồi."
Nhớ tới Lý Hạc và Trương Viện, Đường Tuấn cũng cười ha ha. Đảo không phải anh ta "cười trên nỗi đau của người khác", trước kia quan hệ của anh ta với Lý Hạc, Trương Viện không thể nói tốt, cũng không thể nói kém, nhưng theo việc Đàm tổng giao « Hướng về cuộc sống » cho tổ Chu Tước của mình, người của tổ Huyền Vũ đã mất cân bằng tâm lý, nhất là Lý Hạc, Trương Viện, nghe nói từng âm thầm đi tìm Đàm tổng, muốn giành « Hướng về cuộc sống » về.
Trong lòng mắng một tiếng "tầm nhìn hạn hẹp", ánh mắt của Đường Tuấn nhìn về phía xa xa, bầu trời dần đen lại, nói: "Trời sắp mưa."
Phương Nam, mùa hè, vùng núi, nơi đây mưa nhiều.
Kha Gia Niên cũng nhìn đám mây đen ngày càng dày đặc bên sườn núi kia, dần có gió lạnh thổi qua bên người, anh ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện, khá hứng thú nói: "Lão Đường, hơn một tháng nữa chính là cuộc thi tiết mục giải trí trực tuyến nhỉ?"
Đường Tuấn ngẩn ra, suy nghĩ một chút: "Đúng, bây giờ là giữa tháng bảy, cuộc thi bình chọn tiết mục giải trí trực tuyến là ngày 1 tháng 9, còn hơn một tháng nữa. Bất quá, hẳn là không liên quan nhiều đến chúng ta."
Cuộc thi tiết mục giải trí trực tuyến là kèm theo sự hứng thú của tiết mục giải trí trực tuyến mà tổ chức, mỗi năm một lần, đã tổ chức hai lần, thời gian tổ chức là ngày 1 tháng 9 hàng năm, năm nay sắp tổ chức lần thứ ba cuộc thi tiết mục giải trí trực tuyến.
Đường Tuấn sở dĩ ngẩn ra, là bởi vì các lần trước, bọn họ cho tới bây giờ đều là khán giả, thành tích tiết mục quá kém, căn bản không có tư cách tham dự.
Đường Tuấn có lòng tin với « Hướng về cuộc sống », chỉ là cuộc thi tiết mục giải trí trực tuyến sắp tới, đến lúc đó phỏng chừng « Hướng về cuộc sống » mới chỉ phát sóng một đoạn phim giới thiệu và tập đầu tiên, căn bản không có tụ tập được nhiều nhân khí, rất khó có thu hoạch gì ở cuộc thi tiết mục giải trí trực tuyến.
Kha Gia Niên cười khổ gật đầu một cái, thở dài nói: "Ta cũng chính là đột nhiên nghĩ đến chuyện này, quả thật không liên quan gì đến chúng ta. Bất quá phỏng chừng « Joyful Comedians » có thể xếp vào ba vị trí đầu."
Hiện tại tiết mục giải trí trực tuyến trong nước, mạnh nhất không thể nghi ngờ là « Thứ Nguyên Bang », thứ đến là « Joyful Comedians », sau đó là tiết mục cũng mạnh mẽ thu hút không kém « Ta là Đại Trinh Thám ».
Nếu như không có bất ngờ, top 3 cuộc thi tiết mục giải trí trực tuyến lần thứ ba năm nay, chính là ba chương trình này. Xếp hạng càng cao, được chú ý càng nhiều, lợi ích thu được càng lớn.
"Ai."
Đường Tuấn thở dài, nói: "Năm nay chúng ta không có duyên với cuộc thi tiết mục giải trí trực tuyến, sang năm là có cơ hội."
Kha Gia Niên gật đầu một cái, « Hướng về cuộc sống » muốn nổi tiếng, một mặt là phải xem chất lượng tiết mục, mặt khác cũng phải xem tiết mục có đạt giải thưởng hay không.
Mà cuộc thi tiết mục giải trí trực tuyến chính là một trong những giải thưởng cực kỳ có giá trị về phương diện tiết mục giải trí trực tuyến trước mắt.
Ánh mắt của Kha Gia Niên từ đám mây đen cuồn cuộn trên đỉnh núi xa thu hồi, nói: "Thời tiết thay đổi, sắp mưa, về thôi."
Đường Tuấn nâng chiếc nón lá trên đầu, gật đầu nói: "Về thôi, làm nồi lẩu ăn."
Hai người xoay người lại, đi không mấy bước, Đường Tuấn đột nhiên nói: "Nghĩ lại, trước Hứa Hẹn thả vào cốp của ta hai bình rượu trắng, có muốn dọn sạch của hắn không?"
Kha Gia Niên nhướng mày một cái, trầm giọng nói: "Bao nhiêu độ?"
Đường Tuấn nói: "52 độ."
Kha Gia Niên nhíu mày càng sâu, suy nghĩ một chút, mới gật đầu nói: "Cũng không phải không được."
Hai ngày sau, Đàm Việt ngồi máy bay đến sân bay Trường Sa, sau đó được nhân viên công ty trú tại Trường Sa lái xe đưa vào nơi đóng quân của tổ tiết mục.
Tổ tiết mục thuê một căn nhà, gọi là nhà nấm, sau đó ba vị khách quý thường trú sẽ vào ở đó, còn nhân viên làm việc của tổ tiết mục chính là hạ trại cắm trại ở trên mặt đất bằng phẳng giữa sườn núi.
Tổ tiết mục vốn dự định để Đàm Việt ở một gian phòng trong nhà nấm hoặc thuê một căn nhà khác trong thôn cho Đàm Việt, nhưng bị Đàm Việt cự tuyệt.
Sau khi Đàm Việt đến, liền được Kha Gia Niên và Đường Tuấn dẫn vào lều vải đã được sắp xếp xong.
Vào lều trại, Mạt Mạt liền bắt đầu thu dọn cho Đàm Việt, đầu tiên là trải chăn đệm cho Đàm Việt, sau đó lau chùi bàn ghế trong lều, sau khi không còn chút bụi bẩn, lại từ trong xe ôm máy tính của Đàm Việt ra, đặt trên chiếc bàn đã được lau chùi sạch sẽ.
Đứng thẳng người lên, xoa cái eo hơi mỏi, Mạt Mạt cúi đầu nhìn đầu gối và bắp chân hơi đỏ lên vì quỳ trải giường chiếu, hơi bất mãn chu miệng.
Đôi chân dài xinh đẹp của mình, lại ở đây quỳ thu dọn phòng cho lão đại, thật là lãng phí.
"Lão đại đúng là, quá đáng!"
Mạt Mạt âm thầm oán trách trong lòng.
Tuy trong lòng oán trách Đàm Việt làm như không thấy, nhưng vẫn cầm chổi lên bắt đầu quét dọn vệ sinh. Trong lúc đó, Đàm Việt sai người tới gọi Mạt Mạt cùng đi ăn thịt dê xiên nướng ở một căn lều lớn khác, nhưng đều bị Mạt Mạt từ chối.
Mạt Mạt cảm thấy lão đại hôm nay từ Kinh Thành bay đến Trường Sa, lại ngồi mấy tiếng xe, lắc lư vào núi, thân thể khẳng định mệt mỏi, ăn cơm xong muốn nằm trên giường nghỉ ngơi, nàng muốn thu dọn xong cho hắn trước.
Chỉ là cô ngốc này không nghĩ rằng, nàng một đường theo lão đại đi làm tùy tùng, mức độ cực khổ và mệt nhọc, so với Đàm Việt còn nhiều hơn không ít.
Sau khi quét dọn lều vải của Đàm Việt sạch sẽ, Mạt Mạt lại kiểm tra một lần, không có vấn đề gì liền vỗ tay một cái, xoay người rời đi đến căn lều vải của mình.
Mạt Mạt có bệnh thích sạch sẽ, nàng đã quét dọn phòng cho Đàm Việt không nhiễm một hạt bụi, phòng của mình tự nhiên cũng như vậy.
Chỉ là thu dọn xong, đã 10 giờ tối, trong căn lều ăn thịt dê xiên nướng, không còn âm thanh truyền tới, hẳn là yến hội đã kết thúc.
Mạt Mạt không biết phòng bếp ở đâu, hơn nữa giờ này, trong phòng bếp khẳng định cũng không có đồ ăn, liền lấy ra một thùng mì gói, dùng nước nóng pha ăn.
Vừa mới bật điện thoại di động lên, chuẩn bị vừa xem điện thoại, vừa ăn mì gói, liền nghe thấy tiếng bước chân truyền đến bên ngoài lều.
Mạt Mạt đầu tiên là giật mình, sau đó liền nhận ra chủ nhân của tiếng bước chân, gương mặt căng thẳng giãn ra, khóe miệng hơi cong lên, vui vẻ nhìn về phía cửa lều.
"Mạt Mạt, nếu không ngủ, mở cửa cho ta." Bên ngoài lều, truyền đến tiếng thúc giục của Đàm Việt.
Mạt Mạt mới đột nhiên nhớ tới, mình đã kéo khóa lều từ bên trong, liền vội vàng đứng lên, đi tới cửa lều kéo khóa ra.
Vừa mới vén cửa lên, Đàm Việt liền bước nhanh đến, hai tay còn bưng hai mâm thức ăn, trên mỗi mâm thức ăn còn đặt một cái bánh bao lớn, hai cái bánh bao trắng như tuyết đặc biệt bắt mắt.
"Hoắc, ngươi chậm một chút nữa, ta thật sự không cầm được rồi."
Đàm Việt vội vàng đặt hai mâm thức ăn lên bàn, vung vẩy mấy ngón tay.
Mạt Mạt ngẩn người, nhìn thức ăn còn bốc hơi nóng trên bàn, lại nhìn ngón tay hơi đỏ lên của Đàm Việt, trong nháy mắt liền hiểu.
"Lão đại."
Ánh mắt của Mạt Mạt long lanh, cặp mắt phiếm hồng nhìn Đàm Việt, đi tới trước người Đàm Việt, nắm lấy cổ tay Đàm Việt, đưa ngón cái vào trong miệng nhẹ nhàng mút.
Đàm Việt luôn luôn trấn định, tâm cảnh lúc này phá công, sắc mặt đỏ bừng lên, hơn nữa đỏ đến tận mang tai.
"Bốp" một tiếng, Đàm Việt liền rút ngón tay ra khỏi miệng Mạt Mạt, trợn mắt nói: "Nhóc con, ngươi làm gì vậy?"
Mạt Mạt hít mũi một cái, tội nghiệp nhìn Đàm Việt, nói: "Lão đại, ta thổi cho anh chứ sao."
Đàm Việt nhếch miệng, nghĩ thầm có ai thổi như ngươi không? Trực tiếp thổi vào trong miệng, đây là thổi ngón tay, hay là thổi gì đây?
Đàm Việt chỉ vào món cà chua xào trứng và thịt xào ớt xanh trên bàn, nói: "Ta nghe nói ngươi buổi tối chưa ăn cơm, đem những thứ này ăn hết đi, hai cái bánh bao hai món ăn."
Mạt Mạt nhìn thức ăn còn bốc hơi nóng trên bàn, bụng không có ý chí réo lên hai tiếng, muốn nói mình không ăn hết nhiều như vậy, nhưng mình quả thật có thể ăn hết, hơn nữa lão đại là biết rõ lượng cơm của mình...
"Cảm ơn lão đại nhiều."
Mạt Mạt ngồi xuống, cầm một cái bánh bao, "A ô."
Một cái bánh bao, một quả trứng gà, một ít thịt xào.
Mạt Mạt đã đói từ lâu, bây giờ ăn đương nhiên là cực kỳ ngon miệng.
"A, lão đại, anh làm món ăn này hả?"
Mạt Mạt miệng nhét đầy, nói chuyện có chút không rõ, phát âm không rõ.
Bất quá Đàm Việt ngược lại là có thể nghe được, gật đầu một cái, nói: "Trong phòng bếp có không ít nguyên liệu, ta liền thuận tay xào cho ngươi hai món."
"Ngon quá, ngon quá đi." Mạt Mạt vừa ăn, vừa giơ ngón tay cái lên với Đàm Việt.
Đàm Việt cười lắc đầu một cái, bưng mì gói của Mạt Mạt lên, xoay người đi ra ngoài, đổ vào thùng rác bên ngoài, sau đó mới xoay người trở lại.
Mạt Mạt vẫn đang ăn rất ngon lành.
Nhìn Mạt Mạt ăn vui vẻ như vậy, Đàm Việt cũng rất cao hứng, ai cũng là cha mẹ sinh ra, Mạt Mạt từ nhỏ điều kiện gia đình vẫn không tệ, là minh châu trong lòng cha mẹ, hôm nay vì dọn phòng cho mình, đến bữa tối cũng không kịp ăn, Đàm Việt trong lòng cũng không thoải mái.
Cho nên sau khi ăn tối xong, Đàm Việt biết Mạt Mạt còn chưa ăn cơm, liền đến phòng bếp làm hai món ăn mang tới.
Đàm Việt có một thời gian không tự mình xuống bếp, nhưng từ cách ăn của Mạt Mạt, có thể thấy tài nấu ăn của mình không hề giảm sút.
Nhắc tới, hắn có thể có được tài nấu ăn không tệ như bây giờ, vợ trước của nguyên chủ Tề Tuyết có thể nói là có công lớn.
Nguyên chủ vì để Tề Tuyết ăn ngon, khắp nơi tìm đầu bếp của các khách sạn lớn ở thành phố Tể Thủy, học được tay nghề của đầu bếp khách sạn cao cấp, sau đó Đàm Việt xuyên không tới, cũng kế thừa tay nghề nấu ăn này của nguyên chủ.
Hơn mười phút sau.
"Nấc."
"Nấc."
"Nấc."
Mạt Mạt đúng là vẫn còn bị nghẹn, bắt đầu không ngừng nấc, làm mặt đỏ bừng, cũng không dám ngẩng đầu nhìn Đàm Việt.
"Lão đại... nấc... anh làm... nấc... cơm ngon quá." Mạt Mạt cố gắng kiềm chế cơn nấc trong cổ họng, nhưng vẫn không nhịn được.
Đàm Việt cười ha ha, nói với Mạt Mạt: "Trước đừng vội nghỉ ngơi, đứng một lúc tiêu cơm, cảm thấy trong dạ dày thoải mái, thì hãy nằm xuống nghỉ ngơi."
"Vâng vâng, em biết rồi, lão đại."
Đàm Việt gật đầu một cái, dùng giấy vệ sinh lau bàn, sau đó bưng mâm lên đi ra ngoài.
Mạt Mạt muốn giúp đỡ thu dọn, nhưng bị Đàm Việt trực tiếp từ chối.
Nhìn bóng lưng Đàm Việt, Mạt Mạt trong lòng rất an bình, cũng rất ấm áp.
"Nấc."
PS:
Cảm tạ 【 Việt Nam fan kelly 】 đại lão 999 Qidian tiền khen thưởng.
Cảm tạ 【 tinh không vật ngữ 】 đại lão 500 Qidian tiền khen thưởng.
Cảm tạ 【 liền nói có phải hay không là ngươi 】 đại lão 300 Qidian tiền khen thưởng.
Cảm ơn mọi người ủng hộ ~
Cuối cùng, lại xin các thư hữu một phiếu cuối tháng, phiếu đề cử.
Chúng ta cố gắng đổi mới, cố gắng lên!
Đúng rồi, chúc mọi người Đoan Ngọ Tiết vui vẻ,
//ầy. cảm tạ qua loa
Bạn cần đăng nhập để bình luận