Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 83 - Không Nhận Họ Hàng




Đương nhiên Cố Quảng Hạ biết tính khí của anh, cười, đáp: “Được, vậy giao cho em.”
Anh ấy không ở lại lâu, vì xe lừa là của người khác, còn phải quay về trả cho họ.
Người đi rồi, Chu Dã định đi tìm Trương Mã Tử gây sự nhưng lại không biết tên này đã trốn ở đâu rồi.
“Chắc chắn là biết anh muốn dạy dỗ nó nên chạy trốn rồi!” Lý Thái Sơn xem náo nhiệt không chê mệt liền nói.
Bên cạnh, Vương Nhị Anh lộ ra vẻ mặt uể oải, ngáp ngắn ngáp dài, nói: “Anh Dã, anh cẩn thận chút nhé. Trương Mã Tử còn có anh trai đấy. Trương Đại Căn đánh nhau cũng lợi hại lắm.”
“Trương Mã Tử đó đúng là đáng đánh. Nếu Trương Đại Căn dám đến thì cứ chờ anh Dã tiếp đón!” Lý Thái Sơn nói với vẻ chắc nịch.
Ngay cả mấy anh em nhà họ Trần mà Chu Dã cũng dám một mình đấu lại, đương nhiên không sợ Trương Đại Căn.
Anh nhìn Vương Nhị Anh, hỏi: “Cậu sao vậy?”
Lý Thái Sơn trả lời giúp Vương Nhị Anh, nheo mắt cười, đáp: “Anh Dã, anh không biết đâu, thằng này giỏi lắm, nó đang quen với quả phụ họ Dương!”
Lý Thái Sơn cũng rất ngưỡng mộ.
Nhưng Vương Nhị Anh quả thật đang quen với quả phụ họ Dương. Tuy cũng phải tốn tiền nhưng anh ta cũng không tiêu tiền một cách uổng phí, thế là cả người đều mệt lả.
Chu Dã cảm thấy chán ghét.
Vương Nhị Anh nói: "Tôi như thế không phải là thèm phụ nữ đến phát ốm hay sao."
"Còn thanh niên trí thức Mã thì sao?" Chu Dã hỏi: "Cậu đã bỏ cuộc rồi à?"
"Cô gái đó đâu có dễ tiếp cận, dẫn cô ta lên huyện tốn bao nhiêu tiền mới chịu cho tôi sờ vào tay một chút!" Vương Nhị Anh nói đến Mã Quyên liền lộ ra vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi.
"Anh Dã, anh cho Nhị Anh một ít lời khuyên đi, cứ thế này không ổn đâu." Lý Thái Sơn nói.
Chu Dã không muốn dây dưa với họ: "Tôi có lời khuyên gì đâu, Mã Quyên thích Đặng Tường Kiệt. Nếu quả thực không được thì cậu cứ bỏ cuộc đi. À, trưa nay tôi qua chỗ anh Quảng Thu của tôi uống rượu, hai người có đi không?"
Vương Nhị Anh thì về nhà ngủ bù. Lý Thái Sơn thì nói sẽ đi qua chúc mừng chàng rể.
Chu Dã không chỉ nói với hai người họ, mà còn đến nói với Lý Đại Sơn, Lý Phong Thu và con trai của chú Đào đánh xe lừa là Đào Ngõa Phiến.
Anh suy nghĩ lại, cuối cùng vẫn cho anh trai mình một chút thể diện.
Anh đến chỗ anh cả Chu Xuyên để nói chuyện này.
"Anh không đi, cậu út cũng không coi anh là người nhà, các người tự đi đi!" Chu Xuyên không nhận họ hàng, không nói hai lời liền từ chối.
Chu Dã nhìn người anh trai này, không nói gì mà quay người bỏ đi.
Sau khi anh đi rồi, chị dâu Chu mới đi ra từ trong nhà, nhìn theo bóng lưng anh, lạnh lùng hừ một tiếng: "Mời cái gì? Một chút nước đái ngựa đó có gì hay ho! Anh không đi là đúng. Nếu thật sự khiến người ta nghĩ nhà mình đi lại thân thiết với nó, đến lúc không có cơm ăn không phải nó sẽ tìm đến cửa sao? Đừng tưởng em không biết ý đồ của nó!"
Chu Giang nói: "Sao anh có thể đi chứ? Cậu út anh nghèo như vậy!"
"Hai người cậu khác của anh cũng vậy!" Chị dâu Chu nói: "Bên nhà anh không có họ hàng nào ra gì, lúc quan trọng vẫn phải dựa vào nhà em!" Chị ta dương dương tự đắc nói.
Đến giữa trưa, Chu Dã liền dẫn theo người đến nhà chú Trương.
Chú Trương và thím Trương cũng đã chuẩn bị sẵn rượu, không chỉ có rượu, mà còn có lạc rang, lạc luộc, v.v.
Hơn nữa cũng không chỉ có người mà Chu Dã gọi đến, Lý Phong Thu cũng có quan hệ tốt với Trương Đại Căn nên cũng đã gọi Trương Đại Căn đến. Anh ấy là anh trai của Trương Mã Tử.
Trương Mã Tử là một gã côn đồ nhưng Trương Đại Căn lại là người đàng hoàng. Sau khi nghe Lý Phong Thu kể lại em trai của anh ấy lấy khuyết điểm của người ta ra châm chọc, liền tự phạt mình một ly xin lỗi Cố Quảng Thu: “Thằng hai nhà tôi là một đứa không có liêm sỉ, đợi khi nào tôi gặp nó nhất định sẽ dạy dỗ nó một trận. Mong anh đừng chấp nhặt với nó!”
Cố Quảng Thu cũng uống một ly đáp lại anh ấy.
Cùng với Chu Dã, Lý Đại Sơn, Lý Phong Thu, Đào Nghõa Phiến và Lý Thái Sơn bọn họ ở đó, không khí tự nhiên trở nên náo nhiệt.
Mà sau bữa rượu này, tất nhiên Cố Quảng Thu cũng đã quen biết với những người bạn này, bắt đầu hòa nhập với đại đội Ngưu Mông.
Sau khi Cố Quảng Thu đến đại đội Ngưu Mông, chú Trương dẫn anh ấy đến nhà những người già khác.
Ví dụ như nhà đội trưởng là phải đi, nhà chú Đào cũng phải đi, còn cả các bậc bề trên của nhà họ Trương, nhà của chú Trương và nhà Trương Đại Căn mặt rỗ cũng có cùng một tổ tiên, nhưng mà đã cách nhau tầm năm đời.
Sau khi Cố Quảng Thu đến chào hỏi các bậc bề trên thì mới coi như có thể nghỉ ngơi.
Tuy nhiên, Cố Quảng Thu là người không chịu ngơi tay, anh ấy rủ Châu Dã đi săn trên núi, anh ấy muốn tìm một ít món ăn hoang dã mang về để cải thiện bữa ăn của cả nhà.
Chắc là vì có may mắn của chú rể mới cưới, đi mấy ngày, ngày nào cũng có thu hoạch, bắt được ba con thỏ cực kỳ mập mạp và mấy con gà rừng, thức ăn cũng ngon hơn nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận