Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 72 - Chắc Là Sợ Tôi Vay Tiền




Thời buổi này muốn xây nhà không phải là một việc dễ dàng gì, đặc biệt là một căn nhà có hai gian nhà ngói như nhà họ Trương, trước kia chú Trương tham gia quân ngũ, có tiền trở về xây nhà, có không ít người thích căn nhà của nhà họ Trương, nhưng vì Trương Kiều Mai muốn tìm người ở rể nên chẳng một người đàn ông tốt nào muốn cả.
Nhưng nếu có một cách trung hòa như vậy thì trong thôn có rất nhiều thanh niên đồng ý đó!
Chỉ là hiện giờ đã quá muộn!
Biện pháp này của Chu Dã cũng khiến đám ăn chơi rảnh rỗi trong thôn như Lý Thái Sơn trợn tròn cả mắt.
Trong số bọn họ có không ít người để ý đến Trương Kiều Mai.
Chỉ có điều dù để ý đến Trương Kiều Mai, nhưng lại muốn cô hạ thấp yêu cầu, sau này còn không phải là tùy bọn họ muốn làm gì thì làm hay sao?
Cả đám đều chờ ngày được ăn bám.
Nhưng không ngờ nửa chừng lại có một kẻ nhảy ra phá đám!
Những người khác không dám đến trước mặt Chu Dã mà oán trách, nhưng Lý Thái Sơn thì dám.
Chu Dã liếc nhìn anh ta một cái, “Cậu cần phải biết rõ rằng đó là anh họ của tôi, còn thân hơn cả anh ruột nữa đó.”
“Tôi cũng là anh em của anh mà, tôi cũng gọi anh là anh, lần trước tôi đến nói với anh là chú thím Trương ưng ý với tôi, sao anh không nói ý này với tôi!” Lý Thái Sơn gân cổ nói.
Chu Dã vỗ vỗ bả vai anh ta, “Kỳ thật không phải tôi làm anh mà lại không muốn giải quyết chuyện lớn cả đời của cậu, thật sự là việc này không phù hợp với cậu. Cậu cho rằng chú thím Trương dễ nói chuyện lắm à? Có biết vì sao họ lại chọn anh Quảng Thu nhà tôi không? Đó là vì lúc trước anh Quảng Thu có đến làm nền nhà giúp tôi, thấy anh ấy làm việc chăm chỉ, lại đồng ý chăm sóc cô chú Trương lúc tuổi già, hiểu không? Anh ấy chuyển hộ khẩu sang đại đội Ngưu Mông không phải là để Trương Kiều Mai nuôi mình, anh ấy phải làm việc ngoài đồng, phải làm trụ cột làm lao động chính trong nhà. Cậu đừng có chỉ nghe người ta nói về chỗ tốt, cũng phải nhìn xem anh Quảng Thu phải trả giá những gì chứ?”
Lý Thái Sơn hơi sửng sốt, nhưng không thể không nói là sau khi nghe rõ thì đúng là như vậy thật.
Đúng là anh ấy không hề đến nhà người ta làm con rể chỉ ăn không chơi không, người con rể này còn phải chăm lo cho cha mẹ vợ, họ đều cần phải ăn cơm.
Còn anh ta thì đến cả bản thân mình còn không nuôi nổi, bảo anh ta nuôi họ thì chẳng phải là anh ta sẽ mệt chết đi được hay sao?
“Sang năm hãy đi ra đồng làm việc chăm chỉ với tôi, nhìn xem đã già đầu rồi, thật sự không thể cứ ăn chơi lêu lổng mãi được.” Chu Dã nói.
Lý Thái Sơn nhăn nhó, “Tôi còn muốn chơi tiếp, làm việc nhà nông mệt chết đi được.”
“Mệt cũng phải làm, chúng ta phải biết chịu khổ trước thì mới được sướng sau chứ, chờ cậu lấy vợ sinh con rồi, con cái lớn lên thì có thể gánh vác công việc, vậy thì cậu sẽ nhàn rỗi thôi.”
Lý Thái Sơn, “……” Chờ đến ngày tháng năm nào đây.
“Nói mới nhớ, Vương Nhị Anh đâu, sao gần đây không gặp cậu ta.” Chu Dã chuyển chủ đề, hỏi.
Lý Thái Sơn nói: “Cậu ta chạy đến thôn khác đánh bạc rồi.” Nói rồi lại mắng chửi người ta, “Cái tên chó đó, không thèm để ý gì đến tôi, chắc là sợ tôi vay tiền đó!”
“Không theo đuổi thanh niên trí thức Mã nữa à?” Chu Dã nhướng mày.
“Thanh niên trí thức Mã nào có dễ theo đuổi như vậy chứ? Làm gì cũng phải dùng tiền, mà cậu ta làm gì có tiền, thanh niên trí thức Mã chẳng thèm nhìn cậu ta lấy một cái.”
Lý Thái Sơn nói, “Rất là thực tế!”
“Hiện nay bên ngoài rất là phức tạp, bảo Vương Nhị Anh chú ý một chút, đừng có dính líu vào.”
“Tôi cũng nhắc cậu ta rồi, cậu ta không thèm phản ứng lại, tôi lười nên mặc kệ cậu ta.”
Lý Thái Sơn nói chuyện với Chu Dã một lúc thì trở về.
Chu Dã liền về phòng đi ngủ, bởi vì đêm nay anh phải đi ra ngoài.
Bạch Nguyệt Quý đang ở nhà chị Lý, còn gọi cả Trương Kiều Mai đến nói chuyện phiếm, sau khi quyết định kết hôn, thần thái của Trương Kiều Mai đã trở nên khác trước.
Tuy trước kia Trương Kiều Mai không hề oán giận gì cả, nhưng khi nhìn cô ấy, Bạch Nguyệt Quý có cảm giác rất là nặng nề, áp lực.
Nhưng hôm nay nhìn thì dường như cảm thấy Trương Kiều Mai đã nhẹ nhõm đi không ít.
“Người đã đính hôn nhìn đã thấy khác ngay rồi, như trên sách nói thì chính là vui mừng ra mặt đấy.” Chị Lý vừa nhặt đậu vừa cười nói.
Trương Kiều Mai cười, “Chị đừng có trêu chọc em.”
“Không phải trêu chọc, tôi cũng cảm thấy như vậy, nhìn cô có tinh thần hơn trước nhiều.” Bạch Nguyệt Quý cười nói.
Trương Kiều Mai sắp lấy Cố Quảng Thu, sẽ trở thành chị em dâu với Bạch Nguyệt Quý, đương nhiên Bạch Nguyệt Quý không thấy có gì phải khách sáo.
Trương Kiều Mai vừa khâu vá quần áo vừa hỏi: “Thế lúc trước trông tôi rất uể oải à?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận