Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 202 - Xát Ngô




Hơn nữa, hiện tại hai đứa cũng đã được sáu tháng tuổi, Bạch Nguyệt Quý đã bắt đầu cho chúng ăn dặm, chỉ uống thêm một chút sữa. Hiện tại hai anh em chỉ uống hai bữa sữa một ngày, khi ngủ vào ban đêm, ngoài việc thức dậy uống một bữa sữa đêm, về cơ bản chúng có thể ngủ một mạch đến sáng.
Vì vậy, sữa bột này đã được tiết kiệm lại, đều dành cho Chu Dã để bồi bổ cơ thể.
Những thứ khác có thể ăn được, là rau xào với dầu mỡ, cũng như dưa chuột và cà chua do vườn nhà sản xuất ra.
Nhưng vận may của Chu Dã không phải là thứ mà người khác có thể thổi phồng, trong lĩnh vực này anh cũng có chút thực lực.
Vào giữa tháng 10, khi đang thu hoạch lúa mì mùa xuân ở cánh đồng lúa mì, anh đã bắt được một con thỏ rừng.
Nó chui ra từ cánh đồng lúa mì, phản ứng của Chu Dã rất nhanh, quét chân qua một cái, con thỏ xám đang ẩn nấp trong cánh đồng lúa mì để ăn lúa mì đã bị anh đá lên trời.
Sau một cú lộn nhào, nó ngã xuống đất và chết.
Chu Dã cầm con thỏ lên, nó nặng trịch. Đây là con thỏ béo nhất mà anh từng thấy, ngay cả thỏ rừng trên núi cũng không có con nào béo như vậy!
“Anh Dã!” Lý Thái Sơn kích động không thôi: “Anh sắp có thịt ăn rồi đấy!”
Mãi đến lúc này những người khác mới phản ứng lại, đều vô cùng ngưỡng mộ, con thỏ chui ra nhanh như chớp, họ cảm thấy chỉ cần chớp mắt một cái là nó đã biến mất.
Không ngờ Chu Dã lại lợi hại như vậy, chỉ cần một cú đá là đã bắt được con thỏ này.
Chu Dã cũng vui mừng, cuối cùng cũng có thịt ăn rồi, mấy ngày nay anh cảm thấy trong bụng chẳng còn chút mỡ nào nữa.
“Đem bát theo, tối nay đến chia một bát!” Anh lập tức nói.
Lý Thái Sơn reo hò: “Hoan hô anh Dã!”
Cố Quảng Thu, Lý Phong Thu và những người khác bật cười nhưng cũng lấy lại tinh thần, họ cứ mong cũng có thể bắt được một con.
Tuy nhiên không có, chỉ có một con nhưng đã rơi vào tay Chu Dã rồi.
Về việc chia cho người khác một chút, Bạch Nguyệt Quý không có ý kiến mà còn tán thành.
Cô cũng không ủng hộ việc ăn một mình, ăn một mình đau tức, làm một mình cực thân.
Hơn nữa, nếu không tại sao người ta lại nói nhân duyên của Chu Dã hiện giờ ngày càng được yêu mến? Nhược điểm của anh rất rõ ràng nhưng ưu điểm cũng rất nổi bật.
Chính là anh không quá coi trọng những thứ vật chất ngoài thân.
Thịt ở thời điểm này rất quý giá nhưng anh lại sẵn sàng chia sẻ.
Có cho mới có nhận.
Lý Thái Sơn, Cố Quảng Thu, Lý Phong Thu, còn cả Lý Đại Sơn, Lý Đại Hải và Đào Ngõa Phiến nhà chú Đào. Lúc đó bọn họ đều chia một ít lúa mạch.
Vì vậy họ đều có phần, mỗi người một bát, một nửa khoai tây một nửa thịt thỏ.
Khoai tây cũng thấm đẫm nước dùng thịt thỏ đỏ kho, đặc biệt thơm ngon, Bạch Nguyệt Quý còn thêm nhiều nước dùng vào. Nước dùng này mà chan vào cơm thì ngon không thể tả.
Chia những thứ này xong, Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý tự ăn phần còn lại.
Vì con thỏ này, tinh thần của Chu Dã và nhóm người này cũng khác hẳn, làm việc cũng có nhiều sức lực hơn.
Chẳng qua là thỏ trong ruộng không nhiều, cũng chỉ bắt được một con mà thôi.
Những người khác cũng có nhìn thấy nhưng thỏ chạy quá nhanh, vốn dĩ không bắt được.
Sau khi thu hoạch lúa mì, mọi người bắt đầu thu hoạch ngô.
Bẻ ngô cũng không phải là một công việc dễ dàng. Bẻ ngô cả ngày, cảm thấy tay như không phải của mình vậy.
Những người đàn ông khỏe mạnh đi bẻ ngô, còn những người già và phụ nữ mang thai không tiện làm việc thì đến đây để xát ngô.
Khi làm công việc này, Bạch Nguyệt Quý cũng dẫn theo Đâu Đâu và Đô Đô đến đây giúp đỡ.
Bởi vì còn phải chăm sóc hai anh em cũng như nấu cơm nên một ngày cô chỉ kiếm được ba công điểm, đó là nhờ cô xát ngô khá nhanh.
Nếu như trước đây, có lẽ Bạch Nguyệt Quý dẫn theo con cái đến đây sẽ bị người ta chế giễu.
Nhưng bây giờ thì khác, danh tiếng của cô và Chu Dã ngày càng tốt hơn, mặc dù có tiếng là không biết cách chi tiêu nhưng tiền của cô không phải là của người khác, không liên quan gì đến họ.
Hơn nữa, cô cũng chia sẻ cho những gia đình quen biết một ít những thứ tốt mà cô có. Mọi người đều biết rõ điều đó.
Ví dụ như thím Tôn khó tính, chỉ vì trước đây Bạch Nguyệt Quý không nhận trứng của bà ta, mà còn tặng bà ta một hũ mật ong nên bà ta có ấn tượng tốt với cô.
Tuy nhiên, bà ta không biết rằng Bạch Nguyệt Quý chỉ có ấn tượng bình thườn với bà ta.
Thím Đào cũng có ấn tượng tốt với Bạch Nguyệt Quý.
Còn cả bà Lý, lúc này không có ai cần sinh con, không ai mời bà ấy đi đỡ đẻ, bà ấy cũng đến đây xát ngô.
Mẹ Thái Sơn và thím Trương không có ở đây, họ đi tham gia các công việc khác, còn Trương Kiều Mai hiện đang ở đây xát ngô.
Bụng của Trương Kiều Mai đã bắt đầu lộ rõ.
“Tính ngày thì có lẽ phải đến dịp Tết mới sinh đúng không?” Bà Lý nói.
“Vâng ạ.” Trương Kiều Mai cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận