Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 580 - Thế Giới Hạnh Phúc Của Hai Người 2




Trước đây, cô cũng từng được nghe qua từ những người phụ nữ đã kết hôn một chút.
Ví dụ như họ nói rằng sau khi sinh con xong thì sẽ không bao giờ ở chung phòng với chồng. Họ còn nói mối quan hệ thuần khiết nhất trên thế giới này chính là mối quan hệ của vợ chồng trung niên. Khi mà một nụ hôn cũng có thể trở thành cơn ác mộng trong mấy ngày liền.
Một điểm nữa là trong một tháng có thể có một hoặc hai lần sinh hoạt vợ chồng đã là khá tốt rồi, có khi đến cả nửa năm còn không có đến một hai lần ấy chứ.
Họ còn nói khi còn trẻ mua một lần mười chiếc nhưng không đến mấy ngày lại phải mua, còn bây giờ đầu năm mua một hộp cuối năm vẫn còn có thể dư lại vài cái.
Dù hiện tại còn lâu anh mới đến tuổi trung niên, nhưng cũng không còn trẻ nữa, quan trọng là cũng đã có mấy đứa con nhưng về phương diện này anh vẫn không hề thay đổi giống như những năm đó.
Nó thật sự khiến cô bị mệt mỏi nhưng…… Cũng vui sướng…
Được rồi. Gặp một người đàn ông như vậy thì cô cũng không trở thành một người phụ nữ vô ích.
Chu Dã cũng không biết suy nghĩ trong lòng vợ, bị vợ nũng nịu trừng mắt nhìn anh thì anh cũng không xấu hổ, mỉm cười rồi tiến đến hôn cô một cái.
Cô ở nhà được người đàn ông thô lỗ giúp đỡ ăn cơm sáng, Bạch Nguyệt Quý lập tức sửa soạn một chút.
Bởi vì cô cũng muốn hưởng thụ thế giới của hai người một chút.
Sau khi hai vợ chồng thu dọn đồ đạc xong xuôi thì giao nhà cho Lý Đại Ni trông coi, còn họ thì đi ra bên ngoài ăn uống, vui chơi và cùng nhau đi xem phim hay gì khác.
Thế giới của hai người cũng chỉ có thể thoải mái, sung sướng đến như vậy.
“Vợ à. Anh thấy rằng chúng ta chưa bao giờ được trải qua những ngày như vậy.” Chu Dã nói.
Bạch Nguyệt Quý cười khẽ: “Làm sao, anh còn cảm thấy bị thiệt ư?”
Hôm nay, họ giống như cặp đôi trai gái hẹn hò với nhau khi đang yêu, chỉ là thứ tự của họ thì ngược lại, là cưới trước yêu sau.
Đầu tiên là kết hôn, sinh con, nuôi con, rồi sau đó mới đến cùng nhau tay trong tay đi dạo phố như hiện tại.
“Anh chỉ cảm thấy vợ phải chịu thiệt.” Chu Dã nói. Anh đã nhìn thấy rất nhiều người trẻ tuổi đều làm như vậy.
Nhưng mà trước đó vợ anh vẫn luôn sống ở nông thôn, cũng chưa bao giờ hưởng thụ những điều này.
Nhưng Bạch Nguyệt Quý chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình thiếu thốn cái gì. Những gì cần có cô đều có, tất nhiên chắc chắn cũng có một vài thứ không có, nhưng con người làm sao có thể có hết được tất cả mọi thứ chứ?
Từ trước đến giờ Bạch Nguyệt Quý không bao giờ được voi đòi tiên. Nếu có được thì cô sẽ trân trọng, nếu không có được thì cô cũng sẽ không quá coi trọng.
Chu Dã nhìn ra được vợ mình rất thích kiểu hẹn hò này, anh cũng rất thích.
Cho nên anh quyết định sau này mỗi lần trở về, anh đều phải trải qua thế giới của hai người cùng với vợ. Bởi vì hẹn hò với vợ thật sự quá thoải mái, vui sướng vô cùng.
Buổi sáng hai vợ chồng ra ngoài đến khi chiều muộn mới trở về.
Lúc này bọn nhỏ đều đã ở nhà. Một ngày không gặp, dù bọn nhỏ làm ầm ĩ một chút nhưng họ cũng vô cùng bao dung.
Họ nghe bé út nói hôm nay bọn chúng đã đi những nơi nào cùng với bác Ngô, gặp những người nào, và ăn những món ngon gì cùng bác ấy.
Cái miệng nhỏ thật biết nói chuyện.
Đến giữa tháng 5, Chu Dã sẽ xuất phát xuống miền nam.
Nhưng Bạch Nguyệt Quý với bọn nhỏ cũng không có ảnh hưởng gì.
Bởi vì hiện tại Chu Dã vừa trở về thì lập tức có thể ở nhà từ mười ngày đến nửa tháng. Đến khi ra ngoài thì cũng đã khoảng hai mươi ngày, và không đến một tháng thì anh sẽ quay trở lại.
Giờ đã tốt hơn nhiều so với năm trước lúc anh vừa mới đi ra ngoài gây dựng sự nghiệp. Anh vừa đi ngoài thì sẽ kéo hơn hai tháng gần ba tháng, bọn nhỏ gần như quên mất hình dáng của anh. Lúc quay trở lại thì anh cũng chỉ có thể ở được mấy ngày.
Hiện tại những ngày chia ly đã không còn khó khăn nữa, chỉ cần ngồi chờ lần sau anh trở về là được.
Cuộc sống hàng ngày của mọi người ở thủ đô vẫn diễn ra như bình thường.
Chỉ là mẹ Thái Sơn cũng tạo dựng lên sự nghiệp của riêng mình.
Cũng không biết bà ấy lấy cảm hứng từ đâu mà bà ấy lại rang đậu phộng mang đến bán trước cửa rạp chiếu phim. Bà ấy mang theo Tiểu Ngư cùng đi và vác theo một cái rổ. Mỗi ngày bà ấy đều bán hết một rổ đậu phộng, thậm chí còn không đủ bán.
Xung quanh cũng có một vài người bán rong bán mặt hàng này và những mặt hàng khác. Nhưng đậu phộng của họ ít hơn của bà ấy, vừa nhìn là có thể biết được con đường lấy hàng không nhiều lắm.
Điều này khiến cho mẹ Thái Sơn phát hiện ra việc kinh doanh này, nên dứt khoát tự mình đi đến con đường kia để nhập đậu phộng.
Con đường này là do Trương Hiểu Mai giới thiệu. Trương Hiểu Mai được Chu Dã đưa đến trước đây, vô cùng có ích.
Không giống như trứng gà là mặt hàng thiết yếu, các loại cây công nghiệp như đậu phộng đều có rất nhiều con đường cung cấp, giống như đậu nành vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận