Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 321 - Mưa Thu




Chiếc mũ và bao đầu gối được tặng rất đúng lúc. Chỉ vài ngày sau, cơn mưa thu đầu tiên của năm nay đã tới.
Mưa thu ở chỗ họ rất lạnh. Sau khi cơn mưa thu qua đi, nhiệt độ giảm hẳn một nửa, hơn nữa còn càng ngày càng lạnh hơn.
“Mợ út, tối nay mợ có muốn qua bên này ngủ chung với bọn con không?” Chu Dã qua hỏi mợ út.
“Mợ có bình sưởi rồi. Đừng nói là mưa, dù có tuyết đi chăng nữa, mợ cũng không cần đi đâu hết.” Mợ út nói.
Chỉ cần rót nước sôi vào chiếc bình sưởi làm bằng đồng này rồi quấn khăn bông xung quanh, sau đó bỏ vào trong chăn là được. Mấy hôm nay, hễ chui vào trong chăn là mợ út lại thấy chăn đệm ấm ấp, cực kỳ dễ chịu.
“Để con xem nào.” Chu Dã thò tay vào trong chăn kiểm tra.
“Ấm đúng không.” Mợ út cười.
“Đúng vậy ạ.” Chu Dã gật đầu.
“Chiếc mũ này ấm thật đấy, tay nghề của vợ Đại Sơn giỏi thật, chắc là kỳ công lắm.” Mợ út vuốt ve chiếc mũ trên tay, nói.
“Mũ lông thỏ chắc chắn là rất ấm rồi. Sau này, hằng năm tụi cháu đều sẽ làm cho mợ một chiếc mũ mới.” Chu Dã đội mũ lông thỏ lên đầu mợ út.
“Không cần, cái mũ này phải đội được mấy năm.” Mợ út cười, lườm anh một cái, đứa cháu ngoại này của bà ấy rõ thích khoác lác.
“Cũng khuya rồi, mợ út mau đi ngủ đi.”
Thu xếp cho mợ út xong, Chu Dã cũng về phòng, ôm vợ đi ngủ.
Hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô đã đi ngủ rồi. Cho nên hiện tại là thế giới riêng của hai người.
Bạch Nguyệt Quý bị anh hôn tới trời đất quay cuồng, sau đó bị ăn sạch. Hôm nay, hai người đã đi lĩnh không ít đồ kế hoạch hóa gia đình.
Riêng lần này đã dùng hết ba cái.
Bạch Nguyệt Quý mệt nhoài, không muốn nhúc nhích đầu ngón tay.
Mợ út ở sát vách ngóng trông cháu ngoại và vợ sinh thêm con nên không muốn sang ngủ bên nhà chính.
Bà ấy đội chiếc mũ lông thỏ, chìm vào giấc ngủ. Trong chăn có thêm chiếc bình sưởi, ổ chăn còn ấm hơn cả giường lò.
Mặc dù ngoài trời rất lạnh nhưng mợ út vẫn có thể ngủ thẳng một mạch tới tận hừng đông.
Tới khi mợ út thức dậy, bình sưởi vẫn còn ấm, có thể thấy hiệu quả giữ nhiệt của chiếc bình sưởi này tốt thế nào.
Mợ út thức dậy, loay hoay làm việc, nấu bữa sáng xong, mợ út ăn trước, để phần lại trong nồi cho ấm.
Bà ấy bắt tay vào nhào bột mì, hấp bánh hấp.
Sau cơn mưa thu, trời sẽ trở lạnh rất nhanh. Cho nên bánh hấp các thứ đều phải làm nhiều một chút để dành, bao giờ muốn ăn thì hấp lại cho đỡ tốn công.
Trận mưa mùa thu này đã rơi liên tục bốn năm ngày. Ban ngày trời còn lạnh thấu xương chứ đừng nói đến buổi tối.
Nhiệt độ trực tiếp giảm xuống âm độ. Dù bầu trời trong xanh nhưng không khí lạnh ở bên ngoài cũng làm cho đông lại.
Mùa đông năm nay đã đến.
Sau cơn mưa, đường đi rất lầy lội. Bạch Nguyệt Quý cũng không thích đi ra ngoài, nhưng Đâu Đâu và Đô Đô lại không thể chịu đựng được nữa. Mấy ngày hôm nay trời mưa khiến cho hai anh em chúng rất khó chịu.
Bởi vậy, sau khi trời ngừng mưa thì hai anh em lập tức la hét và muốn đi ra ngoài.
Mợ út và Chu Dã lập tức đưa hai anh em chúng đi ra ngoài. Nếu không chúng sẽ làm ảnh hưởng đến việc mẹ chúng viết bài.
Trong nhà có thể ăn uống đầy đủ, nhưng tất cả đều dựa vào tiền nhuận bút của mẹ chúng. Còn về số tiền mà cha chúng kiếm được thì thật sự rất đáng xấu hổ.
Mà năm nay Bạch Nguyệt Quý cũng thật sự rất nỗ lực. Từ sau khi nhận ba mươi đồng tiền nhuận bút đầu tiên thì năm nay mỗi lần nhận tiền nhuận bút đều là như vậy.
Cô cũng không để người trong làng quá ghen tỵ.
Với lại bởi vì sau khi kết hôn, cô cũng vô cùng an phận thủ thường. Ngoại trừ danh tiếng là người chi tiêu hoang phí vẫn chưa được xóa bỏ ra thì những cái còn lại đều được tẩy trắng.
Bạch Nguyệt Quý ở trong nhà viết bản thảo. Mợ út và Chu Dã thì đưa Đâu Đâu với Đô Đô đến nhà chú Trương.
Để cho hai anh em chúng với mợ út ở đây tán gẫu chơi đùa, Chu Dã thì đi đến ngồi chơi ở nhà Lý Thái Sơn, thăm con trai của anh ta.
Kim Tiểu Linh sinh con trai, điều này khiến Lý Thái Sơn thật sự thấy đáng tiếc: “Tôi thật sự mong cái thai này là một bé gái.”
“Vì sao?” Chu Dã hỏi anh ta.
“Nếu là con gái thì sau này lớn lên có thể làm vợ của Đâu Đâu hoặc Đô Đô.” Lý Thái Sơn nói.
Chu Dã liếc nhìn con trai của anh ta. Thằng bé trông giống hệt Lý Thái Sơn như từ một khuôn đúc ra. Dáng vẻ này sinh ra là con trai thì tốt, nếu là con gái thì……
“Bây giờ đã là xã hội gì rồi, làm gì còn chuyện con dâu nuôi từ bé nữa chứ. Không nên có suy nghĩ phong kiến như vậy.” Chu Dã nói mà không chút do dự.
Mẹ Thái Sơn cũng nói: “Còn không phải như vậy sao. Bây giờ đứa bé mới lớn bao nhiêu đâu mà đã nghĩ xa như vậy.”
Nói xong bà ấy mang trà gừng táo đỏ đã pha xong ra cho Chu Dã.
“Thím, thím đừng có khách sáo như vậy. Uống nước thôi cũng được.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận