Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 467 - Tiền Khen Thưởng




Chỉ có điều đâu còn cách nào chứ?
Đừng nói là họ không thể chen vào trong cảnh tượng kia, cho dù sau này nhà chú hai có phất lên như diều gặp gió thì bọn họ cũng chẳng thể hưởng phúc ké được!
Cuối cùng hai vợ chồng nghĩ tới nghĩ lui, liền nghĩ tới việc đưa tiền này.
Bọn họ chính là anh trai chị dâu, cần phải đưa tiền để ủng hộ!
Nhưng trong chuyện đưa tiền này, đưa nhiều hay đưa ít cũng rất là quan trọng.
Đưa nhiều thì bọn họ luyến tiếc, tiền này không phải là lá cây gió thổi rụng vào túi, mà do bọn họ tích cóp từng xu từng hào, đưa nhiều thì có khác gì cắt thịt của bọn họ đâu?
Nhưng nếu đưa ít thì sợ là hai vợ chồng chú hai sẽ chê, rốt cuộc tiền lương một tháng của thím hai là bốn mươi đồng, khác với những người làm việc chăm chỉ từ đầu năm đến cuối năm mới được sờ vào tiền như bọn họ.
Cuối cùng nghĩ tới nghĩ lui, hai vợ chồng quyết định lấy ra sáu mươi đồng.
Đây chính là số tiền nhiều nhất mà hai vợ chồng bọn họ tích cóp được suốt cả một năm!
Mà ngay ngày hôm sau, cậu cả Cố và cậu hai Cố cũng đem tiền đến đây, mỗi nhà cầm năm mươi đồng, hai nhà chung vào là tròn một trăm đồng.
Nhưng mặc kệ là nhà hai người bọn họ hay là hai vợ chồng anh cả Chu thì Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý đều không nhận một xu nào.
Nói rõ rằng họ có tiền rồi.
Bởi vì lần này thì được thành tích ưu tú nên tỉnh có khen thưởng, thành phố cũng có khen thưởng, trong huyện cũng có khen thưởng, cho dù là công xã thì cũng khen thưởng theo.
Tổng số tiền được khen thưởng cộng vào cũng chừng ba trăm đồng.
Vốn dĩ ba trăm đồng này đã là một khoản tiền không nhỏ rồi, cộng thêm khoản tiền tiết kiệm của nhà mình thì họ đâu có cần những người thân thích đã lâu không qua lại này ủng hộ làm gì.
Cho nên cậu cả Cố cậu hai Cố đều đành phải im lặng trở về, anh cả Chu và chị dâu cả Chu cũng xấu hổ ra về.
Nhưng Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý đều không thèm để ý đến những chuyện đó.
Có thể nói là hai người cậu kia đã cắt đứt quan hệ và liên hệ từ lâu rồi, anh tra cả và chị dâu cả cùng quê kia thì lại càng không cần phải nói, là hình mẫu điển hình cho kiểu tiểu nhân hám lợi.
Cầm tiền của bọn họ, chẳng biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Họ cũng không nghèo đến mức nổi điên mà đi cầm số tiền này.
Kỳ thật nếu không phải thấy bọn họ được khen thưởng nhiều tiền như vậy thì ông đội trưởng và chú Trương và cả đám người Lý Phong Thu cũng muốn cầm một ít tiền đến đây.
Mọi người đều biết Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý chi tiêu hoang phí, sợ là không để dành được chút nào.
Nếu đi xa để học đại học thì chắc chắn là phải mang tiền theo.
Cho nên bọn họ đều muốn đưa cho hai vợ chồng một ít tiền.
Nếu không thì biết lấy gì mà chi tiêu?
Bởi vì thành tích quá mức ưu tú nên lãnh đạo đã trực tiếp mang tiền khen thưởng đến đây, tổng cộng là ba trăm đồng tiền mặt, cho dù có phải sống ở bên ngoài thì chỉ cần chi tiêu tiết kiệm cũng đủ cho họ dùng trong hai ba năm.
Mà người được nhận nhiều tiền thưởng như vậy không chỉ có mình Bạch Nguyệt Quý, Đổng Kiến cũng nhận được.
Đương nhiên còn cả Bảng Nhãn ban tự nhiên Đặng Tường Kiệt và Bảng Nhãn ban xã hội Dương Nhược Tình cũng có tiền thường, chỉ có điều ít hơn một nửa, chỉ là hai vợ chồng không hổ là vợ chồng, đều không quá hào hứng.
Bởi vì giống như Dương Nhược Tình cảm thấy nhất định phải giành được Trạng Nguyên ban xã hội thì Đặng Tường Kiệt cũng vô cùng chắc chắn rằng mình sẽ giành được Trạng Nguyên ban tự nhiên, đều cảm thấy đó là vật đã ở sẵn trong lòng bàn tay.
Rốt cuộc những năm gần đây anh ta vẫn luôn không hề từ bỏ việc học tập, những lúc rảnh đều đọc sách ôn tập, hơn nữa còn biết về tin tức năm nay sẽ khôi phục kỳ thi đại học trước mọi người.
Tất nhiên là không cần phải nhiều lời, anh ta đã chuẩn bị rất kỹ càng.
Anh ta cảm thấy đưa mắt nhìn khắp toàn tỉnh, trừ anh ta ra thì không còn ai có khả năng giành được Trạng Nguyên ban tự nhiên.
Kết quả lại không như mong muốn, thế mà Đổng Kiến lại đứng trước anh ta, anh ta chỉ có thể trở thành Bảng Nhãn.
Đương nhiên, đối với người khác thì thành tích như vậy cũng đã đủ để kiêu ngạo với đời rồi, nhưng Đặng Tường Kiệt lại không hài lòng, cho nên tinh thần có hơi sa sút.
Dương Nhược Tình cũng thế.
Cô ta cho rằng mình có thể thành công, thậm chí nằm mơ mà cô ta cũng mơ thấy mình trở thành Trạng Nguyên ban xã hội, khiến cả tỉnh choáng ngợp, trên các mặt báo từ lớn đến bé đều có ảnh chụp và thành tích của cô ta, tất cả đều khen cô ta xinh đẹp và tài hoa trí tuệ, cả thế giới đều sẽ thân thiện với cô ta.
Kết quả hiện thực lại là cô ta bị Bạch Nguyệt Quý vượt trước cả một đoạn dài.
Dưới ánh sáng của Bạch Nguyệt Quý, có vẻ như cô ta thật ảm đạm không chút ánh sáng.
Cô ta liền suy nghĩ xem rốt cuộc Bạch Nguyệt Quý đã thi như thế nào vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận