Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 295 - Trêu Chọc




Dựa theo tính tình của con trai bà, biết trước lại đi cả tháng, nói không chừng tối hôm qua đã giày vò con dâu nhiều lần, hôm nay con dâu không đi làm công nghỉ ngơi một chút cũng khá tốt.
Hơn nữa bà không ngăn cản con dâu Hứa Nhã nhà mình thường xuyên qua lại với Bạch Nguyệt Quý, bởi vì Bạch Nguyệt Quý thực sự có phúc, hai đứa bé Đâu Đâu và Đô Đô cũng khiến người ta rất thích.
Là kiểu thích mà ai nhìn đều muốn ôm về nhà nuôi.
Người khác không biết nhưng bà biết rất rõ ràng, lý do Trương Hiểu Mai một phát đã sinh được đứa con trai luôn chính là bởi vì mẹ cô ấy xin một tấm tã có dính vía của bé trai nhà Chu Dã về.
Cho nên con dâu bà đi lại qua đó dính chút hơi của mấy đứa trẻ con cũng tốt.
Hứa Nhã không biết suy nghĩ trong lòng mẹ chồng, chỉ là đơn thuần qua đây ngồi tán gẫu với Bạch Nguyệt Quý, đương nhiên cũng nhìn xem Đâu Đâu và Đô Đô.
Thời điểm cô ấy sang, Bạch Nguyệt Quý đang ở trong phòng sáng tác.
Hiện tại cô coi cái này như là công việc chính thức, mỗi ngày cứ đúng chín giờ là bắt đầu viết, mãi cho đến mười một giờ rưỡi mới nghỉ. Buổi chiều hai giờ lại tiếp tục viết, đến năm giờ thì nghỉ ngơi.
Cô là một người có tính tự hạn chế rất cao, nếu đã coi đây là công việc chính thì phải nghiêm túc làm việc.
Trừ thời gian dùng để viết sách, những lúc khác cô đều tự mình sắp xếp, kỳ thật rất tự do.
Trên cơ bản một tháng tiền nhuận bút là ba mươi đồng, cô có thể cầm chắc trong tay.
Sau lần trước thì tiền nhuận bút lại gửi đến đây một lần nữa, cũng là ba mươi đồng cùng một ít phiếu.
Biết Bạch Nguyệt Quý đang sáng tác, sau khi Hứa Nhã đến thì ngồi xuống chiếu nói chuyện cùng mợ út, Đô Đô lập tức bổ nhào lên người cô ấy.
Hứa Nhã cười đón lấy thằng bé, nói với mợ út: “Còn nhờ có mợ lại đây hỗ trợ mới được, bằng không chỉ có một mình Nguyệt Quý thì làm sao mà trông được hai đứa khỉ con quậy như giặc này.”
Mợ út cười: “Không khó trông đâu, buổi sáng mợ dẫn bọn chúng ra cửa đi bộ một vòng rồi mới về.” Lại hỏi Hứa Nhã: “Viễn Phương lại đi làm rồi à?”
"Vâng.” Hứa Nhã gật đầu.
Mợ út nói ngay: “Cậu ấy có công việc chính thức trong thành phố, là người đi làm ở đơn vị đứng đắn, ngoài kia không ít người hâm mộ cháu đấy.”
Niên Viễn Phương cũng rất biết cách làm người, hôm trước có qua đây mượn xe đạp còn gì? Đến lúc trả xe lại mua một gói đường phèn cho Đâu Đâu và Đô Đô ăn.
Nhưng mà đường phèn cất đi rồi, không được cho hai anh em ăn nhiều đồ ngọt quá, nếu không hàm răng sẽ bị hỏng mất.
Như bây giờ, sau khi ăn cơm xong xuôi, Bạch Nguyệt Quý sẽ bảo hai anh em đi súc miệng.
Đừng nhìn hai đứa còn nhỏ nhưng bọn chúng biết học theo dáng vẻ của người lớn, chỉ là Đô Đô hơi nghịch ngợm, đến khi súc miệng xong sẽ uống luôn nước súc miệng, sau đó đắc ý dào dạt nhếch miệng cười với mẹ mình.
Mỗi lần như thế Bạch Nguyệt Quý rất là bất đắc dĩ, nhưng mà cô đã có chuẩn bị từ trước, dùng nước sôi để nguội cho hai nhóc súc miệng.
Gần đây cô đang chuẩn bị dạy hai anh em đánh răng.
Tạm thời không nói đến những chuyện này, Hứa Nhã trò chuyện với mợ út rất vui, sau khi Bạch Nguyệt Quý một hơi viết xong một phần tác phẩm đang dang dở mới ra ngoài.
Khi nhìn thấy Hứa Nhã, có một câu thơ lập tức xuất hiện ở trong đầu Bạch Nguyệt Quý “Tiếp thiên liên diệp vô tận bích, ánh nhật hà hoa biệt dạng hồng.”
Ừm, đúng là như thế.
Kiều diễm ướt át, chính xác là trạng thái bây giờ của Hứa Nhã, giống như một đóa hoa sen tắm rửa sương sớm mà không biết mình đã nở rộ kiều diễm đến mức nào.
Trong nụ cười của Bạch Nguyệt Quý mang ý trêu chọc.
Mà dáng vẻ có nhiều ẩn ý sâu xa này của cô làm Hứa Nhã cảm thấy cô đã nhìn ra được cái gì, sắc mặt nhịn không được mà đỏ lên.
“Cô nhìn cái gì thế.” Hứa Nhã nói.
Bạch Nguyệt Quý cười ngồi xuống: “Không nhìn gì cả, chỉ là cảm thấy Niên Viễn Phương rất có phúc.”
“Anh ấy có phúc hơn Chu Dã hay sao?” Hứa Nhã cũng không lặng yên để cô chê cười mình, phản kích lại.
Bạch Nguyệt Quý cười cười: “Mấy ngày nay đi chơi trong thành phố thấy thế nào? Có gì vui thì giới thiệu cho tôi với, chờ khi nào rảnh tôi bảo Chu Dã đưa cả nhà đi chơi.”
Ngay lập tức Hứa Nhã giới thiệu một bộ phim điện ảnh vừa mới ra, thật sự rất là hay.
Thông qua nói chuyện phiếm, Bạch Nguyệt Quý đã biết lần này Niên Viễn Phương trở về làm cho Hứa Nhã vui vẻ, nhưng mà không có cách nào khác, mới không bao lâu đã lại đi rồi.
Lần sau về nhà chắc cũng phải sang tháng.
Tuy rằng tiền lương ở đơn vị vận chuyển khá cao, nghe nói còn có thể kiếm được không ít lợi lộc, nhưng giữa hai vợ chồng thì lại ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận