Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 649 - Chuyện Ở Mỏ Quặng Tây Bắc 1




Buổi tối, Chu Dã vẫn gọi điện thoại về cho Bạch Nguyệt Quý.
Hai vợ chồng trò chuyện qua điện thoại.
Về chuyện của Cố Quảng Hạ, họ không nói nhiều, dù sao họ cũng đã giúp rồi, chuyện còn lại không cần nói thêm nữa.
Bạch Nguyệt Quý chủ yếu hỏi thăm tình hình xử lý bên phía Chu Dã.
“Chuyện lớn đã xử lý xong, chỉ còn lại một số chuyện nhỏ.” Chu Dã nói.
“Chuyện nhỏ gì vậy?”
Chu Dã cười nói: “Có một kẻ ngu ngốc dám nhòm ngó việc làm ăn của anh, hắn cũng không biết bản thân có cân lượng ra sao.”
Nghe giọng điệu này, Bạch Nguyệt Quý biết mọi chuyện đã giải quyết gần xong, nên cô cũng yên tâm.
Tuy lúc nói chuyện với cậu út Cố và mợ út, cô tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng thực ra cũng chỉ là cô không muốn hai ông bà lo lắng.
Bởi vì như vậy trong lòng cô cũng sẽ lo lắng.
Khởi nghiệp và kinh doanh chưa bao giờ là chuyện dễ dàng, mặc dù biết thành tựu của Chu Dã là không thể đo đếm, nhưng quá trình này không hề đơn giản.
Mà giờ đây, cô lại cùng anh đi trên con đường này. Là người làm vợ, sao cô có thể không hiểu được những khó khăn của anh kia chứ?
Sao có thể không quan tâm, lo lắng được?
Tất nhiên Chu Dã cảm nhận được sự quan tâm của vợ, trong lòng anh cũng ấm áp.
Bên ngoài bươn chải, phấn đấu chẳng là gì, anh đã sớm thấu hiểu những mối quan hệ xã hội.
Nửa đêm nằm mơ, thỉnh thoảng anh lại có những giấc mơ kỳ lạ.
Mơ thấy mình không có vợ, càng không có bốn đứa con trai ngoan ngoãn, hiểu chuyện như vậy, chỉ có một mình.
Một mình dốc sức làm việc, một mình ăn cơm, một mình ngủ.
Lúc tỉnh dậy vào buổi sáng, Chu Dã còn thấy bản thân trong mơ thật đáng thương.
Vậy nên, vẫn là bản thân trong hiện thực hạnh phúc hơn, cái gì cũng có, cái gì cũng không cần lo lắng.
Cho dù sự nghiệp này không làm nữa, cho dù anh trắng tay, vẫn có vợ lo cho anh.
Vợ nói dù anh có thành kẻ trắng tay, cô vẫn có thể nuôi anh.
Sau khi trò chuyện với vợ gần nửa tiếng, anh mới luyến lưu cúp máy.
“Anh Dã, hiện giờ người phụ nữ đó đang ở bên ngoài, anh có muốn gặp không?” Lý Thái Sơn bước vào, hỏi.
Vẻ dịu dàng trên khuôn mặt của Chu Dã lập tức biến mất, anh bảo: “Để cô ta vào đi!”
Lý Thái Sơn liền cho người phụ nữ bên ngoài vào.
Đây là một người phụ nữ có vẻ đẹp dịu dàng, thanh tú, tuy không quá xuất sắc nhưng cũng ưa nhìn.
“Ông chủ Chu, tôi đã hoàn thành việc mà anh giao.” Người phụ nữ nói.
Lý Thái Sơn liền hỏi: “Mới chưa đầy nửa tháng, cô chắc chắn con cá đã cắn câu rồi sao?”
“Giám đốc Lý xem thường tôi rồi.” Người phụ nữ mỉm cười, bảo: “Loại người như vậy làm sao có thể chịu được vài lần khiêu khích của tôi chứ? Thậm chí tôi còn chưa dùng đến tuyệt chiêu đâu.”
Lý Thái Sơn nhìn về phía anh Dã.
Chu Dã liếc nhìn cô ta một cái rồi nói: “Sau khi chuyện thành công, cô có thể cao bay xa chạy, số tiền đã đồng ý đưa cho cô sẽ không thiếu một xu.”
“Ông chủ Chu yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không khiến anh thất vọng!” Người phụ nữ nghe vậy lập tức đáp lại.
“Đi đi.” Chu Dã khoát tay.
Lý Thái Sơn dẫn người phụ nữ ra ngoài, một lúc sau lại quay lại.
“Anh Dã, tên nhóc đó được hưởng món hời lớn như thế còn dám nhòm ngó miếng thịt của chúng ta, chỉ bị như vậy có phải là quá hời cho nó rồi không?”
Chu Dã cười lạnh: “Hời cho nó? Nó tưởng nó có thể đi ra khỏi vùng Tây Bắc này sao?”
Lý Thái Sơn sững sờ: “Anh Dã, anh nói như vậy không phải là...”
“Nghĩ gì vậy?” Chu Dã lườm anh ta, hỏi: “Tôi còn có thể tự làm bẩn tay mình sao? Cứ chờ mà xem, tôi sẽ khiến nó không thể nào yên ổn rời khỏi Tây Bắc được!”
Bên này xảy ra hai chuyện lớn, một là sập mỏ.
Do khai thác không đúng cách nên mỏ của Niên Viễn Phương đã bị sập.
Có bốn người thợ mỏ vì không kịp thoát ra ngoài nên đã thiệt mạng tại chỗ, vì vậy khi nhận được điện thoại, Chu Dã đã lập tức đến xử lý ngay.
Anh không chỉ bồi thường một khoản tiền an ủi cao ngất ngưởng mà còn cam kết sẽ chu cấp cho con cái của bốn người thợ mỏ cho đến khi đủ 18 tuổi. Nếu chúng muốn học tiếp, anh sẽ hỗ trợ đến khi tốt nghiệp đại học.
Ai cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy, nhưng nếu sự việc đã xảy ra thì chỉ có thể xử lý thỏa đáng, giải quyết ổn thỏa.
Chuyện này coi như đã qua, nhưng lại nảy sinh một chuyện khác.
Chỉ vì mỏ của anh xảy ra chuyện, nên tên Dương Triết trước đây bị anh dùng “nam nhân kế” để tiễn đi đã có ý đồ.
Thế mà anh ta lại ghi nhớ vị trí hai mỏ quặng của Chu Dã, có ý định muốn chiếm lấy.
Khi biết chuyện này, anh chỉ cười.
Đây là do anh ta dựa vào việc trở thành con rể nhà họ Cơ, nên muốn quay lại chiếm lấy địa bàn của Chu Dã.
Dương Triết có chút thủ đoạn trong việc chiều chuộng phụ nữ, quả thực đã dỗ dành Cơ Mẫu Đan đến mức vui vẻ nở hoa, vì vậy không lâu sau hai người đã kết hôn.
Mặc dù hôn lễ không tổ chức lớn nhưng dường như hai người này vô cùng ngọt ngào.
Nhưng anh ta không ngoan ngoãn làm con rể nhà họ Cơ, lại muốn vội vã đi tìm chết, vậy Chu Dã còn lý do gì không tác thành cho anh ta chứ?
Lúc trước dùng kế “tặng đàn ông”, giờ đây dùng kế “tặng phụ nữ.”
Để người phụ nữ này đi quyến rũ Dương Triết, quả nhiên không cần gì đến mỹ nhân tuyệt thế hay tốn sức mà Dương Triết đã sa vào lưới tình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận