Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 336 - Cố Tiểu Tây




Cuộc sống Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý trôi qua ấm áp yên bình.
Nhưng không phải nhà ai cũng như vậy.
Ví như nhà họ Niên và nhà họ Vương, lần này đã chính thức kết thù.
Tuy Vương Nhị Anh không nên thân, nhưng dù có không ra gì đi nữa thì cũng là con trai của ông Vương và bà Vương, giờ phải vào tù, nơi đó cũng không phải là nơi mà con người có thể sống được.
Lần này Vương Nhị Anh vào tù, không biết khi nào mới có thể ra được? Ở trong đó sẽ bị đánh đập thế nào?
Anh tư Trần từng ở trong đó, dáng vẻ thảm hại ra sao chứ?
Anh hai Niên tố cáo Vương Nhị Anh, thù này sao có thể không lớn!
Chuyện này khiến ông Niên và anh cả Niên hơi cau mày.
Tuy rằng Vương Nhị Anh bị trừng phạt đúng tội, nhưng lần này không chỉ đắc tội nhà họ Vương mà còn đắc tội những nhà khác trong thôn.
Mấy người bị bắt, đều trở tay không kịp.
Lần lượt từng người một vào tù.
Mà tất cả đều do anh hai Niên tố cáo, đây không phải là vô duyên vô cớ đắc tội với người khác hay sao?
Anh cả Niên từng nhắc nhở anh hai Niên, nhưng anh hai Niên chỉ xua tay tỏ vẻ đã biết, không thật sự để việc này ở trong lòng.
Việc này chắc chắn bị người khác ghi thù, chỉ là ngoài mặt vẫn bình thường như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Mợ út tán gẫu ở ngoài trở về, liền nói chuyện này.
“Anh hai Niên Viễn Phương làm như vậy, sớm muộn gì cũng gặp rắc rối.”
Chu Dã nói: “Chắc chắn sẽ gặp phiền phức.” Anh cảm thấy sau khi chia nhà ở riêng anh hai Niên còn ngang ngược hơn cả anh.
Quả nhiên rất nhanh đã có người trả thù.
Sáng hôm sau, trước cổng chính nhà anh hai Niên có vài con chuột chết, bụng còn bị mổ ra.
Chị dâu hai Niên mở cửa nhìn thấy, sợ đến mức hét chói tai!
Gây nên động tĩnh vô cùng lớn.
Ở cửa cũng bắt đầu có tiếng chửi ầm lên, khiến không ít người vây quanh nhòm ngó.
Lúc chị dâu cả Lý và chị dâu Đại Sơn đến tìm Bạch Nguyệt Quý tán gẫu, cũng kể chuyện này.
Sau khi các cô ấy đi về, Cố Quảng Hạ vội vàng đánh xe lừa đến đón Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc.
“Để mấy đứa ở đây vài ngày, là không muốn về nữa phải không?” Cố Quảng Hạ mắng.
Hai anh em Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc liếc nhìn nhau, đúng thật là có ý nghĩ không muốn trở về.
Ở nhà chú quá thoải mái.
Bữa nào cũng đều ăn thịt, nào là thịt gà rừng, hoặc là thịt thỏ hoang gì đó, ăn xong còn thường được uống sữa đậu nành, không có sữa đậu nành thì cũng là sữa đậu đen.
Ngoài ra còn có đồ ăn vặt mà thím làm, vô cùng ngon.
Bọn chúng thật sự không muốn về.
“Sao anh Quảng Hạ phải đến tận đây đón bọn nhỏ, không cần vậy đâu.” Chu Dã cười nói.
“Đã ở lâu như thế, cũng không thể nuông chiều chúng nó nữa.” Cố Quảng Hạ nói.
Mợ út nói: “Được rồi, con dẫn về đi.”
Mấy ngày trước bà ấy đã bảo cháu ngoại đưa hai chị em về, nhưng cháu ngoại không đồng ý, nên cho bọn trẻ đã ở lại thêm mấy ngày, may mà con trai cũng xem như hiểu chuyện, biết tự mình đến đón.
Cố Tiểu Tây Cố Tiểu Bắc vô cùng tiếc nuối.
“Lần sau các anh chị lại đến thăm hai em, các em đừng quên các anh chị đấy.” Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc khịt mũi, nói với hai em trai.
“Vâng.” Đâu Đâu gật đầu.
Đô Đô cũng gật đầu. Mấy hôm nay hai anh em bọn chúng không bám cha với bà nữa, mà đi theo anh chị họ đến nhà họ Trương chơi cùng Niên Sinh, chơi đùa vô cùng vui vẻ.
Cố Quảng Hạ đến đây, trước tiên đến nhà họ Trương thăm Cố Quảng Thu và cháu trai Niên Sinh, cũng không có đồ gì tốt nên mang theo một túi giá đỗ đến.
Chia cho nhà họ Trương một nửa, nhà Chu Dã một nửa.
Sau khi Cố Quảng Tây đón Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc về, Chu Dã nói: “Anh Quảng Hạ khách sáo quá, còn cho nhiều giá đỗ như vậy.”
“Nó không ngốc, đương nhiên biết Tiểu Tây Tiểu Bắc ở đây ăn không ít thịt.” Mợ út xem như vừa lòng.
Đứa con trai này khá biết ý.
Cháu trai cháu gái đến đây ở mấy ngày, đã ăn biết bao nhiêu gà rừng với thỏ hoang rồi?
Đến trứng gà cháu dâu cũng làm nhiều hơn để hai đứa ăn cùng với Đâu Đâu và Đô Đô.
Gà rừng và thỏ hoang bắt trên núi không mất tiền nhưng có thể mang đi đổi lấy trứng gà.
Dù là cháu trai cháu gái ruột, bà ấy cũng không muốn lợi dụng cháu ngoại, hai đứa nhỏ vừa ăn thịt còn ăn trứng. Tuy giá đỗ này không phải đồ đắt tiền, nhưng trong lòng con trai hiểu rõ, đã là không tệ.
“Lát làm giá đỗ xào thịt nhé?” Chu Dã cười nói.
“Được.” Mợ út gật đầu.
Cố Quảng Hạ dẫn con trai và con gái về nhà, sau đó mới đánh xe lừa về.
Vợ Quảng Hạ đã hỏi con trai và con gái, biết khi ở đó được ăn thịt, còn là bữa nào cũng được ăn, khiến bụng cô ta kêu réo không ngừng!
Nhưng lại chẳng mang gì về, nên trong lòng nghĩ thầm!
Mẹ chồng đúng là đồ ích kỷ, bản thân ở bên kia cơm ngon rượu say, thế mà không nghĩ đến việc mang cho cha chồng ít đồ ngon.

Bạn cần đăng nhập để bình luận