Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 159 - Chu Dã Tức Giận




Bà ấy mắng Vương Nhị Anh là tên khốn đang muốn dạy hư con trai bà!
Nhưng bất kể như thế nào, Lý Thái Sơn vẫn đi lên núi. Chỉ là lúc anh ta đi lên núi thì rất tốt nhưng khi xuống núi thì đầu lại sưng như đầu heo.
Chu Dã nhìn thấy thì suýt chút nữa cũng không nhận ra anh ta.
“Dã…… anh Dã, tố…… Tố tôi vịt, thái…… Thái Sơn.” Đôi mắt của Lý Thái Sơn đều bị sưng đến híp lại, miệng cũng bị sưng và nói không rõ.
Cả người đều bị sưng tấy khủng khiếp đến nỗi không dám nhìn.
Bên cạnh còn có Vương Nhị Anh, cũng không khá hơn Lý Thái Sơn là bao nhiêu.
“Sao hai người lại thành ra như vậy?” Chu Dã nhận ra, trợn mắt há hốc mồm nói.
Lý Thái Sơn khóc không ra nước mắt, anh ta hối hận chết đi được!
Anh ta nên nghe lời anh Dã và cách xa kẻ xui xẻo Vương Nhị Anh này một chút, nếu không anh ta cũng sẽ không có đại kiếp nạn như ngày hôm nay!
Lúc hai người lên núi rất tốt, chỉ là lúc xuống núi thì bị ong vò vẽ đốt.
Hôm nay lúc hai người lên núi, vào đến nơi mà Vương Nhị Anh nói, đi tìm một vòng nhưng cuối cùng cũng không thu hoạch được gì.
Nhìn thấy trời cũng không còn sớm nên hai người chuẩn bị đi xuống núi.
Lúc đi xuống núi Lý Thái Sơn không muốn đi con đường đó, mà muốn đi con đường mà anh ta đã đi.
Nhưng Vương Nhị Anh nói con đường kia gần hơn, Lý Thái Sơn còn hỏi anh ta sao lúc đi không đi đường này, Vương Nhị Anh nói rằng con đường đó khá xa, nhưng nếu rẽ ngang rồi đi thì lại gần, anh ta thường đi đi về về trên con đường đó.
Lý Thái Sơn cũng lập tức để anh ta dẫn đường.
Kết quả hai người đang đi trên đường, cũng không biết vì sao lại gặp phải một tổ ong vò vẽ bất ngờ rơi xuống đất.
Chuyện này thật không bình thường, bình thường tổ ong sẽ được treo trên cao, sao lại bị rơi xuống đất? Bọn họ còn chưa kịp thắc mắc thì ong vò vẽ đã bay thẳng từ trong tổ ra ngoài!
Lần này suýt nữa thì mất luôn cái mạng già!
Cuối cùng nếu bọn ho không nhảy vào trong đầm thì đã không thể sống sót rồi.
Đã từng có tiền lệ có người bị ong vò vẽ đốt chết ở trong núi sâu rừng già.
Sau đó, Lý Thái Sơn hận không thể giết chết Vương Nhị Anh. Trên người anh ta có may mắn của anh Dã nên con đường anh ta không muốn đi thật sự có nguy hiểm. Kết quả chính là bị tên xúi quẩy này dẫn đi con đường bị ong vò vẽ đốt!
Anh ta không thể ở cùng một chỗ với Vương Nhị Anh được!
Càng nghĩ càng tủi thân, Lý Thái Sơn rơi nước mắt hối hận.
Chu Dã nói: “Còn khóc với tôi làm gì? Mau đi về đi, tìm xem trong nhà có cái gì tốt không thì đắp lên. Sưng thành như vậy này không phải sẽ bị phá tướng sao?”
Lý Thái Sơn lập tức đi về nhà, mẹ của Lý Thái Sơn còn ngây ra một lúc. Đợi đến khi bà nhận ra đây là con trai mình thì tức giận véo anh ta mấy cái.
“Mẹ đã nói không cho con đi cùng với Vương Nhị Anh nhưng con lại không nghe, đáng đời!”
Lý Thái Sơn ấp úng nói cũng không rõ, mẹ anh ta cũng không mắng chửi anh ta nữa mà vội vã đi tìm phương pháp dân gian để chữa trị!
Cũng bởi vì chuyện này mà mấy ngày sau Lý Thái Sơn cũng không đi ra ngoài gặp ai cả. Thật sự là sưng đến mức không nhìn thấy gì, cũng không làm được gì.
Nhưng mà vài ngày sau thì đã hồi phục lại, nhưng anh ta đã quyết định sau này nhất định sẽ tránh xa Vương Nhị Anh một chút. Nếu còn đến gần kẻ xui xẻo này dù chỉ một chút thì mạng của anh ta cũng sẽ không còn.
Chu Dã cũng không quan tâm đến chuyện này. Trong lúc Lý Thái Sơn dưỡng bệnh, anh lại đi ra ngoài một chuyến.
Lần này ngoài việc mang về nhà ba túi sữa bột, còn có thịt, trứng, gạo và mì thì còn có thể dư lại khoảng ba mươi đồng!
Chỗ tiền này đều có thể để tiết kiệm.
Bởi vì quyển sách thứ tư của vợ anh cũng đã viết xong, nên anh muốn đi vào thành gửi, cũng tiện thể lấy sổ tiết kiệm ra.
Sổ tiết kiệm đã có 150 đồng, nếu gửi thêm 50 đồng nữa thì anh sẽ có 200 đồng trong sổ tiết kiệm của gia đình.
Không thể nghi ngờ đây chính là một số tiền khổng lồ.
Lúc trước khi anh cầm chiếc vòng tay bằng vàng vào tiệm cầm đồ thì cũng chỉ được như thế thôi.
Hơn nữa còn có một nguyên nhân khác khiến anh vội vàng muốn đi vào thành phố.
Chính là anh muốn đi đến bệnh viện một chuyến.
Anh muốn đi lấy bao cao su dùng để tránh thai mà vợ anh nói, nếu không sẽ rất dễ lại mang thai tiếp.
Trước khi lấy bao cao su này về thì sẽ không thể sinh hoạt vợ chồng được vì sợ có con nữa. Bởi vì chỉ có Đâu Đâu với Đô Đô mà đã bận đến cuống tay cuống chân, nếu lại có nữa thì phải làm sao?
Vợ anh đã hết ở cữ lâu như vậy, mà kết quả cho đến bây giờ anh vẫn chưa ăn được vợ. Anh bị nghẹn đến mức sắp phát điên rồi.
Anh chưa bao giờ bị mụn, mà mấy ngày nay nóng trong người nên đã mọc mấy cái!
Cho nên lúc này anh mới gấp không chờ nổi muốn đi vào thành phố!
Bác đội trưởng cũng không biết anh có nỗi khổ này, ông hút thuốc lá sợi và nói: “Bưu điện xã cũng có thể gửi được.”
“Bưu điện xã quá chậm, mất mấy ngày mới có người đến thu. Cũng không phải ngày nào cũng có người đến dọn hòm thư. Cháu lại đang cần tiền gấp, trong nhà cũng không còn tiền.” Chu Dã nói.
Bác đội trưởng cũng lập tức cho anh nghỉ nửa ngày phép, còn nói với anh: “Sinh hoạt vẫn nên tiết kiệm một chút, có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm.”
Đây là đang nói đến chuyện giặt quần áo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận