Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 373 - Bạch Nguyệt Quý Sinh




Nhưng mà chị dâu cả, chị dâu hai và chị dâu ba nhà họ Trần đều rất bất mãn với chuyện tách ra ở riêng này!
“Dựa vào đâu mà phải chia đều số tiền này, hai vợ chồng nhà thằng tư đã làm việc gì? Kiếm tiền bao giờ? Bây giờ tách ra ở riêng thế mà bọn họ lại có thể được chia tiền bằng với chúng ta!” Chị dâu cả nhà họ Trần lập tức nói.
Chị dâu hai và chị dâu ba nhà họ Trần cũng đồng ý.
Sau khi người em dâu Mã Quyên này vào cửa thì ỷ vào chuyện mình mang thai ngày nào cũng kêu đau đầu váng óc, chưa từng xuống ruộng bao giờ, nhưng mẹ chồng của các chị ấy lại cố tình thích người con dâu là thanh niên trí thức này!
Coi như cái này có thể nhẫn nhịn, nhưng em chồng như anh tư Trần thì sao?
Đã bao nhiêu tuổi rồi, kết quả còn phải dựa vào cả nhà để nuôi sống, cũng không phải người đứng đắn!
Bây giờ tách ra ở riêng, dựa vào cái gì mà anh ta còn có thể được chia bằng số tiền với nhà các chị, như thế không công bằng!
Nhưng ông Trần và bà Trần vẫn rất thiên vị đứa con út như anh tư Trần, cho nên cứ quyết định như thế.
Điều này không thể nghi ngờ là đã khiến cho ba đứa con trai khác rất không vừa lòng.
Mà các chị dâu nhà họ Trần cũng vô cùng tức giận, cũng quyết định dọn ra ngoài, dù sao đất nền đã xin từ lâu rồi, trực tiếp đi nơi khác xây bếp lò!
Chuyện nhà họ Trần tách ra ở riêng cũng gây huyên náo không nhỏ ở bên ngoài, không ít người đang chỉ trích ông Trần và bà Trần đã thật sự phân chia không công bằng.
Nhưng mặc kệ người ta nói như thế nào, Mã Quyên thân là con dâu của nhà họ Trần, trong tay đã nắm chặt một trăm đồng tiền này!
Anh tư Trần không muốn cho cô ta quản, nhưng cô ta ỷ vào cái bụng đòi chết đòi sống, cuối cùng do bà Trần làm chủ giao cho cô ta bảo quản mới ngừng nghỉ.
Chuyện này làm cho anh tư Trần hận không thể bóp chết cô ta, nhưng cô ta cho rằng anh ta không có cách nào lấy được tiền sao?!
Đến nhà họ Trần còn muốn hưởng những ngày an lành, không có cửa đó đâu!
Nhưng mà Chu Dã không có hứng thú với chuyện nhà họ Trần, anh đang sốt ruột chờ đợi bên ngoài cửa phòng sinh của bệnh viện huyện!
“Anh Dã, anh đừng nóng ruột, chị dâu là người có phúc lớn, khi trước cũng đã sinh Đâu Đâu và Đô Đô rồi, lần này chắc chắn cũng sẽ bình an vô sự thôi.”
Lý Thái Sơn an ủi Chu Dã xong, ngồi ở bên cạnh ăn nốt số trái cây đóng hộp mà anh Dã mua cho bà mình ăn còn thừa.
Chu Dã không nói gì, ngồi ngoài phòng sinh mỏi mắt ngóng trông.
Lý Thái Sơn ăn hết số trái cây đóng hộp còn lại, chùi miệng, nhìn sang anh Dã.
Mặc dù anh ta cũng biết là anh Dã sốt ruột nhưng chuyện này anh ta cũng chẳng giúp được gì cả, chỉ còn nước cũng ngồi nhìn về phía phòng sinh.
Trong phòng sinh.
Bạch Nguyệt Quý đang cố gắng hít thở đều đặn.
Trước khi sinh, cô còn từng nghĩ không biết liệu mình có sinh trúng vào thời điểm gieo trồng vụ hè hay không.
Nếu lỡ trùng thì đành phải bảo Chu Dã nghỉ làm, bởi vì cô đi sinh con nhất định phải có Chu Dã đi cùng cô tới bệnh viện mới được.
Dù cho anh không thể giúp đỡ gì trong việc sinh nở nhưng có anh ngồi ở ngoài cô mới yên tâm.
May mà tụi nhóc trong bụng cô rất ngoan ngoãn. Nửa tháng sau khi gieo trồng xong vụ hè, đúng lúc Chu Dã đang có thời gian rảnh thì cô mới trở dạ.
Bà Lý ngồi bên cạnh nói chuyện với cô: “Bà sống tới ngần này tuổi rồi nhưng chưa từng thấy trường hợp nào như con, đúng là sống lâu mới biết sự đời.”
Mang thai lần đầu sinh đôi, mang thai lần hai cũng vẫn sinh đôi, đúng là ngần này tuổi rồi bà Lý mới gặp chuyện này lần đầu.
Có điều, bà Lý cho rằng Bạch Nguyệt Quý như vậy là rất có phúc, cực kỳ có phúc.
Hai năm nay, t tá trưởng là y tá ngày xưa đỡ đẻ cho Bạch Nguyệt Quý mới được thăng chức.
Cô ấy nói: “Đúng vậy, tôi làm việc ở bệnh viện, ngày nào cũng có thai phụ tới sinh con nhưng bao nhiêu năm nay tôi chỉ mới đỡ đẻ sinh đôi hai lần, lại đều là cô.”
Nói vậy không phải là chưa từng có ai sinh đôi, thị trấn lớn như vậy, vẫn có một số ca sinh đôi nhất định, chẳng qua tình cờ là y tá trưởng đều không đỡ đẻ cho họ mà là đồng nghiệp trực ca đó làm.
Bạch Nguyệt Quý cười, có điều cơn đau tiếp theo nhanh chóng kéo tới, cô không nói gì, tập trung hít thở theo cách bà Lý dạy.
Sau khi cơn đau này qua đi, bà Lý lập tức kiểm tra cho cô: “Sắp rồi, có kinh nghiệm sinh lần đầu rồi, lần này con sẽ sinh nhanh thôi!”
Y tá trưởng biết vẫn còn chưa sinh được ngay nên đi kiểm tra các phòng khác trước.
Bọn họ làm y tá cũng rất bận.
Vừa nhìn thấy y tá trưởng đi ra, Chu Dã vội vàng chạy lại đưa hộp trái cây cho cô ấy: “Y tá trưởng, cô mệt rồi phải không, ăn chút trái cây đóng hộp bồi bổ đi.”
Y tá trưởng cười nói: “Chúng tôi không nhận bất kỳ thứ gì của nhân dân.” Nói rồi, cô ấy đẩy trả hộp trái cây lại.
Cả hai lần sinh nở của Bạch Nguyệt Quý đều là sinh đôi, cũng đều là y tá trưởng đỡ đẻ, dù thế nào cô ấy cũng phải bảo vệ mẹ và bé bình an vô sự!
Bởi vì đây sẽ là một chuyện cực kỳ huy hoàng trong sơ yếu lý lịch của cô ấy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận