Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 382 - Quả Lựu Thật Ngọt




Sau khi Bạch Nguyệt Quý hết tháng ở cữ, thì cô lại bắt đầu đàng hoàng viết bản thảo.
Tuy rằng bây giờ có thêm hai đứa bé là thằng ba và thằng tư, nhưng cô cũng chỉ cần phụ trách cho hai đứa bé bú sữa là được, còn lại đã có mợ út, thật sự không cần cô lo lắng thêm.
Hai anh em ăn ngon ngủ ngon, ăn xong ợ hơi mấy cái, lại tiểu tiện đại tiện xong sau đó thoải mái dễ chịu mà đi ngủ, mợ út cũng không cần bận tâm nhiều.
Chỉ cần không trướng khí, mấy tháng đầu trẻ con rất dễ trông, ngày nào cũng đang ngủ.
Lại có Lý Đại Ni hỗ trợ giặt quần áo của cả nhà cùng với những tã lót bẩn nên mợ út cũng không quá mệt mỏi.
Trong lúc trông trẻ con, sợ nhất chính là giặt mấy cái tã lót bẩn, thật sự mệt chết người, eo cũng vì mệt mỏi mà bị cứng đến tê dại.
Cho nên trước kia mợ út có chút không đồng ý để Lý Đại Ni hỗ trợ, bây giờ lại cảm thấy thật không tệ.
Cảm thấy tiêu số tiền này rất đáng giá.
Bạch Nguyệt Quý ít nhiều có chút áy náy, một đồng tiền giặt quần áo cho cả gia đình cô, cho nên có đôi khi nhìn thấy Lý Đại Ni thì cô sẽ nhét cho cô bé vài viên kẹo sữa để ngậm cho ngọt miệng, Lý Đại Ni cũng rất vui vẻ.
Bởi vì từ nhỏ đến lớn cô bé chưa từng được ăn kẹo sữa, hóa ra hương vị như thế này, thật sự ăn rất ngon.
Bạch Nguyệt Quý nhìn thấy Lý Đại Ni như thế, thỉnh thoảng còn pha cho cô bé một ly sữa mạch nha, cũng để cho cô bé nếm thử, sau đó nói chuyện phiếm với cô bé.
Cô thấy nhân phẩm của Lý Đại Ni thật sự rất không tệ, ngày sau nếu đi học đại học, chắc chắn cô phải đưa mợ út đi, cậu út Cố không cần phải nói, cũng phải đưa đi.
Có thể đưa đi hay không là một chuyện, nhưng đưa đi rồi cũng không thể bóc lột hai vợ chồng già được.
Nếu như Lý Đại Ni cũng tự nguyện đi theo thì tốt, cô đã hiểu rõ gốc gác của người này, sử dụng cũng yên tâm hơn nhiều.
Người khác còn không biết dự tính của Bạch Nguyệt Quý, nhưng mẹ của Lý Đại Ni lại biết con gái qua đây giặt quần áo được Bạch Nguyệt Quý cho kẹo sữa, thậm chí còn từng pha sữa mạch nha cho con mình.
Bí mật dặn dò Lý Đại Ni, nếu làm xong hết việc trong nhà thì cũng có thể qua bên đó hỗ trợ quét tước nhà cửa.
Đều không phải việc nặng gì.
Phải biết rằng không ít người đang nhìn chằm chằm vào công việc này của Lý Đại Ni, một tháng một đồng thật không ít, hơn nữa Bạch Nguyệt Quý làm người cũng hiền lành hào phóng, mẹ của Đại Ni rất vui lòng để cho con gái đi làm việc.
Một năm kiếm được mười hai đồng, đây chính là giúp trong nhà tăng thêm thu nhập.
Thời gian cứ trôi qua như thế, trong nháy mắt đã tiến vào tháng chín.
Tuy rằng xem như là những ngày nóng bức đã đi qua, nhưng sau đó nắng gắt cuối thu cũng không thể khinh thường.
Bạch Nguyệt Quý không chỉ một lần cảm thán, sao trước kia không nghĩ tới việc làm ra băng nhỉ? Sớm làm ra được thì sớm hưởng thụ nha.
Bây giờ trong phòng bày băng, hơi lạnh khiến cho người ta rất thoải mái, buổi tối ngủ rất ngon.
Nhưng mà sau khi tiến vào tháng chín, đây cũng là thời điểm bắt đầu chuẩn bị chiến đấu với những ngày thu hoạch vụ thu năm nay.
Trước khi thu hoạch vụ thu, Chu Dã lại đi ra ngoài một chuyến.
Thịt trứng sữa gì đó thì không nói, mỗi lần đi ra ngoài anh đều phải mang về, lần này còn mang theo một túi lưới đựng quả lựu về nhà!
Quả lựu không lớn, một quả chỉ to bằng nắm tay của Chu Dã, ngày hôm sau Bạch Nguyệt Quý dậy nhìn thấy thì rất thích, cũng bẻ một quả ra nếm một chút, có niềm vui bất ngờ.
Bởi vì vị của lựu rất ngọt.
Thời buổi này người còn ăn không đủ no, cũng đừng mong trái cây sẽ được chăm bón bao nhiêu, trừ một số khu vực riêng chuyên môn dùng để gieo trồng trái cây, nhưng bởi vì kỹ thuật còn tương đối kém nên thường trái cây khá giống nhau.
Không thể so sánh được với đời sau.
Nhưng lần này quả lựu mang về thật sự rất ngọt.
Không chỉ có Bạch Nguyệt Quý thích, Đâu Đâu và Đô Đô cũng thích, ngay cả mợ út cũng cảm thấy ăn rất ngon, có điều mợ út sẽ ăn hết cả hạt và thịt quả lựu, nhưng Bạch Nguyệt Quý, và hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô thì sẽ không ăn như vậy mà chỉ ăn mỗi thịt quả còn hạt thì nhổ ra.
Lúc trước mợ út đã từng ăn quả lựu, nói rằng hạt lựu có thể ăn được, Bạch Nguyệt Quý cũng biết là có thể ăn được, chỉ là cô không nuốt trôi…
Hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô thuần túy là còn nhỏ, cho nên đã được dặn dò là phải nhổ hạt ra, hai anh em rất thông minh, cũng không muốn nuốt cái này.
Một túi lưới quả lựu mang về, Chu Dã chỉ ăn nửa quả nếm thử vị, mợ út cũng ăn nửa quả như thế, dư lại đều vào bụng của Bạch Nguyệt Quý và Đâu Đâu, Đô Đô.
Mà không được mấy ngày sau khi Chu Dã mang đồ về, kèn thu hoạch vụ thu chính thức được thổi lên!
Năm nay thu hoạch vụ thu cũng làm cho người ta mệt mỏi như năm ngoái.
Khác là tâm trạng của mọi người lại là kích động và thoải mái, bởi vì năm nay mắt thường cũng có thể thấy được mức độ lương thực được mùa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận