Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 498 - Trở Về




Lý Tiêu Hằng nghe xong yêu cầu của Bạch Nguyệt Quý thì đồng ý một cách sảng khoái, duỗi tay ra nhìn Bạch Nguyệt Quý nói: “Vậy thì mong là việc hợp tác tiếp theo của chúng ta sẽ diễn ra tốt đẹp”.
Bạch Nguyệt Quý cũng nắm tay với anh ta: “Chúc chúng ta hợp tác tốt đẹp”
.....
Bởi vì nhận cành ôliu mà Lý Tiêu Hằng ném tới nên đương nhiên Bạch Nguyệt Quý phải cố gắng hơn một chút.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã thiết kế xong quần áo mùa xuân, sau đó giao cho Lý Tiêu Tiêu để cô ấy chạy về đưa cho anh ba của mình.
Mãi tới giữa tháng 4 thì Chu Dã mới trở về.
Chờ tới chạng vạng Bạch Nguyệt Quý trở về từ trường học liền nhìn thấy anh đang chơi đùa với mấy anh em Đâu Đâu.
Tuy Chu Dã đột nhiên trở về sớm, nhưng mà trong nhà anh cũng không thiếu đồ ăn.
Bởi vì trước khi đi Chu Dã đã đưa Bạch Nguyệt Quý đi qua nơi mua bán. Nếu anh không có ở nhà, trong nhà mà thiếu cái gì thì đều có thể qua bên đó để mua.
Khi nào đi qua cũng đều có đủ, không cần phải chọn ngày.
Nếu mà bên đó không có thì chỉ cần báo lại những thứ ấy cho những người phía sau bọn họ là có thể tìm về cho cô.
Bạch Nguyệt Quý sẽ không để trong nhà thiếu ăn thiếu uống, hơn nữa bây giờ mua đá diêm cũng dễ dàng hơn nhiều, tủ lạnh tự chế đặc biệt có thể dự trữ hàng ngày. Cứ năm ngày là cô lại sang bên đó mua đồ một lần.
Ngày hôm qua cô vừa mới qua bên đó, cho nên thùng đựng đá của nhà đã đầy đồ rồi.
Lý Đại Ni chặt một con gà ra nấu, cô bé không cần thêm thứ gì vào mà chỉ cắt dưa chuột thành từng miếng rồi đổ vào xào chung, hương vị rất ngon, sau đó bày ra một đĩa lớn.
Còn có thêm hai con cá kho, ướp cùng tỏi nữa, hương vị cũng rất ngon.
Lại có thêm một đĩa trứng gà xào cà chua nữa, khoai tây thái nhỏ nấu với chua, cùng với một bát canh rong biển nấu với tôm khô. Lại rửa sạch một đĩa cà chua, chờ ăn cơm xong thì mang ra làm trái cây ăn sau bữa ăn.
Khi mới đến đây nấu ăn, Lý Đại Ni chỉ biết nấu cho chín, muốn làm thành món ăn ngon thì chắc chắn cô bé sẽ không làm được, vì ở quê nhà chính là nấu cơm như vậy.
Tuy nhiên Bạch Nguyệt Quý đã tận tâm hướng dẫn cô bé, hiện tại tài nấu nướng của cô bé đã rất điêu luyện. Một bàn cơm như thế này quả thật sẽ rất ngon.
Tất nhiên Chu Dã ăn rất ngon miệng.
Ăn cơm chiều xong, lúc này thì cả gia đình mới ngồi lại bên nhau nói chuyện.
Tất nhiên cậu út Cố và mợ út sẽ phải hỏi cháu ngoại mình những chuyện đã xảy ra khi cháu mình vắng nhà.
Chu Dã cũng không trả lời hai người cho có lệ mà tán gẫu với hai vợ chồng cậu út rất vui vẻ. Anh kể rằng lần này đi ra ngoài bận rộn như thế nào, bận đến mức chân không chạm đất, không có thời gian ăn cơm.
Đương nhiên hai vợ chồng cậu tin lời này vì lần này trở về cháu ngoại gầy đi nhiều, cũng đen đi không ít. Ở bên ngoài chắc là rất bận rộn.
“Sáng mai bà đi chợ xem người ta có bán cá sống không, nếu có thì mua một ít về để hầm.” Cậu út Cố nói.
“Tôi biết rồi.” Mợ út đồng ý.
Cá không đắt mà lại còn bổ dưỡng, nếu có rồi thì đương nhiên phải mua về để tẩm bổ cho cháu trai.
“Lần này cháu trở về nghỉ ngơi mấy ngày?” Mợ út lại hỏi
“Cháu nghỉ ngơi năm sáu ngày rồi phải đi tiếp. Nhưng những đồng nghiệp làm việc cùng với cháu đều là những bậc thầy già đã lái xe hơn mười mấy năm rồi. Bất kể họ gặp tình huống gì đều có thể giải quyết được. Với cả cháu thông minh như vậy, đi ra ngoài có thể bị hãm hại sao? Cậu mợ không cần quá lo lắng cho cháu.”
Chu Dã cười nói.
Cậu út Cố lại không vui vẻ lắm, còn dặn dò anh: “Cháu cũng không nên tự cao, ở bên ngoài vẫn nên chú ý cẩn thận.”
“Cậu út cháu nói không sai, đừng tự mãn quá, ở bên ngoài phải chú ý nhiều vào, cháu phải nhớ trong nhà vẫn còn vợ con và bọn nhỏ nữa!” Mợ út cũng nói.
Chu Dã đều không than hai vợ chồng cậu mợ phiền mà nghiêm túc đồng ý.
Thấy thời gian không còn sớm, hai vợ chồng cậu út không nói chuyện quá nhiều, bảo anh đi chơi với bọn nhỏ một chút, rồi cũng đi ngủ sớm đi, đi làm ở bên ngoài cũng đã quá mệt rồi.
Chu Dã cũng rất nhớ bọn nhỏ, cho nên tình thương của cha lại càng sâu đậm hơn. Anh bắt đầu kể cho bọn nhỏ biết những điều mình đã trải qua khi lái xe vận tải ở bên ngoài.
Đừng nhìn mấy anh em còn nhỏ, nhưng chúng rất thích nghe kể chuyện này, lại còn hỏi cha một số vấn đề, Chu Dã đều sẽ trả lời hết, lại còn trả lời rất tỉ mỉ rõ ràng.
Bởi vì đã lâu cha không trở về nên anh em Đâu Đâu rất là nhớ anh, vì vậy đêm nay mấy anh em đều được cha dỗ ngủ.
Ở trong giấc mơ chúng đều mơ thấy hình ảnh cha con bọn họ đang trên chiếc xe vận tải đi chu du khắp thế giới.
Ở ngoài hiện thực thì bọn nhỏ không được tham gia. Nhưng ở trong giấc mơ, cha bọn nhỏ chở bọn nhỏ ra ngoài đi chơi khiến chúng rất vui vẻ.
Dỗ bọn nhỏ ngủ xong, lúc này Chu Dã mới trở về phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận