Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 612 - Bận Rộn




Chuyện này cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của Bạch Nguyệt Quý.
Vào giữa tháng 12, Chu Dã cũng đã trở lại một lần. Lúc này, thời tiết đã vô cùng lạnh, nhưng mà ở Bắc Kinh thì vẫn chưa có tuyết rơi.
Chính vì vậy mà công việc làm ăn buôn bán của ba người phụ nữ là mợ út, mẹ Thái Sơn và thím Trương vẫn còn tiếp tục.
Hiện tại việc kiếm tiền thật sự rất dễ. Dù việc tự kinh doanh đang dần tăng lên nhưng giai đoạn này vẫn rất dễ kiếm tiền.
Nếu tuyết rơi thì sẽ không đi, bán sỉ thôi cũng tốt. Sau khi liên hệ với người bán rong xong thì mang hàng hóa bán sỉ cho người bán rong mang đi bán. Nhưng vì sao tuyết chưa rơi mà lại không đi? Ở nhà rảnh rỗi cũng không có việc gì làm, mặc ấm áp một chút rồi đi ra ngoài thì cũng không có vấn đề gì lớn.
Chu Dã nói mợ út của anh vất vả cũng không phải vì thiếu tiền. Nhưng mà thấy bản thân bà ấy vui vẻ như vậy nên anh cũng không có gì để nói.
Lần này trở về, Chu Dã cũng được trải qua nửa tháng vô cùng tươi đẹp vì được uống rượu ngâm nhân sâm.
Thật ra anh sinh ra đã có sức khỏe vô cùng tốt, lại thêm rượu nhân sâm này nữa. Nếu Bạch Nguyệt Quý không khỏe mạnh thì e rằng mỗi buổi sáng cô đều phải nghỉ học.
Chu Dã ở lại nửa tháng này thật sự đã nộp toàn bộ hàng tồn kho lên. Sau đó anh mới cảm thấy hài lòng mà đi về phương nam.
Khoảng thời gian giáp Tết, hoạt động kinh doanh sản xuất của rất nhiều ngành nghề đều phát triển mạnh mẽ, đặc biệt là ngành sản xuất này của họ.
Năm nay kinh tế của mọi người phát triển hơn so với năm trước. Đã cuối năm, chẳng lẽ không mua được cái TV hay gì đó về nhà sao?
Không chỉ có TV, mà ngay cả những thiết bị lớn khác. Có thể mua được một cái mang về nhà thì cũng vô cùng vinh dự.
Cho nên thời điểm cuối năm này, việc kinh doanh của họ sẽ vô cùng tốt.
Họ sẽ luôn bận rộn cho đến Tết. Nhưng mà cho dù đến Tết thì việc kinh cũng vẫn vô cùng tốt. Cho nên họ sẽ không có ngày nghỉ mà sẽ phải ở đây trông coi.
Nhưng mà chuyện này không bao gồm Cố Quảng Thu với Lý Thái Sơn.
Năm nay Chu Dã dự định đưa hai người họ cùng nhau quay về Bắc Kinh để đón năm mới.
Cửa hàng ở bên này thì họ sẽ giao cho nhóm người cựu chiến binh quản lý là được. Còn việc có thể lo lắng sẽ bị bọn họ lấy mất hàng hóa hay bỏ người đi để nhà trống rỗng hay không thì trừ khi bọn họ muốn tự tay hủy đi tương lai của mình. Còn nếu không thì họ sẽ tuyệt đối không dám.
Bởi vì Chu Dã biết số điện thoại trong quân đội của họ, cũng biết địa chỉ nhà và cách thức liên lạc của từng người, nên họ dám gây chuyện với anh thì cứ thử xem?
Nhưng những người cựu chiến binh đó cũng hiểu rất rõ rằng đi ra bên ngoài thì chắc chắn họ sẽ không gặp được một ông chủ thứ hai như thế này. Hơn nữa, họ cũng hiểu rất rõ mối quan hệ của ông chủ Chu Dã này sâu rộng đến mức nào.
Lúc đi ra ngoài liên hoan, họ còn tỏ ra rất lo lắng vì sợ sẽ không được làm việc ở bên này lâu.
Nhưng ông chủ đã nói với họ rằng nếu bên này không làm được thì mọi người sẽ đi theo anh về làm tại công ty than đá của anh ở phía Tây Bắc.
Nhưng mà hiện tại bên này vẫn còn có thể tiếp tục kinh doanh, nên vẫn cứ làm việc thật tốt cho anh là được. Sau này anh sẽ có sắp xếp khác.
Họ không cần lo lắng nhiều như vậy.
Sau khi biết việc này, trong lòng họ lập tức cảm thấy yên tâm.
Việc kinh doanh của cửa hàng rất bận, nhưng Chu Dã là ông chủ nên tất nhiên anh không cần đi làm những việc này. Anh chỉ đi đến nhà Quyền ngũ gia chào hỏi một chút.
Trước đó anh có mang theo quà cáp, Quyền ngũ gia cũng nhận lấy. Hơn nữa ông ấy còn giữ anh lại ăn cơm.
Ngoài Quyền ngũ gia ra, thì Chu Dã cũng đến chào hỏi những người khác một chút. Nên chào thì chào, nên tặng lễ vật thì tặng. Ở đây, Chu Dã chưa bao giờ lơ là những việc này.
Cho nên cho tới nay, cửa hàng của anh vẫn làm ăn buôn bán suôn sẻ.
Sau khi hoàn thành những việc xã giao cần thiết, lúc này Chu Dã mới sắp xếp hai lô hàng hóa đi ra ngoài.
Một lô hướng về phía Tây Bắc, còn một lô hướng về phía thủ đô.
Phía Tây Bắc bên đó thì lập tức gọi điện thoại trực tiếp bảo Niên Viễn Phương đi qua cửa hàng tìm cháu gáu của Cơ tứ gia mà kết toán.
Lần trước, Chu Dã đi đến Tây Bắc và anh cũng thành lập một công ty chính thức ở bên đó.
Trong công ty đã trang bị điện thoại, cho nên hiện tại việc liên hệ cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Lúc anh gọi điện nói chuyện với Niên Viễn Phương, Niên Viễn Phương đồng ý với anh. Chỉ là anh ta xin phép trong điện thoại với anh rằng muốn về nhà ăn tết.
Đúng vậy, phải xin phép. Dù anh ta cũng là một trong những ông chủ được chia hoa hồng, nhưng Chu Dã mới là ông chủ lớn. Anh ta chỉ được coi là ông chủ thứ hai thôi.
Hơn nữa, anh ta vẫn phụ trách đoàn xe vận chuyển. Nếu muốn về nhà ăn tết, thì anh ta chắc chắn phải hỏi Chu Dã.
Từ nửa năm trước, sau khi đi tìm Chu Dã ở phương nam và cùng nhau đi Tây Bắc, thì Niên Viễn Phương vẫn chưa về nhà lần nào. Nhưng thật ra anh ta cũng có gửi mấy bức thư về nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận