Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 413 - Lý Tưởng Của Đâu Đâu Và Đô Đô




“Yên tâm đi, tướng mạo này của cô cậu muốn chụp xấu cũng không dễ đâu.” Thợ chụp ảnh của quán chụp ảnh cũng đặc biệt biết làm việc, nói như vậy, đặc biệt là nhìn thấy bộ dạng của hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô trông giống nhau như đúc “Bọn chúng là sinh đôi sao?”
“Đúng vậy.” Chu Dã gật đầu.
Sau khi thợ chụp ảnh khen một câu thật khéo đẻ, trông thật đẹp thì chụp ảnh cho bọn họ.
Đầu tiên là chụp một tấm ảnh một nhà bốn người, sau đó Bạch Nguyệt Quý chụp một tấm một mình, Chu Dã chụp một tấm một mình, sau đó hai vợ chồng chụp chung một tấm với nhau.
Đâu Đâu và Đô Đô cũng thế, đều mỗi đứa chụp riêng một tấm ảnh xong mới chụp chung với nhau.
Chỉ qua một hồi như thế đã tiêu hết bảy đồng rồi, chụp một tấm ảnh có giá một đồng.
“Ảnh chụp còn phải đưa lên thành phố rửa, đến một tuần sau mới lấy ra, trước hết cứ giao tiền đặt cọc là ba đồng, còn lại bốn đồng thì chờ đến khi lấy được ảnh chụp lại trả.”
Chu Dã không chút do dự lập tức trả tiền.
“Chờ sang năm thằng ba và thằng tư lớn hơn, đến lúc đó dẫn bọn chúng vào thành phố chụp ảnh cùng nhau, mượn cái xe lừa nhà chú Đào, cũng đưa cậu út và mợ út vào đây chụp chung một cái ảnh với nhau.” Chu Dã nói.
Sau khi nói xong, anh có chút buồn bã: “Trước kia nghèo, anh cũng không biết còn có thể chụp ảnh, nếu không sẽ nói với cha để cha đưa cả nhà đi chụp một tấm. Mấy đứa Đâu Đâu và Đô Đô cũng chưa từng nhìn thấy mặt ông bà nội.”
Bạch Nguyệt Quý nói: “Hay là sau khi về nhà anh tả cho em xem cha mẹ trông như thế nào, em thử vẽ lại cho anh, nhìn xem có giống với dáng vẻ của cha mẹ hay không?”
Chu Dã sửng sốt: “Vợ còn biết cả vẽ tranh ư?”
“Biết chứ.” Bạch Nguyệt Quý cười, bởi vì phải vẽ lại hình ảnh của cha mẹ chồng, Bạch Nguyệt Quý lập tức đưa Chu Dã quay về cửa hàng bách hóa một chuyến, mua một tấm giấy trắng to một chút, không cần phải mua cọ vẽ thuốc màu gì cả, chỉ cần dùng bút chì là được.
Mua xong đồ, Bạch Nguyệt Quý và Chu Dã đưa Đâu Đâu và Đô Đô đi vào trong tiệm ăn sủi cảo.
Sau khi ăn xong mới dự tính đi xem phim điện ảnh, có điều đang trên đường đi xem thì lại thấy được một cảnh tượng hoành tráng.
Bạch Nguyệt Quý không nói hai lời lập tức che mắt của Đâu Đâu và Đô Đô lại, nguyên nhân chính là vì hình ảnh kia không thích hợp cho thiếu nhi xem.
Nhưng xe đạp của Chu Dã cũng chỉ đi lướt qua rất là nhanh, cách nơi đó hơi xa một chút anh mới nói: "Vợ ơi, em biết đấy là ai không?”
“Ai thế?” Bạch Nguyệt Quý không quen biết.
“Chính là chồng trước của Lý Phong Mai.”
Vừa mới ánh mắt đầu tiên nhìn thấy đã nhận ra được, trí nhớ của anh vẫn vô cùng tốt.
“Là anh ta à.” Bạch Nguyệt Quý mới bừng tỉnh, nhưng mà cũng không có những cảm xúc khác, có lẽ đây gọi là gieo nhân nào, gặt quả ấy.
“Mẹ, mẹ không cần che mắt của chúng con lại đâu, chúng con biết đó là làm gì.” Đâu Đâu lại nói.
Đô Đô gật đầu, khoác lác nói: “Đúng thế, còn coi chúng con là trẻ nhỏ hay sao, cảnh tượng gì mà chúng con chưa từng thấy chứ?”
Bạch Nguyệt Quý kinh ngạc: “Trước kia hai đứa từng nhìn thấy?”
“Không có, nhưng chúng con nghe người ta nói, còn từng chơi trò chơi như thế.” Đâu Đâu nói.
Bạch Nguyệt Quý nhẹ nhàng thở ra: “Đừng chơi loại trò chơi này, chẳng hay ho gì cả.”
“Chúng con không chơi, chỉ nhìn người khác chơi thôi.” Đô Đô nói.
Khi nói chuyện cũng đã tới rạp chiếu phim rồi, gửi xe đạp xong thì Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý lập tức đưa hai anh em bọn chúng vào xem phim điện ảnh.
Đây là lần đầu tiên Đâu Đâu và Đô Đô xem phim điện ảnh, hai anh em đều rất vui vẻ.
Hơn nữa phim điện ảnh vẫn đang chiếu một bộ phim mà trẻ nhỏ có thể xem được, chính là phim 'Lính gác nhỏ của Đông Hải', Đâu Đâu và Đô Đô nhìn không chớp mắt, đặc biệt là Đô Đô, đôi mắt phát ánh sáng lấp lánh không giống mọi khi.
Về nhà trên đường cậu bé đã tuyên bố: “Chờ con lớn lên thì con cũng phải đi tham gia quân ngũ, con muốn đi làm lính gác nhỏ của Đông Hải!”
“Tham gia quân ngũ rất vất vả đấy, con có chắc mình sẽ chịu đựng được hay không?” Bạch Nguyệt Quý nói.
“Đương nhiên là con làm được, con có thể chịu đựng khó khăn!” Đô Đô nghiêm túc nói.
“Vậy con phải học tập cho giỏi, chờ đến khi con lớn lên sẽ được đi tham gia quân ngũ.”
“Anh cả nhà ta có muốn tham gia quân ngũ không nào?” Chu Dã hỏi con trai lớn.
“Con không muốn, con muốn vào đại học.” Đâu Đâu lắc đầu.
Muốn nói nguyên nhân Đâu Đâu muốn học đại học, vậy thì là do Bạch Nguyệt Quý và cha nuôi cậu bé ảnh hưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận