Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 137 - Chưa Trưởng Thành




Chu Dã nói: "Thực dụng cái gì, anh ta muốn cưới nữ thanh niên trí thức có văn hóa nhà người ta, chẳng lẽ không phải bỏ ra chút gì đó sao? Nếu không nhìn thấy ưu thế này của anh ta, chẳng lẽ còn nhìn thấy tổ tiên mười tám đời nhà anh ta nghèo khổ và khuôn mặt của anh ta sao? Cậu còn có thể bỏ xa anh ta ba con đường."
Lý Thái Sơn cười: "Đúng là như vậy." Lại hỏi: "Vậy thì chị dâu vừa ý điểm nào của anh Dã?"
"Vừa ý tôi ở điểm nào còn cần tôi nói với cậu sao?" Chu Dã hừ một tiếng. Trong lòng tự nghĩ vợ anh vừa ý anh ở tất cả mọi điểm, cô yêu anh lắm.
Mỗi ngày đi ngủ đều phải hôn nhẹ, sờ nhẹ anh, còn thích ngửi mùi thơm sạch sẽ khi anh tắm xong.
Lúc đầu anh còn lo lắng trên người mình có mùi khó chịu không, sợ vợ anh bị lây mùi của anh.
Vợ anh nói với anh rằng không sao, trên người anh rất sạch sẽ và thơm tho. Cô ngửi xong cảm giác trái tim mình cũng có thể bình yên theo.
Lúc đó Chu Dã mới biết, vợ anh yêu anh lắm, cực kỳ yêu anh, nên không chỉ thích sờ anh hôn anh mà còn thích mùi của anh đến thế!
Chỉ là chuyện riêng tư như vậy anh sẽ không nói ra, tự mình biết là được rồi.
Tạm biệt Lý Thái Sơn xong, Chu Dã cầm bình sữa trở về nhà.
Bạch Nguyệt Quý vừa mới ăn trưa xong, đang ngủ thiếp đi. Đợi đến trưa lúc cô ngủ dậy sẽ lập tức nhìn thấy bình sữa.
Còn tưởng Chu Dã ở nhà, kết quả ra ngoài thì không thấy người.
"Đi làm rồi." Mợ út vừa bón phân cho cây con ở mảnh vườn riêng vừa nói.
"Sáng nay dậy sớm như vậy, trưa cũng không nghỉ ngơi đã đi làm, chắc là mệt mỏi lắm." Bạch Nguyệt Quý ôm bụng nói.
Mợ út cười, nói: "Không cần lo lắng, Tiểu Dã còn trẻ mà, làm được. Cháu đừng chiều chuộng nó quá. Sao mợ cảm thấy háu chiều chuộng nó như chiều chuộng con trai vậy?"
Câu này khiến mặt Bạch Nguyệt Quý đỏ bừng: "Làm gì có, không có chuyện đó đâu."
Mợ út cười cũng không tiếp tục trêu chọc cô nữa.
Nhưng bà ấy đều nhìn thấy hết.
Vợ của cháu trai thật biết chiều chồng, dù đang mang thai nhưng bất cứ món ngon nào cô cũng đều chia cho cháu trai một miếng, để anh cũng được nếm thử.
Anh đi làm về thì cô cũng muốn gần gũi với anh. Vì vậy, khi hai vợ chồng ở trong nhà, bà ấy tuyệt đối sẽ không làm phiền họ.
Nếu có việc gì, bà ấy sẽ đứng ở cửa gọi một tiếng.
Cô vợ của đứa cháu trai này vừa có năng lực, vừa biết nũng nịu, lại xinh đẹp, tính tình lại dịu dàng nhưng không lấy đó làm thước đo để bắt nạt người khác.
Nhìn thấy cô thì ai cũng phải yêu thương nhiều hơn.
Không có người nào mà không thích cô gái như vậy.
Vì vậy, bà ấy cảm thấy cháu trai lấy được người vợ này thật tốt, chắc chắn là cha mẹ đã mất của anh phù hộ cho anh.
Trước đây, bà ấy có tình cảm rất tốt với mẹ anh, chỉ là mẹ anh đi sớm quá, nếu không chắc chắn sẽ được hưởng phúc của đứa con trai út.
Chu Dã làm việc đến xế chiều mới về. Nhưng chỉ trong một buổi chiều, anh vẫn có thể nhận được bốn công điểm.
Đàn ông làm đầy đủ thì số công điểm là mười điểm. Như Lý Phong Thu, Lý Đại Sơn, Cố Quảng Thu đều là mười điểm. Nhưng Chu Dã chỉ nhận được tám điểm, hai điểm còn lại anh không thể nhận được.
Bởi vì thực sự là quá mệt mỏi.
Chỉ là ngay cả khi nhận được tám điểm, ông đội trưởng cũng khen ngợi anh rất nhiều.
Thằng nhóc này tiến bộ không nhỏ, trước đây thì làm gì chịu làm như vậy. Ông ấy nói cũng vô ích. Nhưng bây giờ anh xin nghỉ một buổi sáng, buổi chiều vẫn chạy về làm việc, chẳng phải là hiểu chuyện hơn rồi sao?
Lý Thái Sơn được anh dẫn dắt, cũng theo đó mà tiến bộ.
Tuy nhiên, Lý Thái Sơn kém hơn anh, chỉ nhận được bảy công điểm. Nhưng ngay cả như vậy anh ta cũng có chút vẻ nghiêm túc rồi.
Mẹ Lý Thái Sơn rất vui. Vì vậy bà ấy còn mang hai miếng đậu phụ đến cho Bạch Nguyệt Quý ăn. Cô nghe bà ấy kể lại chuyện này cũng không nhịn được cười.
Sau khi đưa đậu phụ, mẹ Lý Thái Sơn cũng không vội về, ngồi với mợ út vừa bóc đậu phộng vừa tán gẫu.
"Chị không biết trước đây tôi lo lắng đến mức nào đâu. Chỉ sợ nó đi theo Vương Nhị Anh bước vào con đường lệch lạc. May mà bây giờ cũng ra dáng rồi, chịu đi ra đồng với Chu Dã. Năm nay tôi định tính chuyện hôn nhân cho nó."
Mợ út cũng biết Lý Thái Sơn, thấy anh ta làm việc rất chăm chỉ, nói: "Có thể kết hôn rồi. Tôi thấy cậu ấy cũng đã lớn không còn nhỏ nữa."
"Chỉ nhỏ hơn Chu Dã một tuổi. Năm nay Chu Dã sắp làm cha rồi mà nó vẫn như vậy, tôi thấy nó cứ như chưa trưởng thành vậy!"
"Trước khi Tiểu Dã kết hôn cũng giống như nó, lúc đó vẫn chưa định hình gì cả, kết hôn rồi chắc chắn sẽ khác."
"Tôi cũng nghĩ vậy. Tôi đã nhìn trúng một cô gái. Bây giờ bận bịu thì thôi, đợi thu hoạch xong có thể rảnh rỗi hơn, đến lúc đó sẽ đi xem mắt."
Mợ út nghe vậy liền nói: "Vậy thì chị phải xem xét kỹ lưỡng. Vợ không thể lấy tùy tiện được đâu. Nếu lấy phải một người thích gây rối về nhà, Lý Thái Sơn khó khăn lắm mới thay đổi được đừng để lại bị lôi kéo vào con đường xấu. Việc lấy vợ có tốt hay không đặc biệt quan trọng!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận