Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 292 - Không Thể Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong




Mặt Dương Nhược Tình càng đỏ hơn.
Không phải chỉ là rửa chân thôi đâu.
Cũng chính là đêm giao thừa năm ngoái, tối hôm đó cô ta đến nhà anh ta cùng nhau đọc sách. Hai người đọc đến khá muộn, cuối cùng lúc anh ta muốn ngâm chân rửa chân, cô ta liền trêu chọc anh ta, bảo anh ta mang một phần nước cho mình.
Kết quả là anh ta không chỉ mang nước đến cho cô ta để rửa chân, mà còn tự tay cởi giày dép cho cô ta, còn đích thân rửa chân cho cô ta nữa.
Trong lúc đang rửa, anh ta bỗng cầm chân cô ta đặt lên môi hôn, tiếp theo đè cô ta xuống giường.
Nếu không phải vì Mã Quyên đang ở ngoài cửa gọi, lúc đó cô ta suýt nữa đã thật sự trao thân cho anh ta, vì quần áo đã bị anh ta cởi ra hết rồi...
Quả phụ họ Dương thầm thở dài trong lòng, còn chưa kết hôn mà đã đến mức này rồi à?
Nhìn bề ngoài, thanh niên trí thức Dương có vẻ rất nghiêm túc, không ngờ lại là người tùy tiện như vậy.
Trái lại, trước đây trông thanh niên trí thức Bạch có vẻ không an phận lắm nhưng sau khi kết hôn lại trở thành một người vợ hiền giúp chồng dạy con, thậm chí còn hiếm khi ra khỏi nhà.
Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.
Trong lòng quả phụ họ Dương nghĩ vậy nhưng không dám nói ra, vì hiếm có dịp kết giao với bạn mới.
"Em xem, Đặng Tường Kiệt đã vì em làm đến mức này rồi, em còn muốn thế nào nữa? Chẳng lẽ thật sự muốn chia tay Đặng Tường Kiệt, để anh ta đi theo người phụ nữ khác? Em chắc chắn bản thân sẽ không đau lòng sao?" Quả phụ họ Dương nói.
Dương Nhược Tình quả thật không thể chấp nhận được việc Đặng Tường Kiệt đi theo người phụ nữ khác.
Chẳng những không thể chấp nhận, chỉ cần nghĩ đến việc người bên cạnh Đặng Tường Kiệt không phải là cô ta, cô ta đã cảm thấy tim mình như muốn vỡ ra. Nước mắt cũng không thể kiểm soát được mà rơi xuống.
Cảnh tượng này khiến cả quả phụ họ Dương cũng phải ngẩn ngơ.
Chao ôi, chẳng trách sao đàn ông trong thôn đều bị mê hoặc, ngay cả khi khóc thì thanh niên trí thức Dương cũng có thể xinh đẹp như vậy!
Nước mắt của cô ta giống như những hạt trân châu đứt dây, từng giọt từng giọt rơi xuống đất.
Đừng nói đến đàn ông, ngay cả cô ta nhìn thấy cảnh tượng này thì cũng đau lòng!
Bởi vì có quả phụ họ Dương khuyên nhủ, cuối cùng Dương Nhược Tình cũng bỏ qua thành kiến trong lòng, chủ động giả vờ đi ngang qua nơi mà Đặng Tường Kiệt nhất định sẽ đi qua.
Mặc dù cô ta giả vờ như không nhìn thấy nhưng Đặng Tường Kiệt vẫn nhận được thông điệp mà cô ta phát ra.
Anh ta lập tức chạy đến ôm chặt cô ta vào lòng. Dương Nhược Tình giãy giụa, nói: "Anh buông em ra."
"Không buông, anh không buông. Nhược Tình, đời này em đừng mong anh buông em ra!"
Dương Nhược Tình nước mắt giàn giụa, cũng ôm lấy anh ta.
Hai người đã dày vò nhau cả nửa tháng trời, cuối cùng cũng lại làm hòa.
Thấy xung quanh không có ai, đương nhiên họ sẽ ôm hôn nhau cho đến khi trời tối.
Sau đó, trái tim hai người lại được kết nối với nhau, tất nhiên Dương Nhược Tình muốn chất vấn anh ta về chuyện lúc đó.
"Cô gái đó thích anh nhưng hôm đó không phải như em nghĩ đâu..."
Sau khi nghe Đặng Tường Kiệt giải thích, Dương Nhược Tình mới biết, hóa ra cô gái đó đến là để nói lời tạm biệt, vì gia đình đã gả cô ấy cho người khác.
Vì vậy, trước khi lấy chồng, cô ấy muốn đến gặp anh ta để nói lời tạm biệt, cảnh tượng mà cô ta nhìn thấy cũng là do cô gái đó không kiềm chế được.
Sau khi cô ta rời đi, anh ta thực sự đã kéo người đó ra.
"Mã Quyên quen biết cô gái kia mà, cô ấy hẳn là biết cô gái đó sắp kết hôn rồi. Lẽ nào cô ấy không nói với em sao?" Đặng Tường Kiệt vuốt ve khuôn mặt tiều tụy của cô ta, đau lòng nói.
Dương Nhược Tình sửng sốt, hỏi: “Mã Quyên quen với cô gái kia? Chính là cô ấy tới nói với em rằng anh lén lút đi gặp cô gái kia!”
Đặng Tường Kiệt liền khẽ cau mày: “Sau này đừng thân thiết với Mã Quyên quá.”
Dương Nhược Tình cũng hiểu ra, cô ta lập tức lộ ra vẻ tức giận!
Sau khi tình chàng ý thiếp với Đặng Tường Kiệt, Dương Nhược Tình trở về khu tập thể nữ thanh niên trí thức và chất vấn Mã Quyên về chuyện này.
Tất nhiên Mã Quyên sẽ không thừa nhận nhưng Dương Nhược Tình lại cảm thấy cô ta không thành thật: "Tôi coi cô là chị em, có chuyện gì cũng kể cho cô nghe nhưng cô lại khiến tôi thất vọng như vậy!"
"Nhược Tình, tôi nghĩ là ở đây thực sự có hiểu lầm, tôi..."
"Đừng nói nữa!" Dương Nhược Tình trực tiếp ngắt lời cô ta, không muốn nghe cô ta nói tiếp.
Từ chỗ ở chung với Mã Quyên, hiện giờ cô ta trực tiếp chuyển sang ở với Sở Sương. Đương nhiên Mã Quyên đã nài nỉ ngàn lần nhưng cuối cùng Dương Nhược Tình cũng không đồng ý ở lại.
Cô ta và Đặng Tường Kiệt xảy ra hiểu lầm lớn như vậy, không thể thiếu sự xen vào của Mã Quyên!
Hơn nữa cô ta cũng nghe quả phụ họ Dương nói, dường như Mã Quyên cũng thích Đặng Tường Kiệt. Vậy thì có thể giải thích như thế này không, Mã Quyên ghen tị với cô ta, vì vậy mới cố ý khiến cô ta hiểu lầm Đặng Tường Kiệt, muốn cô ta chia tay với Đặng Tường Kiệt, để Mã Quyên cũng có cơ hội?

Bạn cần đăng nhập để bình luận