Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 441 - Sang Nhà Họ Cố Thăm Người Thân 1




Chỉ dựa vào thu nhập viết bản thảo này, còn có Chu Dã đi săn kiếm về, mấu chốt là có bốn đứa con trai, muốn nói không xây nổi nhà ở thật là sẽ khiến người ta nghi ngờ, cho nên dứt khoát tỏ vẻ tích cóp tiền muốn xây một cái nhà ngói to là được.
Cứ như vậy sẽ không cần mọi người lại vì bốn đứa con trai nhà cô mà lo lắng.
Mà nay năm sẽ khôi phục kỳ thi đại học, đến lúc đó chính là thời điểm xem hư thực ra sao, sẽ không ai đi quan tâm nhà cô không xây nổi phòng ở nữa.
Chờ mọi người hàn huyên xong trở về, thời gian đã không còn sớm.
Mấy đứa bé Đâu Đâu và Đô Đô còn muốn cùng gác đêm với cha mẹ, chỉ là không ngăn cản nổi, không bao lâu đã ngủ rồi.
“Vợ ơi, bây giờ nhà chúng ta cũng thật náo nhiệt.” Chu Dã đắp chăn kín kẽ cho mấy đứa bé, thỏa mãn lại than thở mà nói.
Bạch Nguyệt Quý đưa mắt nhìn bốn con lợn nhỏ đang nằm trên giường đất kia, cũng mỉm cười.
Thật sự rất náo nhiệt, bây giờ mỗi ngày đều náo nhiệt, cũng chỉ lúc này có thể ngừng nghỉ một lúc.
Để cô cảm thấy hai vợ chồng mình có thời gian ở riêng một chỗ cũng đặc biệt hiếm hoi.
Nhưng mà có được có mất, cô cảm thấy cuộc sống bây giờ rất hạnh phúc.
Năm nay ăn tết cũng giống như năm ngoái, chỉ là so sánh với năm ngoái thì năm nay càng có vẻ náo nhiệt hơn.
Từ đầu năm mùng một đến mùng bốn tết trong nhà đều là người lui tới không ngừng, tăng thêm tiếng cười đùa của bọn nhỏ, trong căn nhà gạch mộc không lớn này, hơi người thật là quá mức thịnh vượng.
Mãi cho đến khi qua mấy ngày đầu năm, giờ mới đi qua nhà cậu út thăm người thân.
Sáng sớm, Cố Quảng Thu đã đi qua bên phía nhà chú Đào để mượn xe lừa.
Trương Hiểu Mai mang theo Niên Sinh và Lâm Lâm lên xe lừa, một nhà bốn người đi tới đây tìm Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý, bọn họ cũng đã chuẩn bị xong.
“Sao mang nhiều đồ vật như vậy, cha mẹ nhìn chắc chắn sẽ lại nói các em đấy.” Trương Hiểu Mai vừa thấy đồ mà tay bọn họ xách theo thì lập tức nói.
Chu Dã chuẩn bị hai con gà rừng, đều đã làm thịt sẵn.
Ngoài ra còn có một bao đường đỏ cùng một bao đường phèn, ngay cả rượu cũng có một bình.
Mang mấy thứ này qua thăm người thân, ở thời buổi này vẫn là rất hào phóng.
Bạch Nguyệt Quý cười nói: “Dù sao một năm mới đi qua một chuyến này, chẳng lẽ chúng em còn có thể đi tay không qua đó ăn không uống không hay sao.”
“Sao có thể nói là ăn không uống không, đã xách bao nhiêu thứ đi qua.” Trương Hiểu Mai nói.
Cô ấy cũng có chút hổ thẹn.
Bởi vì so sánh với Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý, bọn họ thân là con trai con dâu mà đồ mang qua biếu hai ông bà còn kém hơn.
Bạch Nguyệt Quý cười cười: “Em coi như tính riêng.”
Trương Hiểu Mai và Cố Quảng Thu cũng rất hiếu thảo.
Ngay lần trước đại đội chia thịt, cô ấy cũng bảo Cố Quảng Thu cầm một nửa qua đó bề biếu.
Sau khi lương thực mới của thu hoạch vụ thu phát đến, Cố Quảng Thu cũng đưa không ít lương thực mới qua đó, đưa bao nhiêu tiền thì không biết, nhưng chắc chắn cũng sẽ có.
Việc này phải tùy người, không cần so sánh.
Trong nhà điều kiện tốt, muốn hiếu thảo với người già thì có thể đưa nhiều thêm một chút. Điều kiện không tốt, hai ông bà cũng tự mình làm được việc để kiếm sống, không cần giả vờ là người giàu có làm gì.
“Em ba em tư, các em cần phải ngồi cho vững, đừng té ngã.” Sau khi hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô lên xe lừa, lập tức ôm hai đứa em trai, nói.
Bọn chúng rất có dáng vẻ của người làm anh trai, bé ba bé tư cũng rất thích ngồi xe lừa, hai đứa còn duỗi tay sờ soạng con lừa đen một chút.
Niên Sinh lập tức ôm Lâm Lâm.
Dọc đường Bạch Nguyệt Quý và Trương Hiểu Mai đều tán gẫu, Chu Dã và Cố Quảng Thu ngồi ở phía trước, vừa đánh xe lừa, vừa trò chuyện phiếm với nhau.
Ví dụ như nói năm nay hình như cá trong sông nhiều hơn so với năm trước phải không? Bởi vì sau khi bắt đầu mùa đông, Cố Quảng Thu có rảnh đi đánh cá, đã đưa không ít cá sang bên này ăn.
Cố Quảng Thu cũng gật đầu tỏ vẻ nhiều hơn không ít, còn đều là cá to nặng đến năm sáu cân, nhưng không biết nguyên nhân là gì.
Con lừa đen lớn chở hai nhà mười người sang nhà họ Cố.
Cậu út Cố và mợ út đã đang chờ từ sáng sớm.
“Bọn họ đến rồi.” Cậu út Cố đi bộ ở cửa, xa xa đã nhìn thấy xe lừa kia, tức khắc kêu lên với người trong phòng.
Mợ út bước nhanh ra ngoài, cùng bà đi ra ngoài còn có hai chị em Cố Tiểu Tây Cố Tiểu Bắc, cùng với Cố Quảng Hạ.
“Chú hai thím hai, chú thím, Đâu Đâu Đô Đô, Niên Sinh, Lâm Lâm, còn có Tiểu Bác và Tiểu Viên!” Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc trực tiếp chạy vội đi ra đón.
“Chị Tiểu Tây, anh Tiểu Bắc.” Đâu Đâu và Đô Đô đều cười ha ha chào hỏi, Niên Sinh cũng gọi theo.
Lâm Lâm còn có bé ba bé tư đã quên bọn chúng từ lâu rồi, không nói gì, nhưng đôi mắt rất linh hoạt, sau khi đi đến nơi xa lạ này thì đang nhìn quanh khắp nơi.
“Ai da, đều đến đây thăm người thân, trên xe toàn là người, thật đúng là náo nhiệt.” Hàng xóm ra cửa vừa vặn nhìn thấy, kinh ngạc cảm thán nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận