Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 497 - Chu Dã Xuôi Nam




"Trước đây chưa thấy kiểu này bao giờ, có phải là kiểu mới ra không?"
"Đúng vậy, lần đầu tiên nhìn thấy, đẹp quá!"
Sau khi được các đồng nghiệp khen ngợi một phen, nữ nhân viên văn phòng mới cười nói: "Tôi cũng gặp may thôi. Hôm qua đi dạo trung tâm thương mại bên bách hóa, thấy bên đó có rất nhiều người chen lấn mua đồ nên tôi cũng qua xem náo nhiệt. Kết quả vừa nhìn đã thích ngay, thế là mua một bộ. Nhưng mà đắt thật, một bộ mười đồng, tốn hết một phần ba tiền lương của tôi!"
"Kiểu dáng này, chất liệu này, mười đồng cũng không đắt!"
"Đúng vậy, bộ đồ may sẵn mà tôi mua trước đây, kiểu dáng còn lâu mới đẹp bằng của cô mà cũng đã tám đồng!"
"Đây là trung tâm thương mại nào? Tan làm tôi cũng muốn qua xem!"
Nữ nhân viên văn phòng cười nói: "Vậy thì các cô phải tranh thủ sớm, đồ này bán chạy lắm. Hôm qua tôi cũng vất vả lắm mới mua được, sau đó còn rất nhiều người không mua được nữa đó."
Sau chưa đầy một tháng hợp tác với Lý Tiêu Hằng, những mẫu trang phục thu đông đó đã trở nên thịnh hành.
Mức độ nổi tiếng của nó cũng có thể thấy được.
Vì vậy, Lý Tiêu Hằng còn đặc biệt mời Bạch Nguyệt Quý đi ăn tối. Ban đầu anh ta cũng muốn gọi Lý Tiêu Tiêu đi cùng nhưng cô ấy ăn kem nhiều quá, ăn một cây không đã thèm lại mua thêm hai cây, kết quả là bụng không thoải mái nên chỉ có Bạch Nguyệt Quý đi một mình.
Qua lần gặp trước, ấn tượng của cô về Lý Tiêu Hằng không tệ, thêm vào mối quan hệ của Lý Tiêu Tiêu nên cũng không lo lắng gì, đi ăn một bữa cơm không có gì là không thể gặp người.
Địa điểm ăn uống là nhà hàng Tây do người nước ngoài mở.
Trên bàn ăn, Lý Tiêu Hằng cũng đề cập đến việc bán trang phục lần này: "Như cô Bạch dự đoán, những mẫu trang phục thu đông này thực sự rất được ưa chuộng."
Bạch Nguyệt Quý cười nói: "Bản vẽ thiết kế đã đưa cho anh Lý, còn lại đều là chuyện của anh Lý, tôi không quan tâm đến việc này. Chúng ta mỗi người tự kiếm tiền của mình."
Lý Tiêu Hằng và Bạch Nguyệt Quý ăn cơm xong liền rời đi tiệm cơm tây.
......
Thoáng cái liền tới cuối tháng 11.
Hiện tại sinh hoạt của Bạch Nguyệt Quý rất nhẹ nhàng, ban ngày học tập viết bản thảo, buổi tối liền trở về bầu bạn với mấy đứa nhỏ.
Mấy ngày nay Chu Dã bỗng có vẻ tâm sự nặng nề. Mặc dù anh không nói gì nhưng Bạch Nguyệt Quý khá nhạy cảm nên vẫn có thể cảm giác ra được.
“Anh có tâm sự đúng không”. Bạch Nguyệt Quý hỏi.
Chu Dã nhìn vào đôi mắt trong sáng của vợ, cuối cùng anh vẫn nói ra tâm sự mấy ngày hôm nay của mình. Đó là anh muốn đi xuống phương nam phiêu bạt một phen.
Bạch Nguyệt Quý nhìn anh nói: “Anh đã nghĩ kỹ chưa, nếu như nghĩ kỹ rồi thì đi đi”.
“Nhưng nếu anh rời đi thì sẽ không thể lo liệu chuyện trong nhà……”
Bạch Nguyệt Quý cười khẽ: “Trong nhà vẫn còn em, còn có cậu út, mợ út. Đại Ni cũng biết làm việc, chẳng lẽ anh còn lo lắng nhiều người như thế không chăm sóc nổi mấy đứa nhỏ hay sao? Đi đi, hiện tại phương nam đang trong thời kỳ phát triển, dùng từ thay đổi từng ngày để hình dung cũng không phải là nói khoác. Chỉ là sau khi anh tới đó thì phải chú ý tới sự an toàn của mình, không được liều lĩnh, cũng không được mạo hiểm”.
“Vợ à, em thật tốt”. Chu Dã nhịn không được ôm vợ vào trong lòng.
Thế là hai vợ chồng liền quyết định chuyện này như thế.
Sau khi ăn tết xong Chu Dã liền xin nghỉ việc ở đơn vị rồi đi xuống phía Nam.
Chu Dã ra cửa còn chưa đến nửa tháng thì Lý Tiêu Hằng đã tới tìm Bạch Nguyệt Quý bàn chuyện hợp tác.
Năm nay có chính sách mới đưa ra, Lý Tiêu Hằng cực kỳ quyết đoán từ chức ở nhà máy, hiển nhiên là hắn dự định ra làm riêng!
Bởi vì gia tộc mạnh mẽ, tài chính cũng sung túc cho nên chỉ trong khoảng thời gian ngắn thì hắn đã nhận thầu lại một xưởng quần áo sắp bị đào thải.
Số thiết kế mà năm trước hắn mua của Bạch Nguyệt Quý mới chỉ dùng một nửa, hiện tại vẫn còn 5 bản, hắn có thể tiếp tục dùng để sản xuất quần áo.
Nhưng mà dã tâm của Lý Tiêu Hằng không nhỏ, hắn cũng không thỏa mãn với 5 bản thiết kế kia, cho nên liền cố ý tới tìm Bạch Nguyệt Quý.
Bạch Nguyệt Quý uống một ngụm cà phê xong rồi nói: “Khi nào Lý tiên sinh cần?”
Lý Tiêu Hằng cười nói: “Đương nhiên là càng nhanh càng tốt”
Bạch Nguyệt Quý gật đầu nói: “Tôi và Lý tiên sinh cũng là bạn bè, cho nên lần này sẽ không tăng giá”.
Lý Tiêu Hằng lắc đầu nói: “Tôi sẽ không trả tiền cho Bạch tiểu thư, mà sẽ cho Bạch tiểu thư 10% cổ phần của nhà máy”.
Lời này khiến cho Bạch Nguyệt Quý bật cười, nhìn anh ta nói: “Lý tiên sinh thật sự cảm thấy giá trị của tôi lớn như vậy, đáng giá bỏ ra từng đấy tiền vốn sao?”
“Đúng vậy” Lý Tiêu Hằng nói một cách bằng phẳng: “Dù là ai gặp gỡ người tài giỏi như Bạch tiểu thư thì cũng sẽ muốn mời chào, tôi cũng là do chiếm trước tiên cơ, tự nhiên là phải giữ Bạch tiểu thư lại rồi”
“Tôi sẽ cầm tiền chia hoa hồng trong 5 năm, sau 5 năm thì sẽ xem lại xem có nên hợp tác nữa hay không, Lý tiên sinh nghĩ sao?” Bạch Nguyệt Quý nghĩ một chút rồi nói.
Lý Tiêu Hằng cười nói: “Chuyện này không thành vấn đề”.
“Còn có một số điều khoản tôi cũng cần nói rõ với Lý tiên sinh một chút, nếu anh cảm thấy ổn thì chúng ta có thể bàn bạc tiếp……”

Bạn cần đăng nhập để bình luận