Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 179 - Lý Thái Sơn Xem Mắt




Mà khi bọn họ làm ầm ĩ vì hiểu lầm và la hét muốn chia tay thì các thành viên còn lại của đại đội Ngưu Mông vẫn tiếp tục bận rộn với công việc của mình.
Cũng không phải thu hoạch vụ hè xong thì có thể rảnh rỗi, người nhà nông trừ tháng chạp trời đông giá rét thì có thể lười biếng một chút, còn không thì không có thời gian rảnh rỗi.
Dưới sự lãnh đạo của ông đội trưởng, các thành viên không hề chậm trễ mà gieo hết hạt giống cho vụ thứ hai, sau đó họ lại bắt đầu dùng nhân lực gánh nước tưới nước.
Nhóm đàn ông chịu trách nhiệm gánh nước, còn phụ nữ chịu trách nhiệm tưới nước cho hoa màu và hạt giống vừa mới nảy mầm.
Bởi vì cánh đàn ông là những người lao động khỏe mạnh, việc gánh nước này cũng rất vất vả, cho nên công điểm cũng sẽ cao.
Chịu trách nhiệm tưới nước cũng không dễ dàng, nhưng thật sự thoải mái hơn một chút, cho nên công điểm sẽ ít hơn một chút.
Sau khi bận rộn hết tất cả các công việc này thì mới thật sự có thể được nghỉ ngơi một chút.
Cũng chính vào lúc này, có người trong thôn tranh thủ thời gian này để làm tiệc cưới.
Có gia đình chọn lúc này để gả con gái, có gia đình chọn lúc này để cưới vợ.
Giống như Lý Thái Sơn, lúc này anh ta đã bị mẹ đưa đi xem mắt.
Lý Thái Sơn đã lén đi gặp cô gái đó và anh ta thật sự rất hài lòng.
Nhưng trước đó cô gái đó còn không mấy hài lòng với anh ta. Bởi vì mẹ cô ta đã nhờ người đi hỏi thăm về anh ta thì thấy anh ta có chút không nghiêm chỉnh.
Nhưng mà năm nay về cơ bản thì anh ta đã đi làm tử tế rồi. Đây chính là muốn cưới vợ nên biết phấn đấu.
Hơn nữa Lý Thái Sơn còn đến tìm cô ta và nhét cho cô ta một miếng xà phòng, rồi đỏ mặt bỏ chạy.
Nhìn anh ta như vậy thật sự không giống người xấu chút nào.
Cô ta cũng không biết Lý Thái Sơn trở về khoác lác với Chu Dã như thế nào, ngược lại lại nói rằng cô ấy đỏ mặt rồi chạy đi.
Nguyên nhân chính là vì họ đều đã gặp nhau rồi, hơn nữa điều kiện của gia đình nhà ông Lý cũng rất tốt, còn Lý Thái Sơn cũng hiểu được bản thân phải tiến bộ nên chuyện này lập tức được giải quyết.
Hôn lễ lập tức được ấn định vào cuối năm.
Đây cũng là khoảng thời gian mà rất nhiều người sẽ lựa chọn để kết hôn.
Chu Dã nhìn Lý Thái Sơn vẫn luôn vui vẻ sau khi đi xem mắt trở về: “Sắp xong rồi, không phải chỉ là cưới vợ thôi sao mà lại vui vẻ đến mức như vậy.”
“Anh Dã, hiện tại thì anh có thể nói như vậy. Lúc trước khi anh với chị dâu hòa hợp, tôi thấy anh cũng rất vui vẻ.”
Lời nói này khiến cho Chu Dã không có cách nào phản bác lại được.
“Tôi muốn đi lên núi đi dạo, cậu có muốn đi chung không?”
Hiếm khi có được mấy ngày nhàn rỗi, sao Chu Dã có thể chỉ lên núi đi dạo được chứ?
Hiện giờ đang là giữa hè, trong núi có rất nhiều món hoang dã, anh phải đi kiếm một ít mang về cho vợ bồi bổ.
“Muốn, muốn!”
Lý Thái Sơn vừa nghe vậy, sao có thể không đồng ý được, anh ta chỉ chờ đi vào núi cùng Chu Dã thì có.
Ngày hôm sau, Chu Dã và Lý Thái Sơn đi lên núi, đúng ra định gọi cả Cố Quảng Thu đi cùng, nhưng mà nhân lúc đang nông nhàn rỗi, Cố Quảng Thu dẫn Trương Hiểu Mai quay về nhà họ Cố, cũng mang cho cậu mợ một ít lương thực mới thu hoạch hè năm nay.
“Cậu mang bao tải to thế làm gì?”
Chu Dã gánh hai cái sọt, nhìn sang Lý Thái Sơn, không chỉ có sọt, trong tay còn cầm theo một chiếc túi da rắn lớn.
Lý Thái Sơn nói: “Tôi sợ chút nữa sẽ gặp được đồ tốt nên phải dự phòng trước.”
Chu Dã: “……”
Người anh em này tin tưởng anh thật đấy, anh còn chưa tin bản thân đến mức đấy đâu.
Nhưng mà đúng là bọn họ lên núi gặp được đồ tốt thật, một tổ mật ong rừng rất lớn.
“Tôi biết ngay mà, tôi biết ngay mà!” Lý Thái Sơn kích động hô lên.
Anh ta đi theo Vương Nhị Anh đen đủi kia vào núi, không kiếm được cái gì thì thôi, còn bị ong vò vẽ đốt cho sưng đầu.
Đi cùng anh Dã là khác ngay, tìm được một tổ mật ong rừng lớn như vậy.
Lớn đến mức từ trên cành cây chạm đến tận mặt đất luôn.
Chỗ này thì có bao nhiêu mật chứ? Anh ta chỉ cầm có mỗi một cái túi thì có đủ đựng hết được không?
“Sao lại thế này, cả tổ mật ong to thế mà có mỗi chút mật?” Chu Dã không hiểu, chỉ có mấy con ong mật bay loanh quanh tổ, quá kỳ lạ.
Nhưng đến lúc hai người đến gần, phát hiện ra manh mối, trên mặt đất có không ít kiến.
Đây là bị đại quân kiến theo dõi rồi.
Kiến là thiên địch của ong mật, nếu như bị một con kiến theo dõi là đã đủ để khiến ong mật lo lắng rồi, mà cái tổ ong này còn bị cả một đội quân kiến theo dõi, không còn cách nào khác, nên phải chuyển tổ đi.
Cả một cái tổ lớn thế mà bị bỏ lại.
Chắc là cũng mới chuyển đi, nên số lượng kiến vẫn còn rất nhiều.
“Anh Dã, cái tổ lớn như thế này thì có thể đổi được bao nhiêu tiền?” Lý Thái Sơn vừa lấy túi, vừa kích động hỏi lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận