Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 560 - Anh Có Khỏe Không




Phải nói rằng, quả bom này vừa được tung ra, ngay cả cô gái nhà giàu cũng sợ ngây người.
Lý Phượng Thúy, người vì tên đàn ông cặn bã mà phá thai cũng cười lạnh, nói: “Tôi cũng đã nói cô ta là đồ đê tiện mà. Người nào cô ta cũng muốn quyến rũ, chỉ cần là đàn ông, cô ta đều sẽ không bỏ qua!”
Bạn trai của cô ta cũng thích Dương Nhược Tình, chính vì vậy cô ta mới tuyệt giao với Dương Nhược Tình.
Từ khi bước vào ký túc xá này tiểu thư nhà giàu đã không ưa Dương Nhược Tình, sao có thể bỏ qua tin tức chấn động như vậy chứ?
Cô ấy quay người lập tức gọi người đi rêu rao, dán chuyện Dương Nhược Tình và Đặng Tường Kiệt đã kết hôn ở quê từ lâu ở bảng tin của trường!
Vậy là cả trường học bị chấn động thêm lần nữa.
Thế là chuyện trước đây của Đỗ Vân đều bị che đậy đi.
Không vì lý do gì khác, chỉ vì cả Đặng Tường Kiệt và Dương Nhược Tình đều là những nhân vật nổi tiếng của trường.
Một người tài hoa xuất chúng, một người dung mạo xuất chúng, ngồi vững vị trí hoa khôi của trường.
Không ngờ hai người lại kết hôn!
Sau khi tin tức chấn động này được tung ra, trong lúc nhất thời cả trường học đều bị hai người này chiếm sóng.
Tất nhiên Bạch Nguyệt Quý cũng nghe được chút ít. Nhưng cô đã biết những chuyện này từ lâu nên cô cũng không xem là tin gì to tát.
Tuy nhiên, mấy người trong ký túc xá vẫn tiếp tục ăn dưa, ăn đến no nê.
Họ thật sự bị những chuyện náo loạn ở ký túc xá này gây ra làm cho kinh ngạc, sao lại có thể náo loạn đến vậy?
Lý Tiêu Tiêu và những người khác đều đang bàn tán, thực sự quá kinh ngạc.
Nhưng Bạch Nguyệt Quý không tham gia, cô đã bắt đầu vẽ bản thiết kế trang phục mới cho mùa xuân năm nay.
Cùng với việc làm ăn ngày càng phát triển của Lý Tiêu Hằng, năm nay anh ta còn tiếp tục nhận thầu một nhà máy sản xuất giày da. Vì vậy vào dịp Tết, anh ta còn đặc biệt đến nhà thăm hỏi, cũng hỏi cô có biết thiết kế giày không?
Bạch Nguyệt Quý biết, Lý Tiêu Hằng rất vui mừng, cho nên việc thiết kế mẫu mã cho nhà máy giày cũng được giao cho cô. Tỷ lệ chia lợi nhuận thì giống như bên nhà máy may, thanh toán theo quý.
Vì vậy, hiện nay Bạch Nguyệt Quý không chỉ phải vẽ bản thiết kế trang phục mà còn phải thiết kế kiểu dáng giày.
Nhưng Bạch Nguyệt Quý cũng rất thích việc kiếm tiền và mua nhà tứ hợp viện như vậy, từ khi hợp tác với Lý Tiêu Hằng, anh ta thực sự không quấy rầy cô chuyện gì.
Trong khi Bạch Nguyệt Quý bận rộn kiếm tiền và tích góp mua nhà tứ hợp viện thì Dương Nhược Tình ở phòng bên cạnh lại bận rộn thanh minh cho danh tiếng của mình.
Cô ta còn muốn kéo Đặng Tường Kiệt cùng đi. Nhưng anh ta không phối hợp, còn nhìn cô ta và nói: “Em và anh vốn dĩ đã kết hôn, tại sao lại phải chối bỏ? Nếu như họ đã biết hết, vậy cứ để cho họ biết là được rồi! Hay là, em thấy việc từng có một đoạn hôn nhân với anh là điều đáng xấu hổ?”
Dương Nhược Tình không ngờ anh ta lại nói như vậy, nhưng cô ta lại nghe ra một tia tình cảm khó nói thành lời trong lời nói của anh ta. Đặng Tường Kiệt muốn mọi người biết rằng cô ta từng là vợ của anh ta phải không?
Cũng chính vì vậy, Dương Nhược Tình cũng không phủ nhận, chỉ là không nhịn được hỏi anh ta: “Gần đây… anh có khỏe không?”
“Khỏe, rất khỏe!” Đặng Tường Kiệt trực tiếp nói.
Sắc mặt Dương Nhược Tình sáng lên, cô ta biết rõ anh ta đang trả lời qua loa. Thấy anh ta sắp sửa đi, cô ta trực tiếp ôm lấy anh ta từ phía sau, nói: “Tường Kiệt, cho em ôm một cái, chỉ cần để em ôm một cái thôi.”
Đặng Tường Kiệt nghe vậy, bàn tay vốn định gỡ tay cô ta ra không khỏi khựng lại.
Nhưng Dương Nhược Tình cũng không ôm quá lâu. Một lúc sau, cô ta buông anh ta ra, sau đó lùi lại, nhìn anh ta vài giây, liền đỏ bừng mắt định chạy đi.
Nhưng cô ta lại bị Đặng Tường Kiệt nắm lấy tay, trực tiếp ôm cô ta vào lòng, nâng mặt cô ta lên, rồi hôn lên môi cô ta.
Dương Nhược Tình như bị dọa sợ. Cô ta muốn giãy dụa nhưng lại bị Đặng Tường Kiệt ôm chặt lấy và hôn. Dần dần, Dương Nhược Tình cũng ôm lấy cổ anh ta, chìm đắm trong nụ hôn.
Nhưng rất nhanh, Đặng Tường Kiệt đẩy mạnh cô ta ra, đi thẳng không ngoảnh đầu lại.
Dương Nhược Tình ngơ ngác đứng tại chỗ, nước mắt tuôn rơi. Thậm chí cô ta còn không biết mình đã trở về ký túc xá như thế nào, đầu óc chỉ toàn là khuôn mặt Đặng Tường Kiệt và nụ hôn nồng nhiệt của anh ta.
“Dương Nhược Tình, có người tìm!” Khi một bạn học đi ngang qua liền gọi to tên cô ta.
Dương Nhược Tình tưởng rằng Đặng Tường Kiệt quay lại, vội vàng chạy xuống nhà, nhưng lại nhận ra là Giang Tân.
Giang Tân nhìn thấy vẻ thất vọng và buồn bã hiện rõ trên khuôn mặt Dương Nhược Tình. Anh ta cũng biết cô ta đang nghĩ gì nên trong lòng không khỏi tức giận.
Anh ta biết chuyện ở trường nên cố ý đến để đưa cô ta đi ăn. Nhưng tại sao khi cô ta nhìn thấy anh ta thì lại có biểu cảm như vậy?
Có phải vì cô ta vẫn đang mong chờ Đặng Tường Kiệt đến an ủi cô ta không?
Tuy nhiên, mặc dù Giang Tân tức giận nhưng khi nhìn thấy cô ta tiều tụy như vậy, anh ta cũng cảm thấy thương xót. Sau khi đưa cô ta đến nhà hàng cao cấp ăn tối, anh ta cũng an ủi cô ta không nên quan tâm đến những lời đồn đại trong trường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận