Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 164 - Cãi Nhau




Mã Quyên vẫn chưa kịp nói xong thì mẹ của Vương Nhị Anh đã gào lên: “Ôi trời, ôi trời. Cô không đi nhưng thằng bé nhất quyết bắt cô phải đi sao? Đừng nói như vậy, tôi cũng cảm thấy xấu hổ thay cô. Cô biết trong tay thằng bé có tiền nên cô lập tức đồng ý cùng đi với thằng bé vào trong thành phố để ăn uống ngon. Nếu trong tay thằng bé không có tiền, thì tất nhiên cô sẽ không đồng ý đi với thằng bé rồi. Nếu thằng bé nhất quyết bắt cô phải đi thì cô nghĩ rằng tôi không biết thái độ của cô như thế nào sao?”
“Không phải cô chỉ muốn bám lấy Nhị Anh nhà tôi sao? Cô thấy Nhị Anh đã lớn tuổi rồi thật sự không thể chờ đợi thêm nữa, nên cô lập tức muốn rời bỏ nó. Nhưng mà Nhị Anh đã nói cho tôi biết, lúc thằng bé mời cô đi ăn, cô đã đồng ý để cho thằng bé hôn. Hiện tại thằng bé đang khóc đứt ruột đứt gan ở nhà, chỉ bởi vì thằng bé đối xử với cô giống như một người vợ, kết quả cô lại đối xử với thằng bé vô tình như vậy!”
“Nhưng mà kể ra như vậy cũng tốt, tôi cũng không thích người vợ như cô. Đây chính là kiểu người tham giàu phụ nghèo điển hình. Sau này nếu nhà tôi nghèo, thì khả năng cô sẽ bỏ chạy theo người khác. Cô trả lại toàn bộ số tiền mà cô tiêu của Nhị Anh nhà tôi là được. Đây chính là những thứ mà thằng bé mời cô ra ngoài ăn. Mỗi lần trở về, thằng bé đều viết ra hết, cộng cả đổi phiếu là mười sáu tệ tám hào bảy xu, một xu cô cũng không được trả thiếu!”
Mẹ của Vương Nhị Anh lấy ra một tờ danh sách và giơ tay đòi tiền.
Mà mọi người ở xung quanh cũng vô cùng kinh ngạc: “Nhị Anh tiêu nhiều tiền như vậy sao? Anh ta kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy?”
“Không phải lần trước bị người ta đánh sao? Chính là vì cướp tiền trên chiếu bạc của người ta, chắc khoảng mấy chục tệ?” Mẹ của Thái Sơn nói.
Bởi vì số tiền sau này là do Vương Nhị Anh bán tiền cổ mà có, và sẽ không tốt nếu để lộ chuyện tiền cổ này trước mặt người khác, cho nên anh ta không dám nói ra.
Nhưng mà mọi người đều biết về số tiền trước mắt này nên không có gì để giấu.
Mã Quyên không ngờ rằng Vương Nhị Anh lại bất nhân như vậy. Anh ta mời cô ta đi ăn vậy mà đều ghi vào sổ. Thậm chí ngay cả việc múc cho cô ta ăn thêm hai miếng sủi cảo, anh ta cũng nhớ đến, khiến cô ta giận run người!
Hơn nữa cô ta cũng không có nhiều tiền như vậy, trực tiếp quát: “Bà lừa gạt ai vậy? Tôi tiêu nhiều tiền của anh ta như vậy từ khi nào? Nếu bà còn dám đổ oan cho tôi, tôi cũng sẽ không để bà ức hiếp như vậy đâu!”
“Đúng vậy, bác gái à, bác không nên tùy tiện đổ oan cho người khác được!” Dương Nhược Tình phụ họa. Bởi vì cô cảm thấy Mã Quyên vẫn khá tốt. Lúc cô ta vừa đến đây, Mã Quyên còn giúp cô ta quét dọn phòng, cũng giới thiệu cho cô tình hình ở đại đội Ngưu Mông này.
Hiện tại, ngay cả khi cô ta yêu Đặng Tường Kiệt, Mã Quyên cũng rất ủng hộ cô ta. Hơn nữa cô ta cũng rất biết khen ngợi người khác nên Dương Nhược Tình cảm thấy cô ta không phải loại người như vậy!
“Cô đang nói cái gì vậy? Đây là chỗ mà cô có thể nói xen vào à?” Mẹ của Vương Nhị Anh tức giận.
Dương Nhược Tình cười lạnh: “Bác là Hoàng Hậu nương nương hay là Thái Hậu nương nương vậy? Nơi này là đất nước Trung Hoa, tôi là người sống trên đất nước Trung Hoa, tôi ăn cơm của Trung Hoa lớn lên, vậy tại sao ở đây tôi lại không được nói chuyện?”
……
Bạch Nguyệt Quý không biết chuyện cãi nhau ở trên cánh đồng.
Nhưng xong việc cô cũng được nghe Trương Hiểu Mai nói đến. Hiện tại, cô ấy cũng đi làm công nhưng chỉ làm những việc nhẹ nhàng một chút như là nhổ cỏ.
Cho nên cô ấy đã theo dõi toàn bộ cuộc chiến ác liệt trong buổi sáng hôm nay.
Lúc cô ấy đến đây thăm Đâu Đâu với Đô Đô, thì lập tức kể lại cho Bạch Nguyệt Quý nghe, chủ yếu là nói về Dương Nhược Tình: “Thật sự tôi không nhìn ra được, không ngờ một cô gái yếu ớt như cô ta mà lại lợi hại như vậy. Mẹ của Vương Nhị Anh là người đàn bà có tiếng đanh đá, cuối cùng hoàn toàn không chiếm được chút lợi thế nào. Bà ấy bị câu nói đó của cô ta làm cho nín thở, chỉ có thể nằm trên mặt đất ăn vạ nói tổ tiên mười tám đời nhà cô ta là đại bần nông……”
Bạch Nguyệt Quý: “……” Thật không hổ là nữ chính, nói có một câu đã giải quyết được cục diện rắc rối.
Thật sự là dám nói đến cả đất nước Trung Hoa luôn rồi.
Nhưng mà cô ta có hào quang của nhân vật chính, đương nhiên cũng không thể đoán trước được. Cô ta sẽ tỏa sáng chói chang, hơn nữa cũng sẽ thu hút vô số thanh niên bị hấp dẫn bởi ánh sáng của cô ta.
Cô ta có chút tính mê hoặc lòng người.
Ít nhất trong khoảng thời gian này, cô ta cũng đã có rất nhiều người yêu mến. Nhưng mà người đứng thứ nhất, còn là người ghép đôi với cô ta chính là Đặng Tường Kiệt.
Hai người họ chỉ hận gặp nhau quá muộn, vừa gặp đã nổ ngay, khẳng định rằng cả hai đã cùng nhau rơi vào lưới tình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận