Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức

Chương 574 - Chiến Thuật Cứng Rắn Của Bạch Nguyệt Quý 1




Bạch Nguyệt Quý cũng không nói nhiều với mấy người bọn họ, hai ngày sau, cô dẫn theo mấy gã cường tráng đi tới.
Sao bọn họ lại ở đây ư? Để giúp mấy người chuyển đi đấy.
“Mấy người là ai, mấy người muốn làm gì đấy?!” Mấy người nhà bọn họ đều sửng sốt, chưa bao giờ nghĩ tới cuộc giằng co này.
“Cứ vứt hết đồ đạc của bọn họ ra ngoài, nếu bọn họ dám ngăn cản thì trực tiếp ra tay. Chỉ cần không đánh chết người là được.” Bạch Nguyệt Quý trực tiếp đưa ra mệnh lệnh.
Một người ở lại bảo vệ Bạch Nguyệt Quý, ba người còn lại bắt đầu “giúp đỡ” chuyển nhà!
Một gã đàn ông muốn cản bước sao? Chỉ cần đã một cái là người đó liền bị đẩy ra xa, hồi lâu vẫn chưa đứng dậy được.
Mấy người đàn bà này muốn liều mạng xông lên sao? Chỉ cần một cái tát vào mặt là có thể khiến bà ta choáng váng rồi.
“Mấy người này đang giết người, mấy người này đột nhập vào giết người, bớ người ta!” Người phụ nữ kêu gào lên.
“Mẹ ơi, con sợ, con sợ!”
“...”
Một lúc sao cả căn nhà hai gian đã tràn ngập tiếng phụ nữ khóc lóc mắng mỏ và tiếng trẻ con gào khóc.
Nhưng đám vệ sĩ cũng phớt lờ mấy chuyện đó, ném hết đồ đạc của bọn họ ra ngoài như vứt rác. Tất nhiên đám vệ sĩ cũng chẳng kiêng nể đến việc đập vỡ thứ gì, họ cứ vứt hết cả!
Bạch Nguyệt Quý cũng là người làm mẹ, lúc đầu nhìn thấy những đứa trẻ này còn có chút do dự, dẫu sao thì cô cũng đã cho bọn họ thời gian, hai ngày cũng đã đủ để rời đi rồi.
Bây giờ đừng trách tại sao cô lại bắt nạt người khác rồi để lại bóng tối trong lòng những đứa trẻ này.
Muốn trách thì cứ trách cha mẹ mấy đứa ấy.
Sao cô dám lấy lại nhà sau khi làm điều thất đức như vậy? Ở đồn cảnh sát Bạch Nguyệt Quý không sợ gây rắc rối
Về việc mấy người đó bị thương tích sao? Có mà mơ cô sẽ chi trả hết các chi phí thuốc men đi!
Cô quả thật không sợ mang tiếng là kẻ bắt nạt.
Mấy người trong nhà này đúng là loại cứng đầu.
Nhưng Bạch Nguyệt Quý thật sự gây rắc rối cho bọn người ở đó, để bọn họ đi báo cảnh sát, sau khi các đồng chí cảnh sát tới, cô trực tiếp giao giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở ra.
Đây là nhà của cô, những người này đã xâm phạm chỗ ở bất hợp pháp, cô trực tiếp hỏi các đồng chí cảnh sát, đối với loại tội phạm cưỡng bức sống trong nhà của người khác mà không có sự đồng ý của chủ nhà thì sẽ xử lý như thế nào?
Đồng chí cảnh sát cũng là người khôn ngoan, vừa nhìn đã biết Bạch Nguyệt Quý không phải là người có thể xem thường, nhịn một lúc mới nói: “Không thể đánh người như vậy được.”
Bạch Nguyệt Quý cho rằng đó chỉ là sự hiểu lầm mà thôi, khi đó cô đang giúp họ chuyển đồ đạc thì bọn họ tiến tới ngăn cản nên vô tình xảy ra va chạm rồi mới ngã xuống thôi.
Còn vết tát trên mặt người phụ nữ đó thì sao đây? Đó không phải là do đám vệ sĩ của cô đánh mà là do mấy người bọn họ tự đánh đấy chứ.
Chắc là sau khi bị đánh, cô ta đến đổ tội cho một người vệ sĩ bên phía cô là đã ra tay với cô ta.
Dù sao vết đánh cũng đã sưng tấy lên, còn ngất xỉu nữa, cô cũng không thể đối chiếu được mấy ngón tay của cô ta.
Bạch Nguyệt Quý vừa mới lộ ra thái độ không sợ hãi, nhưng mấy người trong nhà này thật không biết xấu hổ như vậy sao? Vậy thì cô sẽ mặt dày hơn họ, dùng ma thuật đánh bại ma pháp, đi theo con đường của người giỏi nhất, để những người khác không có nơi nào để đi.
Hiển nhiên mấy người phụ nữ đều cảm thấy kinh sợ, bọn họ thật sự không ngờ Bạch Nguyệt Quý sẽ nói ra những lời này.
Người phụ nữ này thật quá đẹp, tưởng là quả hồng mềm, hóa ra lại cứng rắn như vậy!
Chẳng những mang người đến cương quyết uy hiếp những người ở đó chuyển đồ đi, còn đả thương tất cả, hình như người này thậm chí còn không tính chi trả tiền thuốc men!
Sau khi nghe những gì Bạch Nguyệt Quý nói, ngay cả các đồng chí cảnh sát cũng không nói nên lời.
Nhưng quả nhiên đây không phải là lần đầu tiên các đồng chí cảnh sát xử lý mấy chuyện ở căn nhà, chủ nhà trước đó đã phàn nàn, bọn họ cũng đã đến làm người hòa giải, nhưng cũng chỉ vô dụng.
Giờ đây mấy người nhà này đã gặp phải tấm sắt cứng rồi.
Tuy nhiên, vì mục đích nhân đạo, đồng chí cảnh sát vẫn nói thêm: “Cho dù là vô tình xảy ra va chạm thế nhưng là do cô đưa người đến cưỡng bức chuyển đồ, nên cô vẫn phải chi trả tiền thuốc men.”
“Tôi chỉ đưa người tới dọn dẹp ngôi nhà của mình, nhưng bọn họ vẫn lao về phía bọn tôi trước, trách nhiệm này tự họ gánh chịu thôi!”
Bạch Nguyệt Quý nói trước, nhưng sau đó chuyển chủ đề và nhìn sang đồng chí cảnh sát: “Nhưng tôi cũng là một công dân tuân thủ pháp luật. Nếu như đồng chí cảnh sát đã nói như vậy, thì tôi sẽ bồi thường một ít, nhưng tôi sẽ để lại đôi lời cần nói ở đây. Từ bây giờ, căn nhà này là của tôi, tôi không cho phép bất kỳ người lạ nào xuất hiện trong căn nhà của tôi. Bất kể chúng là mèo hay chó hay gì đi chăng nữa, tôi sẽ đuổi chúng đi. Nếu chúng còn lảng vảng ở lại thì tôi sẽ báo cảnh sát, là có người đột nhập vào nhà tôi. Đến lúc đó tôi cũng mong các đồng chí cảnh sát xử lý thật tốt và bắt giữ những người đáng lẽ phải giam giữ, nếu không tôi sẽ dùng cách của mình để xử lý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận