1979 Thời Đại Hoàng Kim

Chương 819 toàn quyền phụ trách

Chương 819: Toàn quyền phụ trách
Trừ Trần Kỳ ra, không một ai biết 《 Hoàng đế cuối cùng 》 quay về nội dung gì.
Bây giờ hắn lại tiết lộ trước nội dung phim!
Cộng thêm những bức ảnh chụp lén kia, quả thực là chứng cứ xác thật. Truyền thông Hồng Kông đã bới tung 《 Hoàng đế cuối cùng 》 lên, đến quần đùi cũng bị lột sạch, không bỏ sót chút nào. Mà truyền thông Hồng Kông đưa tin với thái độ hóng chuyện ăn dưa, chẳng hề quan tâm đến vấn đề lịch sử.
Giống như chuyện của Kawashima Yoshiko và Uyển Dung.
Trong lịch sử, Uyển Dung quả thật bị Kawashima Yoshiko đưa đến Ngụy Mãn, nhưng không có chút chứng cứ nào cho thấy hai người có dan díu, mối quan hệ đồng tính luyến ái là do 《 Hoàng đế cuối cùng 》 bịa đặt.
Tai hại nhất là, sau khi 《 Hoàng đế cuối cùng 》 trình chiếu, Hồng Kông ăn theo quay một bộ 《 Kawashima Yoshiko 》, Mai Diễm Phương đóng vai Kawashima Yoshiko, Trần Ngọc Liên đóng vai Uyển Dung, cũng trông mèo vẽ hổ thêm vào đoạn diễn đồng tính luyến ái.
Bài báo cáo này vừa ra, giới văn hóa Hồng Kông được phen vui vẻ.
Thẳng đâm ống thở:
"Bertolucci mang danh hiệu Cộng sản Ý, nhưng lại cứ nhắm tiêu điểm vào phụ nữ khỏa thân, điều này rất vi diệu!"
"Cách hiểu của hắn rất quái lạ, cho rằng con người mê mang thì phải làm tình, đau khổ cũng phải làm tình, vui vẻ lại càng muốn làm tình. Đàn ông và đàn bà có thể ân ái, đàn ông với đàn ông, phụ nữ với phụ nữ cũng đều có thể làm tình. Nữ chính của 《 Paris cuối cùng Tăng gô 》, ban đầu vốn được thiết định là một cậu bé."
"Ta dám cá rằng, 《 Hoàng đế cuối cùng 》 sẽ có không ít cảnh quay lộ liễu, cảnh ba người chung giường chỉ là chuyện nhỏ!"
"Xem ra trong nước thật sự đã cởi mở rồi, đến loại phim điện ảnh này cũng cho phép quay chụp, lại còn ủng hộ hết mình, ta hy vọng có thể đưa 《 Nhục Bồ Đoàn 》 vào trong nước để lấy bối cảnh."
Chi nhánh Tân Hoa Xã mặt cũng tái xanh, vội vàng thu thập dư luận công chúng, hỏa tốc mang về kinh thành.
. . .
Chuyện Trần Kỳ chửi đổng trên dưới đều đã biết.
Bertolucci mỗi ngày sau khi kết thúc công việc đều phẫn nộ đập bàn, mãnh liệt yêu cầu chính phủ trừng phạt việc này. Nhưng chuyện như vậy sao có thể hắn nói trừng phạt là trừng phạt ngay được? Các lãnh đạo cần phải điều tra nghiên cứu.
Bài viết của mấy người Chu Gia Tấn đã phát huy tác dụng tiên phong.
Bây giờ mọi người đang thảo luận chính là, 《 Hoàng đế cuối cùng 》 rốt cuộc muốn quay thế nào? Muốn quay cái gì? Có thật sự là tôn trọng sự thật lịch sử không?
Vào thời điểm mấu chốt này, tài liệu của Trần Kỳ được đưa tới trước. Hắn tự nhiên không thể giải trí hóa như truyền thông Hồng Kông, mà viết rất nghiêm trang, phân tích cặn kẽ sự giả tạo, bóp méo sự thật của 《 Hoàng đế cuối cùng 》:
1, Kịch bản viết Phổ Nghi bị đánh đập ở trại quản lý tội phạm chiến tranh, điều này không phù hợp với thực tế. Những ngày tháng của Phổ Nghi ở Phủ Thuận trôi qua phi thường bình tĩnh, tại nơi đó ông ta học được cách tay làm hàm nhai, ăn được nhiều hơn, chứng mất ngủ quấy nhiễu lâu ngày cũng tự khỏi, còn béo lên một chút.
2, Tuyến tình cảm của Phổ Nghi và Uyển Dung bị mỹ hóa quá mức, còn có cảnh ba người cùng giường với Văn Tú. Trên thực tế, Phổ Nghi do không có năng lực nên chưa bao giờ chung phòng với hậu phi, nguyên nhân chính dẫn đến việc Văn Tú ly hôn là do bị bạo hành lạnh kéo dài. Còn Uyển Dung thì bị giam lỏng, tư thông với thị vệ, đứa con bị Phổ Nghi sát hại, cuối cùng tinh thần sụp đổ.
3, Bộ phim này căn bản không thể hiện được bộ mặt thật của Phổ Nghi là kẻ trợ Trụ vi ngược, tàn bạo bất nhân, gian trá giả dối, bên trên thì ve vãn Nhật Bản, bên dưới thì áp bức trăm họ. Mà lại tô vẽ ông ta thành người bị hại, làm giảm nhẹ dã tâm phục vị, hành vi chủ động hợp tác với Nhật Bản, làm yếu đi tính phức tạp của lịch sử.
Đại loại là như vậy.
Trần Kỳ viết một mạch mấy trang lớn, cuối cùng mới nhắc qua loa về cái gọi là góc nhìn phương Tây.
Chừng đó là đủ rồi.
Ví dụ như điểm cải tạo lao động, chính sách cải tạo lao động của Tân Trung Quốc là một trong những thành tựu huy hoàng của chúng ta, nhấn mạnh việc "Răn trước ngừa sau, trị bệnh cứu người", không chỉ trừng phạt tội phạm mà còn chú trọng hơn vào việc cải tạo và cứu vớt.
Phổ Nghi có thể nói là trường hợp điển hình nhất, toàn bộ quá trình cải tạo của ông ta đều được lãnh đạo mật thiết chú ý, kết quả 《 Hoàng đế cuối cùng 》 lại quay cảnh ông ta bị đánh đập tại trại quản lý, tạo nên một hình tượng oan uất, đáng thương, thật sự cho rằng những người trong cuộc đều chết hết rồi sao?
Bản tài liệu này được truyền đến các ban ngành, các lãnh đạo cũng xem qua.
Việc Bertolucci đến Trung Quốc quay phim là do lãnh đạo đồng ý, người khác cũng không dám tự quyết.
Lãnh đạo đọc tài liệu rất chăm chú, càng đọc mày càng nhíu lại. Hắn cầm bút lên, định viết mấy câu phê chuẩn, nhưng lại đắn đo không quyết.
Dừng một chút, hắn định xem thêm một phần nữa, cũng là liên quan đến 《 Hoàng đế cuối cùng 》 do chi nhánh Tân Hoa Xã Hồng Kông gửi tới. Sau đó, chính là cái tiêu đề gây sốc kia: "Phổ Nghi liệt dương biến thành mãnh nam, Uyển Dung và Kawashima Yoshiko tha hồ đồng tính luyến ái!"
"liếm ngón chân!"
"Ba người chung giường!"
"Hương diễm vô cùng!"
Ti!
Mặt lãnh đạo cũng tái mét.
Mấu chốt là Hồng Kông còn có hình ảnh, tính chân thực mạnh hơn hẳn. Cảnh liếm ngón chân, đánh tennis, cảnh Từ Hi ở âm tào địa phủ... đều hiện ra lồ lộ trước mặt vị lãnh đạo cấp cao.
Đầu tiên phải làm rõ hai điểm, một là bản thân nghệ thuật.
Thập niên 80 nhấn mạnh tính chân thực, không có kiểu "hí nói" (nói đùa lịch sử) như đời sau, ví như cùng thời kỳ Đài truyền hình trung ương có quay một bộ phim truyền hình 《 Hoàng đế cuối cùng 》 do Trần Đạo Minh đóng vai chính, mặc dù cũng có xử lý nghệ thuật, nhưng hình tượng Phổ Nghi đó chân thực hơn nhiều.
Tiếp theo là tư tưởng.
Thập niên 80 là một thời đại tư tưởng hỗn loạn, lúc thì nới lỏng, lúc thì siết chặt, nhưng giai điệu cơ bản vẫn còn đó. Làn sóng cởi mở thực sự là sau năm 92.
. . .
Rốt cuộc, lãnh đạo trầm ngâm hồi lâu, rồi nhấc bút viết mấy câu phê chuẩn.
. . .
Chuyện chỉ mới qua mấy ngày, đoàn phim 《 Hoàng đế cuối cùng 》 vẫn tiếp tục quay. Bertolucci và Thomas vẫn gây áp lực lên các ban ngành liên quan như cũ, bọn họ cảm thấy hiệu quả không tệ, bởi vì Trần Kỳ kể từ ngày đó cũng không xuất hiện nữa.
Có lẽ chính phủ Trung Quốc đang nghiên cứu xem nên xử phạt thế nào.
"Cạch!"
"Làm lại lần nữa!"
Ngày hôm đó lại quay về phòng chụp ảnh của xưởng phim Bắc Kinh, vẫn là cảnh nhốn nháo ồn ào, đoàn làm phim hơn hai trăm người, tiếng Anh xen lẫn tiếng Hoa, hai mươi lăm triệu đô la Mỹ đập vào lộ ra một mùi vị ngập trong vàng son.
Trần Khải Ca lại hấp tấp tới xem, thuận tiện học lỏm.
Hắn còn chưa biết đầu đuôi câu chuyện ra sao, theo thói quen lại sán tới gần Bertolucci, tranh thủ hỏi: "Đạo diễn, cảnh quay này tại sao phải xử lý như vậy?"
"Ngươi cút ngay!"
Bertolucci vừa thấy là hắn, liền trợn mắt quát mắng: "Ngươi cũng là đồ giả dối! Đừng có giả bộ trước mặt ta, ta nhất định sẽ đòi lại công bằng từ hắn, ta cũng không muốn nhìn thấy ngươi!"
"Đạo diễn..."
"Mời rời đi!" Thomas đưa tay ra hiệu.
"Không phải, cái này, cái này là sao?"
Trần đại đạo diễn mặt đỏ bừng, vừa lúng túng vừa không hiểu, nhưng đúng lúc này, chợt nghe một trận ồn ào vang lên, theo sau là một đám người xông vào. Dẫn đầu là một phó xưởng trưởng của xưởng phim Bắc Kinh, còn có mấy người không nhận ra.
Phó xưởng trưởng đi đầu hô lớn: "Người của xưởng phim Bắc Kinh rút lui hết! Rút lui hết!"
"A? Sao vậy?"
"Lại không quay nữa à?"
Nhất thời hỗn loạn cả lên, Thomas nóng nảy, vừa định tiến lên thì bị một người chặn lại, nói một cách khách khí: "Xin lỗi, ngài Thomas! Liên quan đến bộ phim này đã xuất hiện một vài vấn đề, cần phải nói chuyện nghiêm túc với các ngài."
"Vậy cảnh quay của chúng tôi thì sao?"
"Đoàn làm phim tạm thời nghỉ ngơi, khi nào giải quyết xong thì tiếp tục!"
Bertolucci vừa nghe, tâm trạng vốn đang nóng nảy như bị đổ thêm dầu vào lửa, tức giận nói: "Các ngươi không thể làm vậy! Ta quá thất vọng về các ngươi, các ngươi đơn giản là một lũ cướp! Có biết chúng ta trì hoãn một ngày sẽ tổn thất bao nhiêu không?"
"Đồ mũi lõ nhà ngươi mới là lão lưu manh ấy, ngươi luôn mồm nói là dựa theo tiêu chuẩn phim tài liệu, kết quả lại quay những thứ quỷ quái này!" Một người mắng.
"Ta đây là nghệ thuật! Nghệ thuật!"
"Thôi đi! Ngươi nghĩ quay cái gì chúng ta đều biết cả rồi, còn ở đây mà trang bức!"
"Phiền mọi người phối hợp một chút, tạm thời đừng quay nữa!"
"Tất cả rời khỏi phòng chụp ảnh!"
. .
Cùng lúc đó.
Ở tòa nhà bên kia, Trần Kỳ vươn vai đi xuống lầu, nói: "Mới mấy ngày đã có kết quả rồi à? Chiến tích của ta cuối cùng cũng không uổng phí."
Hắn chạy đến phòng làm việc trước, nhận một văn kiện:
"Đồng chí Trần Kỳ vì... nhất thời xung động, phạm sai lầm, làm kiểm điểm... Đối với hoàn cảnh phương Tây có hiểu biết sâu sắc, nay giao toàn quyền phụ trách, xử lý thỏa đáng sự vụ liên quan đến 《 Hoàng đế cuối cùng 》!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận