Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 982: Giàu Đến Chảy Mỡ, Bị Người Khác Để Mắt Tới (2)

Chương 982: Giàu Đến Chảy Mỡ, Bị Người Khác Để Mắt Tới (2)

Chương 982: Giàu Đến Chảy Mỡ, Bị Người Khác Để Mắt Tới (2)Triệu Lão Lại nhìn khắp bốn phía, cảm thấy trấn Cát Tường này đúng là không giống những nơi khác. Người ở nơi này rất giàu, nhưng cũng không khoe mẽ.Một lát sau thịt kho tới, Triệu Lão Lại cùng ông cụ Chu uống nhiều rượu. Mãi đến khi tất cả khách trong quán đi hết, chỉ còn lại Triệu Lão Lại còn chưa đi.Ông cụ Chu cười khẽ: "Triệu Lão Lại ca, trong nhà không lớn, không có phòng ở, ta sẽ đặt một phòng trong quán trọ cho ngươi ở."Triệu Lão Lại chắp tay: "Chu lão đệ, ngươi rộng lượng. Vậy ta sẽ ở chỗ này trong thời gian ngắn, chỉ là ta không biết quán trọ ở đâu, ngươi dẫn ta đi."Ông cụ Chu biết đây là Triệu Lão Lại muốn nói chuyện bí mật cùng mình, không tránh thoát cho nên đành phải đi theo: "Triệu Lão Lại ca uống không ít, được, ta đỡ ngươi.Cứ như vậy, hai người đi ra bên ngoài.Bên ngoài đen như mực, thỉnh thoảng có người tuần tra.Triệu Lão Lại cũng không quanh co, hạ giọng hỏi: "Chu lão đệ, bố trí địa điểm?”Đồng thời, ông ta cũng biết gân như nhà nào ở thôn Cát Tường hay trên trấn Cát Tường đều có tiền. Lúc trước còn phải chạy nạn di dân, ai ai cũng nghèo.Đương nhiên Triệu Lão Lại sẽ không nói cho ông cụ Chu biết lão đã mua nhà mua đất, hơn nữa còn cưới được mấy người phụ nữ, cũng có mấy đứa con trai con gái. Nhưng mà bởi vì việc làm của lão tương đối thất đức, sợ bị người khác trả thù cho nên chưa bao giờ nói với người ngoài.Triệu Lão Lại cười cười, nhíu mày, không để ý: "Đương nhiên là trấn Cát Tường này khác, bởi vì nơi này người ngốc nhiều tiên, hơn nữa còn có rất nhiêu người nghèo mới giàu, rất dễ bị lừa. Còn về chuyện không mở sòng bạc, nếu như chúng ta mở sòng bạc ở dưới mặt đất thì làm sao mà mọi người biết được chứ?"Ông cụ Chu ngượng ngùng cười cười: "Ta cũng không có tinh thần khỏe khoắn như Triệu Lão Lại ca, cơ thể không chịu đựng nổi. Trấn Cát Tường ngày khác với những nơi khác, nơi này không cho phép mở sòng bạc, nếu như bị phát hiện thì sẽ bị phạt rất nặng.'Triệu Lão Lại cười cười: "Hôm nay có rượu say, nghĩ nhiều như thế làm gì? Dù sao thì chỉ cần sống thoải mái là được, cũng không phải ta chê cười ngươi. Nếu ngươi muốn tái giá với một quả phụ trẻ thì cũng thôi. Nhưng mà bây giờ thì tốt rồi, ngươi lại còn cưới một quả phụ già dẫn theo cháu trai."Ông cụ Chu do dự, đúng là mở sòng bạc thì sẽ kiếm được nhiều tiền.Ông cụ Chu lắc đầu, thở dài một tiếng: "Già rồi nên không muốn làm những chuyện này, mở quán rượu cũng kiếm được không ít tiền cho nên ta không muốn làm những chuyện như vậy. Không lâu dài, Triệu Lão Lại ca, mấy năm này ngươi cũng kiếm được không ít tiền, có thể mua nhà trí nghiệp, cũng nên dàn xếp lại mọi chuyện."Triệu Lão Lại cười lạnh: "Chu lão đệ, lá gan này của ngươi cũng nhỏ quá rồi đấy? Chu lớn mật trước kia đâu mất rồi? Ta nghe nói, trấn Cát Tường trồng ớt, nhà nào cũng có hơn ngàn lượng bạc, thậm chí một nhà thôn trưởng Lý còn có năm, sáu ngàn lượng bạc, giàu đến chảy mỡ. Nếu như chúng ta hành động thì mỗi người chúng ta có thể nhận được hơn một ngàn lượng bạc, đến lúc đó thì hãy dừng tay."Triệu Lão Lại thấy ông cụ Chu do dự thì không ngừng cố gắng: "Hơn nữa, chúng ta cũng không mở ở trên trấn Cát Tường, chúng ta chỉ đến khu vực xung quanh thôn. Nơi đó có nhiều động, chỉ cần tùy ý tìm một cái động, sửa sang lại một chút là được. Nếu như có người tới, hô hét to thì cũng có thể chạy từ các cửa hang khác ra."Nghe thấy lời của Triệu Lão Lại nói, ông cụ Chu xoa xoa tay: "Triệu Lão Lại ca, ngươi để cho ta suy nghĩ một chút. Dù sao ta cũng đã ở độ tuổi này, cũng đang an cư lạc nghiệp ở đây. Nếu là bị trưởng trấn biết, đuổi ta ra khỏi trấn Cát Tường là nhẹ, nếu nặng thì ta có thể bị bắt vào nhà lao."Bây giờ không có ai ở trong thôn đánh bạc, đó là bởi vì trong thôn có người quản lý, những người nhát gan kia không dám đánh bạc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận