Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1408: Không Xứng (2)

Chương 1408: Không Xứng (2)

Chương 1408: Không Xứng (2)Câu nói này thực sự khiến Liễu Phán Nhi không nói nên lời, nhưng mà nàng rất cảm động."Những việc này cũng không thể làm được trong ngày một ngày hai, nếu không thì có gì vui? Còn con, một bên vừa bận rộn công việc, một bên thu thập tin tức xấu của những người này rồi từ từ xử lý bọn họ. Con cảm thấy thế nào?"Lý Đại Bảo suy nghĩ rôi cảm thấy mẫu thân nói có lý: "Mấy người này có liên quan đến tính mạng con người mà muốn một tay che trời. Chúng ta không cần ra tay đối phó bọn họ, chỉ cần tìm những nạn nhân cũ thì cũng có thể báo thù."Liễu Phán Nhi gật đầu: "Như vậy có lẽ sẽ tốt hơn chăng? Hãy làm rõ cái chết của những người này, chúng ta vừa quang minh chính đại lại vừa có thể giải quyết bất bình cho người dân, rất tốt!"Lý Đại Bảo suy nghĩ rất sâu sắc.Đến tối, Liễu Phán Nhi bảo đám trẻ về nghỉ ngơi.Sự mệt mỏi khi đi đường chỉ có thể được giải tỏa bằng cách nghỉ ngơi thật tốt. Tinh thân phấn chấn chỉ có thể tạm thời bớt mỏi mệt chứ không thể giải quyết triệt để.Về lâu dài cũng không tốt cho sức khỏe.Lý Nguyên Thanh cười nói: "Không có năng lực thì thôi, sau này có năng lực có tiền, hơn nữa còn có người nên vừa hay chọn vài người tới định cư ở thành Tang. Những người này ở cách thành Tang không xa, với sự hỗ trợ của ta liền bắt đầu kinh doanh nhỏ ở thành Tang.""Cái gì vậy?" Liễu Phán Nhi ngồi trên giường vươn vai.Liễu Phán Nhi nghe vậy liên lập tức xuống giường và lật xem từng cái một."Thứ nàng và bọn nhỏ tra được đều có ở chỗ ta. Ngay cả Tiểu Thúy mà nàng nói và tiền bối Mã Tam cũng được ghi chép trong đây.Lý Nguyên Thanh cười nói: "Đừng tưởng rằng ta thật sự không làm gì, ta đã phái người tới định cư bên thành Tang để bí mật điều tra Từ gia."Nàng đi tới ôm chặt Lý Nguyên Thanh: "Chàng thật tốt."Tối đến, Lý Nguyên Thanh mang một xấp tư liệu dày đặt ở trước mặt Liễu Phán Nhi.Lý Nguyên Thanh mỉm cười: "Được, nàng có thể sắp xếp. Nhưng mà gần đây ta bận rộn với công việc, ở đây đang bị hạn hán. Mảnh đất của chúng ta cũng không được tốt lắm, thiếu nước, phải làm sao mới có thể giữ được nước? Nàng có biện pháp nào tốt để trông củ cải đường và lúa mì không?""Vê Tiểu Thúy năm đó giúp nàng nhưng nàng ta quá bình thường cho nên cũng không bị phát hiện, vẫn luôn làm việc ở Từ gia. Sau đó gả cho nhi tử của người làm vườn, sinh được hai nhi tử một nữ nhi, cuộc sống ở Từ gia tuy kham khổ nhưng vẫn yên ổn”Điều mà Liễu Phán Nhi muốn biết nhất chính là hai người này: "Ngày mai ta sẽ đi thăm Mã Tam gia gia trước, còn Tiểu Thúy, bây giờ nàng ta và trượng phu cùng nhau quản lý hoa viên của Từ gia, cách vài ngày nàng ta sẽ đào một ít đất mùn màu mỡ trên núi ở ngoại thành để trông hoa, muốn gặp cũng rất dễ dàng.""Mã gia gia mà nàng nhớ mãi hiện giờ cũng cao tuổi, đã từng bị bệnh nặng và bị đuổi khỏi Liễu gia, người của ta đã đưa đi, giờ được sắp xếp ở một viện nhỏ trong thành."Lý Nguyên Thanh gật đầu: "Vậy cũng được, ta bận việc phải đảm bảo biên giới ổn định và quyết không để Bắc Nhung làm hại dân chúng ở biên giới Đại Chu ta."Lý Nguyên Thanh nghe thế liên bừng tỉnh: "Thì ra là vậy, trách không được trước đó nàng đã chỉ đạo người làm như vậy. Ngày mai chúng đi xem rồi tính gieo trồng lúa mì thế nào có được không?”Liễu Phán Nhi xua tay: "Chàng còn có nhiều việc như vậy, chuyện ngoài ruộng cứ giao cho ta. Việc đánh dấu số lượng và vị trí nơi thí nghiệm chỉ cân một mình ta xử lý là được.Liễu Phán Nhi gật đầu: "Ta đã kiểm tra tư liệu trong không gian, phủ đất bằng cát và đá thì có thể duy trì độ ẩm và giảm bớt nước bị bốc hơi, có thể tăng cường hiệu quả trông ngô và lúa mì một cách đáng kể."

Bạn cần đăng nhập để bình luận