Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 322: Thức Tỉnh, Nàng Ta Muốn Tái Giá (1)

Chương 322: Thức Tỉnh, Nàng Ta Muốn Tái Giá (1)

Chương 322: Thức Tỉnh, Nàng Ta Muốn Tái Giá (1)Tài ăn nói của Tam quả phụ thật sự rất tốt, người kia vừa rồi nói đã trực tiếp bị nói lại đến choáng váng, không dám tiến lên.Chu Thúy Hoa cười, trấn an Tam quả phụ: "Biết ngươi khổ, cũng biết ngươi không dễ dàng gì. Nhưng người thôn Lý gia chúng ta đứng vững ở nơi này cũng không dễ dàng gì. Có thôn Lý gia ở đây, thì sẽ có người che chở cho ba người nhà các ngươi. Nếu không có thôn Lý gia, cuộc sống của cô nhi quả phụ các ngươi nhất định sẽ không tốt. Thời điểm chạy nạn, ắt hẳn ngươi cũng đã trải qua rồi. Tóm lại, trong lòng Tam đệ muội hiểu rõ là được."Tam quả phụ đương nhiên hiểu rõ đạo lý này, bà ta cũng muốn làm người thôn Lý gia, chờ đến lúc một nhà bà ta hoàn toàn hòa nhập với nơi này, càng hiểu rõ thêm nhiều người tài giỏi có bản lĩnh."Ngươi yên tâm, cái này ta hiểu rõ." Tam quả phụ làm trò trước mặt mọi người, đương nhiên sẽ không tùy tiện nói bậy, khom lưng cúi đầu, không dám phản bác.Trò khôi hài này, nhanh chóng được giải quyết.Nghe Thôn trưởng Lý phân phó, mọi người càng thêm chú ý vào ruộng khoai lang.Lại nói Tam quả phụ kia về đến nhà, liền xòe tay ra với Vu Thị: "Đưa bạc cho ta."Vu Thị lắc đầu, thái độ kiên quyết: "Ta một văn tiền trong tay cũng không có, đây là tiền ta kiếm được, ta phải giữ nó, tương lai để cho Tỏa Tử cưới vợ."Vu Thị cũng không nhát gan giống như trước đây, túm chặt lấy cây chổi trong tay bà bà ném ra xa: "Bà già, bà hành hạ nhi tức phụ, bà nên chết đi. Nếu bà không vừa mắt ta, thì chúng ta chia nhà đi, ta đi sống ở lều trúc khác, không cần phải nhìn sắc mặt bà nữal"Vu Thị đẩy Tam quả phụ ra, lần đầu kiên cường: "Bà quản tiền bà kiếm được, ta quản tiền ta kiếm được. Đều là quả phụ, ai cao quý hơn ai chứ? Bà là bà bà của ta, trước kia ta kính bà, bà đối xử với ta như thế nào? Bà ăn gạo trắng bột mì trắng, để ta ăn rau dại. Việc nhà ta làm, nấu cơm cũng là ta làm, ta vậy mà không được ăn. Sau này ta kiếm được tiền, muốn ăn thế nào thì ăn, bà quản không được."Tam quả phụ duỗi tay chỉ vào nhi tức phụ Vu Thị, tức giận đến run người: "Đồ điếm nhà người, vậy mà dám bất hiếu với bà bà? Ta hôm nay đánh chết ngươi!"Sau mười mấy năm, nàng ta không muốn sống vô dụng như trước đây nữa.Vu Thị nhìn thấy sự kiên cường của nữ tử từ trên người của Liễu Phán Nhi và Lưu thị, không cần phải để ý vẻ mặt của người khác, cuộc sống đều trôi qua tốt đẹp. Nếu người khác có thể, nàng ta cũng có thể.Nói xong Tam quả phụ liền cầm lấy cây chổi bên cạnh đánh vào Vu Thị.Tam quả phụ thấy nhi tức phụ ngày thường không dám cãi lời, hôm nay thế mà dám phản kháng, tức khắc trợn ngược mắt: "Ngươi muốn chết hả? Vậy mà dám giấu tiền, cái nhà này tới phiên ngươi quản tiền hả?”Cho dù nàng ta có đem trái tim của mình cho đứa con bất hiếu này, thì đứa con này cũng sẽ ghét bỏ trái tim của nàng ta quá bẩn thỉu.Ngày thường nãi nãi cho cậu bé ăn ngon, thương cậu bé, Tỏa Tử đứng về phía nãi nãi.Vu Thị nhìn nhi tử mà mình yêu thương đang nhìn nàng ta một cách đầy phẫn nộ và chán ghét, liền biết rằng đứa nhỏ này đã bị bà bà dạy hư, không có một chút tôn kính đối với người mẫu thân ruột thịt như nàng ta, càng đừng nói đến hiếu thuận.Tỏa Tử nhìn thấy Tổ mẫu cãi nhau với mẫu thân, nhìn thấy tổ mẫu tức giận, nó tức giận chỉ vào mũi mẫu thân Vu Thị mà mắng: "Mẹ phải hiếu thuận với nãi nãi của tai"Một khi đã như vậy, đã không dựa vào được, thì Vu Thị cũng không muốn dựa vào.Nàng ta cũng không cần thiết vì một nhi tử bất hiếu mà ở cùng một bà bà chuyên hành hạ người khác, tiếp tục thủ tiết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận