Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1252: Ý Định Dò Xét Rõ Ràng (1)

Chương 1252: Ý Định Dò Xét Rõ Ràng (1)

Chương 1252: Ý Định Dò Xét Rõ Ràng (1)Liễu Phán Nhi gật đầu: "Chuyện này cần phải lo lắng, dù sao thì cũng là chuyện lớn cả đời. Thế sự đối nữ nhân càng thêm hà khắc, ta lại vừa có nhi tử lẫn nhi nữ, cũng nhờ lão phu nhân đây nhắc nhở, đột nhiên ta cũng cảm thấy áp lực rất lớn.""Có một số việc phải nói sớm một chút, nếu không để bụng, sau này sẽ làm chậm trễ chuyện lớn của hài tử."Tề lão phu nhân liên tục gật đầu: "Phán Nhi nói đúng đó. Chờ đến khi ngươi hỏi rõ với Đại Bảo thì nhớ nói với ta một tiếng, tương lai ta cũng sẽ chú ý giúp đỡ cho."Liễu Phán Nhi nghe được lời này thì cười khẽ: "Cảm ơn lão phu nhân!"Lưu thị ở cách đó không xa cũng nghe được cuộc nói chuyện của Liễu Phán Nhi và Tê lão phu nhân, ánh mắt nàng ấy sáng lên.Tuy là Tê lão phu nhân không có chỉ ra, Phán Nhi muội muội cũng không có làm rõ, nên Lưu thị cũng không có nhiều chuyện thêm.Khách khứa đến càng ngày càng nhiều nên Liễu Phán Nhi phải đi tiếp đón những người khác.Trước khi đi thì nàng tự mình dặn dò Lưu thị: "Tiểu Hoa tỷ, Tê lão phu nhân là tổ mẫu của A Dung và cũng là khách quý của nhà chúng ta."Không chỉ có như thế, trong quá trình đào vong, Lưu thị còn đi săn tìm kiếm đồ ăn, cùng Liễu Phán Nhi hai người mang theo sáu đứa nhỏ chạy nạn.Lưu thị cười cười: 'Phán Nhi muội muội, muội có việc thì cứ đi trước đi."Những chuyện mà A Dung nói với bà ấy, cũng thường xuyên sẽ xuất hiện Lưu thị, hơn nữa con bé còn thân thiết mà gọi nàng ấy là dì Tiểu Hoa.Tâ lão phu nhân cũng cười ha hả, cũng không có vì Lưu thị là một phụ nhân ở nông thôn mà coi khinh nàng ấy."Lão phu nhân với chúng ta đều là người trong nhà, chúng ta chỉ cần tâm sự việc nhà là được, muội cứ đi làm việc của mình trước đi."Bởi vì Liễu Phán Nhi may vá không tốt, trước khi nàng làm được thì hầu hết quần áo của A Dung đều là do Lưu thị làm."Tỷ giúp ta chiêu đãi lão phu nhân, nếu như có chỗ nào chưa tốt, thì xin lão phu nhân thứ lỗi cho."Tuy rằng Tê lão phu nhân là phu nhân hầu gia cao cao tại thượng, nhưng ở cùng với ai cũng đều có thể hợp ý, đối xử với người một nhà cũng rất là chân thành.Tề lão phu nhân cũng cực kỳ coi trọng Lưu thị."Tiểu Hoa nói đúng đó, Phán Nhi ngươi đi làm việc của ngươi đi! Đều là người một nhà, không cần khách khí như vậy."Chuyện này cực kỳ khó khăn!Tề lão phu nhân khen ngợi, cười cười.Lưu thị nhớ đến nữ nhi cũng ở Lan Lăng hầu phủ mấy tháng nay, hiện giờ gặp được Tề lão phu nhân, đương nhiên phải giáp mặt cảm tạ."Mấy tháng nay A Lệ ở trong phủ của người quầy rầy rồi! Nếu như có chỗ không thoả đáng, xin lão phu nhân hãy thông cảm."Liễu Phán Nhi thấy thế, lúc này mới yên tâm rời đi."A Lệ cô nương là đứa trẻ tốt, không chỉ vừa thông minh lại còn biết tiến biết lùi.""Đây đều là nhờ lão phu nhân đã phái ma ma giáo dưỡng lại đây, trong lúc giáo dưỡng A Dung thì bọn tỷ muội trong nhà cũng được theo học."Lưu thị nghe được lời này, hơi hơi mỉm cười: "Cảm ơn lão phu nhân đã khen ngợi, đó là phúc khí của A Lệ.""Nghe nói còn chọn được một người trong sạch, Tiểu Hoa, ngươi cũng có thể yên tâm rồi.""Con bé ở trong hầu phủ cùng với A Dung, hai đứa làm bạn với nhau, lại còn có thể trò chuyện vui vẻ với với Thục Viện nữa.""Chúng ta vốn dĩ đều là người nhà quê, làm sao biết được nhiều quy củ như vậy?""Nói chuyện cũng thoả đáng, có thể thấy được ngày thường là do ngươi và Phán Nhi dạy dỗ rất tốt.""A Lệ có thể có được mối hôn nhân tốt, cũng ít nhiều là nhờ vào điểm này. Mặc kệ đi đâu cũng đều có thể nói năng thỏa đáng."_Ta là người vô dụng, cũng may còn có Phán Nhi muội muội và Nguyên Thanh, mới có thể giúp A Lệ có được chuyện hôn nhân tốt như vậy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận